Dị Thế Đạo Môn

Chương 157: Thập Nhị Tiên Sinh Rời Đi

Chương 157: Thập Nhị Tiên Sinh Rời Đi
Triệu Hân Duyệt cũng thấy kết quả này cũng không nằm ngoài suy đoán, bởi vì ma thạch rất khó lây nhiễm cho cao thủ ngũ giai. Trừ phi cao thủ ngũ giai này có sơ hở tâm linh rất lớn, bèn nghi ngờ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lý công tử có thể xua tan được hắc ám mà ma thạch mang tới, nhưng tên học trò Tiểu Thạch Đầu của người sao có thể miễn nhiễm với ma thạch cho được? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười ha hả nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hẳn là Tam Thanh Đạo Tổ phù hộ! ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng Lý Bình An thầm nhủ: “Có khi nào đây chính là tác dụng của Cửu Chuyển Huyền Công hay không? Công pháp tốt đúng thật không tầm thường!” ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt tức giận nhìn Lý Bình An một cái. Lấy lệ qua loa như vậy, coi ta là kẻ ngốc hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An không nói rõ, Triệu Hân Duyệt cũng không truy cứu tỉ mỉ, tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ma thạch này hẳn là thủ đoạn mà Ma tộc phá hư phong ấn. Điều này cũng có thể giải thích tại sao Ma tộc đó không phá hư một lúc năm tiết điểm của trận pháp mà ngược lại chỉ có thể phá hư được một cái, hẳn là Thạch Hạo đã phá mưu đồ của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Nghiêng đầu nhìn về phía Lý Bình An, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lý công tử, ngươi định xử lý ma thạch này thế nào? Nếu như không có cách gì thì có thể cho ta mang vào thư viện, dùng trấn áp của lịch đại tiên hiền hủy diệt nó. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An khoát tay một cái, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy quá đáng tiếc, nếu như là sức mạnh hắc ám thì ngược lại, ta có phương pháp có thể lợi dụng. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng nghĩ đến trận đồ Lưỡng Nghi Trận lấy được trước đó bởi vì vẫn chưa có tài liệu thích hợp nên phải gác lại. Bây giờ ma thạch ở đây không phải là vừa đẹp sao? Còn thiếu mất một cái vật liệu mang thuộc tính quang minh. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt nhắc nhở: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lý công tử, đây chính là ma thạch hắc ám, nếu như không sử dụng tốt sẽ gây ra hậu hoạn khó mà bù đắp được. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An thoải mái nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Yên tâm! Ta biết chừng mực. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt nhìn Lý Bình An kiên định, cũng không miễn cưỡng, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu Lý công tử kiên quyết, ta cũng không muốn nói nhiều, tin tưởng với truyền thừa lâu đời của Tam Thanh quan, chắc có cách lợi dụng được ma thạch. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người tiếp tục đi ra phía ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cùng Triệu Hân Duyệt đi ra khỏi Tam Thanh quan, dừng bước. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tống quân thiên lý, chung tu nhất biệt. Thập nhị tiên sinh, bần đạo không tiễn xa. ͏ ͏ ͏ ͏
Đôi mắt đẹp của Triệu Hân Duyệt nhìn Lý Bình An, khẽ cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngàn dặm này của Lý công tử cũng thật gần. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười ha hả nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mặc dù không tới ngàn dặm nhưng tâm ý không thua kém. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt nhìn về phía Ninh Khuyết, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ninh Khuyết, ngươi quyết định xong chưa? Đi cùng với ta đến thư viên hay là ở đây bái Quán chủ làm thầy? ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết cúi người cung kính với Triệu Hân Duyệt, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Do Thập nhị tiên sinh làm chủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt lắc đầu một cái, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chuyện này ta không cách nào quyết định thay ngươi được. Bởi vì sự lựa chọn này có thể quyết định tương lai của ngươi. Phải do chính ngươi quyết định. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết yên lặng không nói, rơi vào trong bối rối. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An giương cây phất trần lên, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ninh Khuyết, có một số việc cũng không phải cứ cố gắng là có thể thành công, ngươi phải suy nghĩ cho kĩ. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt ném cho Lý Bình An một ánh mắt xem thường, ý của hắn chính là nói lăn lộn trong thư viện không tiền đồ? Nhưng thầm nhớ lại đêm qua lấy được “Luận Ngữ”, thôi bỏ đi, cũng không chấp, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ninh Khuyết, ta cũng không thể đảm bảo thư viện có thể giải quyết được tiên thiên phế thể của ngươi. Phu tử e rằng cũng không có cách nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết trầm ngâm một chút, hơi quỳ xuống, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ninh Khuyết cầu Quán chủ thu ta làm đồ đệ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhìn Ninh Khuyết đang nửa quỳ kia, trong lòng nhẹ nhõm, lại may mắn thu nhận được một Khí vận chi tử nữa vào hũ, thật vui vẻ. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúc mừng quán chủ thu được đồ đệ tốt. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tam Thanh quan ta từ viễn cổ truyền thừa đến nay đã có không biết bao nhiêu nhân tài Thiên kiêu. Trong đó không thiếu những nhân vật tuyệt thế đương đại, lực áp thiên hạ. Thiên tư của Ninh Khuyết so với bọn họ không khác gì đom đóm so trăng sáng, không coi là đồ đệ tốt. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng Ninh Khuyết tối sầm lại. Vốn là được Lý Bình An chủ động thu nhận làm học trò, vốn có chút tự đắc, trong nháy mắt tâm tình tiêu tán, trong lòng ảm đạm. Ninh Khuyết ơi là Ninh Khuyết, nếu không phải được Quán chủ để mắt thì ngươi chính là một phế nhân khí phủ không thông, có cái gì đáng mà đắc ý? ͏ ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất