Chương 156: Ma Thạch
Triệu Hân Duyệt lật nhìn cuốn sách, mắt lộ ra vẻ mừng rỡ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vừa rồi là Khổng phu tử sao? Dường như ngài ấy nhìn thấu thời không phát hiện ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Nội tâm Triệu Hân Duyệt rung động thật lâu vẫn không cách nào bình phục, trước kia nàng chỉ cho rằng Khổng phu tử là một vị thánh hiền bình thường, bây giờ nhìn lại Khổng phu tử tuyệt không phải là thánh hiền đơn giản như vậy, chỉ riêng những đệ tử kia đã không ít hơn mười vị thánh hiền, từ khi nào nho gia có thời kì huy hoàng như vậy? Chẳng lẽ thật sự là thời điểm nho gia phu tử sau thượng cổ sao? Tam Thanh Quan đóng vai nhân vật nào ở trong đó? Thánh nhân như Khổng phu tử vậy mà cũng từng cầu học tổ sư Tam Thanh Quan, tổ sư Tam Thanh Quan là thần thánh cỡ nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Trong đầu Triệu Hân Duyệt đông lại, từng cái ý nghĩ hoảng sợ hiển hiện, cộng thêm hình ảnh Thục Sơn Chiến Kỷ trước đó, ở sâu trong nội tâm đã công nhận Tam Thanh Quan chính là tông môn truyền thừa từ viễn cổ xuống, mặc dù lý trí nói với mình chuyện này là không có khả năng, nhưng từng cái chứng cứ bày ở trước mặt, Triệu Hân Duyệt không thể không thừa nhận, khả năng quán chủ Tam Thanh Quan Lý công tử cũng không hề nói dối. ͏ ͏ ͏ ͏
Rạng sáng ngày hôm sau, trong tiếng chiêng đồng, đám người Thanh Tuyết, Thanh Vũ, Thạch Hạo, Bạch Hiểu Thuần vội vàng bò từ trong chăn ra ngoài, ngáp liên hồi đi vào trong Tam Thanh Đại điện. Người nào người nấy xếp bằng ngồi trên bồ đoàn, chuẩn bị cho giờ học sớm. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An một thân mặt Tử Thụ đạo bào, chậm rãi đi vào từ bên ngoài, đến trước hương án, lấy ra một chai rượu tinh xảo từ trong ống tay áo, đặt dưới chân Tam Thanh Đạo Tổ. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần lẩm bẩm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn phải dâng rượu cho Tam Thanh Đạo Tổ hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo ngồi xếp bằng ở bên cạnh, nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây rõ ràng là bầu rượu mà sư phụ dùng để thu những ma hồn kia. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần dụi dụi mắt lim dim buồn ngủ, tinh thần chấn động, nhìn lại về phía bầu rượu trên bàn thờ. A, quả đúng thật. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đi đến trước mặt bọn họ, ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- “Ngọc Hoàng cao thượng bổn hành tập kinh” vốn ẩn chứa ý phổ độ cứu chuộc. Sau này, chúng ta tụng đọc quyển kinh này ở trước mặt Tam Thanh Đạo Tổ, hy vọng có thể tiêu trừ ma tính của bọn họ, cứu chuộc bọn họ ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Bốn người cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dạ, sư phụ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Mà lúc Nguyên Thủy Thiên Tôn ở Thanh Vi, Ngọc Kinh Kim Khuyết, Thất Bảo Huyển Uyển, Ngọc Hoàng cung điện, Thăng Quang Minh tọa, cùng Vô Ương số chúng, tuyên nói: “Linh bảo thanh tịnh thật chỉ một con đường...” ͏ ͏ ͏ ͏
Trong thanh âm tụng đọc của Lý Bình An xen lẫn ba thanh âm non nớt của đồng nam đồng nữ vang khắp trong đại điện trang trọng nghiêm túc. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần ngồi giữa Thanh Tuyết, Thanh Vũ và Thạch Hạo, chỉ thấy há miệng, không nghe được chút thanh âm nào, trong con mắt nho nhỏ còn chút mơ màng, câu từ kinh văn dài thật là khó nhớ. ͏ ͏ ͏ ͏
Tảo khóa kết thúc, bốn đứa bé luyện công trong hậu viện. Lý Bình An cùng với Triệu Hân Duyệt chậm rãi đi ra phía ngoài. Ngoài cửa, Bạch Vũ Trần, Ninh Khuyết đã đứng ở hai bên cửa chờ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An vừa đi vừa nói chuyện: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng rồi, Thập nhị tiên sinh, chỗ của ta có một món đồ, phiền ngươi giám định một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt dừng chân một lát, tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thứ gì? Nếu như là đồ của đạo quan các ngươi thì ta thật không chắc chắn là biết. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cũng dừng bước lại, lấy ra một khối đá màu đen từ trong đạo bào. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt lập tức kinh ngạc kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ma thạch! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nghi ngờ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái này gọi là ma thạch? Rốt cuộc là thứ gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt nghiêm túc nhìn về phía Lý Bình An, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Công tử trước phải nói cho ta biết, ma thạch này của ngươi là từ đâu đến? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ma thạch này là Thanh Thạch lấy ra từ trong không gian trận pháp phong ấn. Theo như hắn nói, trong không gian trận pháp, ma thạch này vây quanh một chùm tia sáng trắng chậm rãi bay lượn. Hắn nhìn thấy vui nên lấy xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt không nói gì một lúc, mới bảo: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vui? Ngươi biết tảng đá kia nguy hiểm nhường nào không? Trong nó chứa năng lượng hắc ám khổng lồ. Không ít người đụng chạm vào nó đều bị khí tức hắc ám thấm vào người, lây nhiễm, cuối cùng mê muội. Đã từng có một cường giả cấp năm bởi vì tảng đá đó mà nhập ma, tàn sát quốc gia mà mình đã bảo vệ mấy trăm năm. Cho nên chúng ta mới gọi nó là ma thạch. Nó mang theo hắc ám và biến số. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An gật đầu một cái, rất phải phép, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quả thật như vậy. Lúc ta mới đụng vào ma thạch cũng cảm giác được một luồng khí tức hắc ám gần như vô biên vô tận từ trong bóng tối bao trùm lên, nhưng bị ta xua tan đi. ͏ ͏ ͏ ͏