Chương 145: Tà Thần Thoát Phong Ấn
Triệu Hân Duyệt ở trên trời, lộ ra nụ cười đắc ý: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi thua! ͏ ͏ ͏ ͏
Ma Ảnh rung động nhìn hạo nhiên chính khí tràn ngập thiên địa, khàn khàn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái này... Cái này là lực lượng gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt đưa tay nắm một sợi hạo nhiên chính khí, ánh mắt lóe lên vẻ vui mừng, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là lực lượng Nho gia chúng ta, lực lượng thật thuần túy. ͏ ͏ ͏ ͏
Bỗng nhiên Ma Ảnh nhìn về phía Triệu Hân Duyệt, nghiến răng nghiến lợi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đừng đắc ý, Tà Thần chưa có chân chính đi ra đâu! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi đang nói ta sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Một giọng nói không chút tình cảm nào vang lên ở bên người Ma Ảnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Con ngươi tinh hồng của Ma Ảnh co rụt lại, toàn thân cứng ngắc. ͏ ͏ ͏ ͏
Ở trong mắt Triệu Hân Duyệt, một nam tử tóc đen bồng bềnh đang đứng sau lưng Ma Ảnh, toàn thân không có nửa điểm khí tức, so với người thường còn muốn bình thường hơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Khóe miệng Triệu Hân Duyệt lộ ra một nụ cười khổ, hắn vẫn đi ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Ma Ảnh chậm rãi nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn về phía nam tử áo đen cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tại hạ mưu đồ mấy trăm năm, rốt cục cũng cứu được đại nhân thoát nạn, thật sự là đáng mừng! Đây chính là Thập Nhị Tiên Sinh thư viện, đệ tử thân truyền của phu tử, đại nhân bị phu tử phong ấn nhiều năm như vậy chắc hẳn trong lòng tràn đầy oán khí, nàng chính là lễ gặp mặt tại hạ dâng cho đại nhân. ͏ ͏ ͏ ͏
Tà Thần nhếch miệng, hiện ra một nụ cười tà mị nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vì cứu ta mà mưu đồ mấy trăm năm, vậy ngươi có biết bản tọa vốn xuất thân từ thư viện không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Ma Ảnh phát ra một tiếng kinh hô. ͏ ͏ ͏ ͏
Vẻ mặt Triệu Hân Duyệt cũng lập tức thay đổi, vậy mà tên Tà Thần này lại xuất thân từ thư viện? Chẳng lẽ là hắn! ͏ ͏ ͏ ͏
Một bàn tay Tà Thần vỗ đến chỗ Ma Ảnh, nội tâm Ma Ảnh giật mình, vô ý thức muốn di hình hoán vị, nhưng làm thế nào thân thể cũng không động được, trong lòng dâng lên một cái ý niệm, thao túng không gian, siêu phàm chi cảnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Tà Thần nhẹ nhàng đập một bàn tay lên vai Ma Ảnh, bộp một tiếng, Ma Ảnh bị đập xuống dưới như lưu tinh, ầm ầm đâm vào trong sơn cốc, đại địa lập tức chấn động, đá vụn bay tán loạn, tất cả mọi người bên trong sơn cốc đều bị lay động một trận, cũng may tất cả mọi người đều có tu vi không tệ, nên lúc này mới không bị đá vụn đả thương. ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người tỉnh táo nhìn lại, chỉ thấy trung tâm sơn cốc xuất hiện một cái hố to lớn, không biết sâu bao nhiêu. ͏ ͏ ͏ ͏
Một khắc sau, Triệu Hân Duyệt cũng chật vật từ không trung rơi xuống, lơ lửng ở trên sơn cốc. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt quay đầu nhìn về phía Lý Bình An, lo lắng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lý công tử, Tà Thần đã thoát khỏi phong ấn, xin Lý công tử giúp ta một chút, đuổi bắt Tà Thần. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An câm lặng nhìn Triệu Hân Duyệt, ngươi muốn ta chết à? ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu nha đầu, hắn thấy ta đi ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Một giọng nói từ trên không truyền đến. ͏ ͏ ͏ ͏
Tà Thần chậm rãi bay xuống, trên gương mặt tuấn mỹ hiện lên nụ cười tà mị nhìn Lý Bình An nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta nói đúng không! Ngươi chính là ánh mắt của chủ nhân. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An vô ý thức nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi phát hiện ra ta? ͏ ͏ ͏ ͏
Lông mày Tà Thần nhíu lại, quả nhiên là hắn, thủ đoạn thật cao minh, người này không dễ đối phó. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An và Tà Thần hai mắt nhìn nhau. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An chột dạ, đáng chết, đã bảo không nên tham gia cái phong ma này rồi, loại chuyện này vốn không an toàn. ͏ ͏ ͏ ͏
Tà Thần thì nghiêm nghị thầm nghĩ, người kia là ai? Chẳng lẽ cũng là hậu bối của thư viện sao? Loại công kích vừa rồi của hắn đã có thể tạo thành uy hiếp cho ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người đối mặt, khí tức sát phạt tràn ngập bên trong sơn cốc, tất cả mọi người cảm giác trong lòng nặng nề. ͏ ͏ ͏ ͏
Đột nhiên một đạo hắc ảnh từ trong địa động chui ra, nhanh chóng áp sát mặt đất bay về nơi xa. ͏ ͏ ͏ ͏
Thân ảnh Tà Thần lóe lên xuất hiện ở phía trên bóng đen, đạp xuống một cước, bịch một tiếng, một đạo kình khí màu đen quét ra bốn phía. ͏ ͏ ͏ ͏
Tà Thần giẫm lên Ma Ảnh, cười lạnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Muốn chạy trốn sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Ma Ảnh giãy dụa dưới chân Tà Thần kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi không thể giết ta, ta là người thả ra ngươi ra, ta là ân nhân của ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Từ khi nào mà Ma Tộc lại giảng ân tình vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Tà Thần hơi động chân, một cỗ Tà Thần chi lực màu đỏ thẫm thẩm thấu vào trong cơ thể Ma Ảnh, Ma Ảnh phát ra tiếng kêu thảm thiết, trên người xuất hiện từng đường tuyến đỏ như máu, nhìn như từng đạo dung nham lưu chuyển. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt hạ xuống bên cạnh Lý Bình An, sốt ruột nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lý công tử, xin ngươi giúp ta một chút, nếu như Tà Thần chạy đi, sinh linh sẽ đồ thán! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta cũng không có cách nào! ͏ ͏ ͏ ͏