Chương 161: Mạnh Hạo Nhiên
Lý Bình An kinh ngạc kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mạnh Hạo Nhiên! ͏ ͏ ͏ ͏
Mạnh Hạo Nhiên chân mày cau lại nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nha đầu kia nói thân phận của ta với ngươi rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng Lý Bình An đầu tiên là cả kinh, sau đó bình tĩnh lại, đây chính là trong sân Tam Thanh quan, bần đạo sợ ai? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An giương phất trần lên, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mạnh tiên sinh chính là nhân vật truyền kỳ của thời đại. Cứ cho là Thập Nhị tiên sinh không nói đi chăng nữa, thì cứ với tốc độ lan truyền tin tức về danh vọng của Mạnh tiên sinh, thì rất nhanh cũng truyền khắp thiên hạ thôi. Đến lúc đó, bần đạo tự nhiên cũng có thể biết được. ͏ ͏ ͏ ͏
Mạnh Hạo Nhiên ha ha cười lạnh một tiếng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Danh vọng của ta? Ha ha, thế nhân bây giờ còn ai nhớ phu tử từng có một sư đệ kia chứ? Trừ người đời trước, sợ rằng chẳng còn ai nhớ đến ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An khó hiểu hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tại sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Mạnh Hạo Nhiên chắp hai tay sau lưng nhìn về hướng nam nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bởi vì có người không hy vọng thế nhân biết về ta. Muốn xóa hết chuyện về ta đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An thử thăm dò: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phu tử? ͏ ͏ ͏ ͏
Mạnh Hạo Nhiên lắc đầu một cái thong thả nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thánh Tử Thánh Đường, Bất Hủ Thái tử Bất Hủ tộc, Bạch Hổ vương ở Thập Vạn Đại Sơn, Thái tử Kim Long của Vô Tận Hải, vân vân... ͏ ͏ ͏ ͏
Mạnh Hạo Nhiên cười lạnh, nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Những đại nhân vật từng được vọng chứng thánh như bọn họ, há sẽ để cho thế nhân biết họ đã từng là bại đồ dưới tay ta hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An giơ ngón tay cái lên, khen ngợi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi thật trâu! ͏ ͏ ͏ ͏
Mạnh Hạo Nhiên nhìn về phía Lý Bình An, chân mày cau lại nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ nếu như nguyện ý xuất thế, trên đầu bọn họ sẽ thêm một ngọn núi lớn đè lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An liên tục chắp tay cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bần đạo vẫn là tự biết mình thôi. Tự biết rõ ràng bản thân nặng nhẹ thế nào, cũng không dám đi khiêu khích những đại nhân vật như bọn họ kia. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Mạnh Hạo Nhiên híp một cái, uy hiếp nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu tự biết mình, còn dám nhận Ninh Khuyết làm đồ đệ, ngươi không sợ chết sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An sửng sốt một chút, hơi cau mày, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi tới là vì Ninh Khuyết? Giữa các ngươi có quan hệ gì à? ͏ ͏ ͏ ͏
Mạnh Hạo Nhiên yên lặng không nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đột nhiên nghĩ tới thời điểm lần đầu tiên gặp Ninh Khuyết, hệ thống vang lên thanh âm, nói Ninh Khuyết là Khí vận chi tử gia dưỡng. Lý Bình An vẫn còn cho rằng gia dưỡng chính là nguyên nhân mà Hạo Nhiên Thư viện thu nhận học trò. Bây giờ xem ra không phải là như vậy. Dường như Ninh Khuyết còn có thân phận khác nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt của Mạnh Hạo Nhiên cứng lại một cái, một cổ linh hồn lực không tiếng động, xông đến nhắm vào đầu của Lý Bình An. Ôi, thế mà không chút phòng bị nào? Linh hồn lực mới xâm nhập vào đầu, Mạnh Hạo Nhiên liền trông thấy một người to lớn đến khó mà có thể dùng lời diễn tả được, Thiên Địa Độc Tôn không cách nào nhìn thẳng. Chỉ là một đạo ảo ảnh mà cũng có thể khiến cho bản thân mình nảy sinh cảm giác nhỏ bé như hạt bụi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Phụt! ͏ ͏ ͏ ͏
Mạnh Hạo Nhiên phun ra một ngụm máu tươi, lảo đảo lui về phía sau hơn mười bước, huỵch một tiếng, một chân quỳ trên đất, sắc mặt ảm đạm, mặt đầy sợ hãi, máu tươi trong không trung đều hóa thành âm khí phiêu tán. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đối với hết thảy các thứ này hồn nhiên không hay, kỳ quái hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Này, ngươi thế nào rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
Mạnh Hạo Nhiên ngẩng đầu, chưa tỉnh hồn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đó là ai? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An khó hiểu hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái gì là ai? ͏ ͏ ͏ ͏
- Bóng người cao lớn vĩ đại trong đầu ngươi kia là ai? ͏ ͏ ͏ ͏
Mặt Lý Bình An biến sắc: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi dò xét trong đầu ta? ͏ ͏ ͏ ͏
Mạnh Hạo Nhiên ngừng một lát, đứng từ trên đất dậy, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dĩ nhiên ta phải biết kẻ Ninh Khuyết bái làm sư phụ là thế nào chứ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy có phải ngươi còn muốn ra tay, thử bản lãnh của bần đạo một chút không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đó là dĩ nhiên! ͏ ͏ ͏ ͏
Mạnh Hạo Nhiên chợt vung tay một cái. Một đạo kiếm Quỷ khí quang minh chánh đại trong nháy mắt nảy sinh, chém tới hướng Lý Bình An. Quỷ khí vốn là âm u nhưng vào dưới tay Mạnh Hạo Nhiên sẻ dụng lại lộ ra vẻ quang minh chánh đại, tràn đầy khí thế vô địch. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An chỉ chớp mắt một cái, lưỡi kiếm Quỷ khí cuồn cuộn giống như thủy tinh màu đen, đùng một tiếng nát bấy, bắn ra tứ tán. ͏ ͏ ͏ ͏
Bang một tiếng, quỷ thể của Mạnh Hạo Nhiên trong nháy mắt bị đánh tan, quỷ khí bị đẩy ra ngoài, ở bên ngoài Tam Thanh quan ngưng tụ một bóng người, thân thể xám xịt bất định, sợ hãi nhìn Tam Thanh quan một cái, rồi hóa thành một đạo hắc quang phóng biến đi mất. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đắc ý nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngông cuồng! Làm màu! Trong Tam Thanh quan, tiểu gia vô địch! ͏ ͏ ͏ ͏
Lại lẩm bẩm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Kỳ quái, Mạnh Hạo Nhiên có quan hệ thế nào với Ninh Khuyết? Không phải hắn bị phong ấn cả ngàn năm hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏