Dị Thế Đạo Môn

Chương 163: Hiểu Thuần Nhờ Giúp Đỡ

Chương 163: Hiểu Thuần Nhờ Giúp Đỡ
Minh vương cũng theo đó mà vung tay lên, một luồng gió lốc màu đen không hiểu từ đâu mà có, xoay tròn bao vây lấy cặp Hắc hổ bay ra ngoài, biến mất ở chân trời. ͏ ͏ ͏ ͏
Phần Thiên Khổng tước cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bệ hạ, quỷ hồn trong giới U Minh đã quá nhiều rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh vương lười biếng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quy tắc cũ, để cho các quỷ vương đi tấn công dương gian đi! Tiêu hao một ít. ͏ ͏ ͏ ͏
Phần Thiên Khổng tước cúi đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dạ! ͏ ͏ ͏ ͏
Minh vương ngáp một cái mơ hồ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật là mệt! Tiểu Khổng tước ôm Bổn cung hồi cung. ͏ ͏ ͏ ͏
Phần Thiên Khổng tước không biết làm sao, bèn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dạ, bệ hạ! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt rời đi quả thực khiến cho Tam Thanh quan khôi phục được nguyên trạng. Mỗi ngày, xong giờ học sáng, Bạch Vân, Thanh Phong sẽ tiếp đón tín đồ đến dâng hương. Đám người Thạch Hạo cố gắng tu luyện, hết thảy đều rất theo trình tự. ͏ ͏ ͏ ͏
Nửa tháng sau, vào chạng vạng tối, Lý Bình An nâng một cái lò luyện đan lớn vào càn viện, dùng sức một cái, lò luyện đan chợt bay lên rồi “uỳnh” một tiếng rơi xuống mặt đất. ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe được tiếng vang, đám người Bạch Hiểu Thuần, Thạch Hạo, Ninh Khuyết rối rít vây lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần xoa xoa hai tay kích động lởn vởn vây quanh lò luyện đan, nhìn về phía Lý Bình An kích động: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, đây là cho ta? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An gật đầu một cái. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần cảm động nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, ngài quá tốt! Ta nhất định sẽ luyện đan cho thật tốt để báo đáp ngài! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An vui vẻ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi có lòng là tốt. Cũng không uổng công sư phụ tốn nhiều tiền để mà luyện chế cái lò luyện đan thượng hạng này cho ngưới ͏ ͏ ͏ ͏
- Dạ, dạ! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần dùng sức gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo ở bên cạnh nghi ngờ hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, tối ngày hôm qua có phải ngươi ngủ không được ngon giấc hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An sờ mặt mình một cái, nghi ngờ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sao thế? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần mặt đầy ngây thơ, cười ngây ngô nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, mặt ngài hơi tái! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An ngừng lại, không sờ mặt nữa, chậm rãi buông tay xuống, thở dài một hơi bỏ ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần khó hiểu hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ sao thế? ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo sờ càm, như có điều suy nghĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có lẽ là nhớ Hân Duyệt tỉ! ͏ ͏ ͏ ͏
Tầm mắt của Bạch Hiểu Thuần đặt ở trên lò luyện đan mới, hoan hô một tiếng tiến lên ôm lò luyện đan, khuôn mặt nhỏ nhắn cọ cọ vào lò luyện đan, dáng vẻ si mê. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hiểu Thuần, ngươi biết luyện đan sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần buông lò luyện đan do dự nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chắc là biết? ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết đột nhiên chen miệng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Luyện đan chính là chế thuốc ấy à? ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo gật đầu một cái, vỗ bắp đùi Ninh Khuyết, ra vẻ cụ non, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu sư đệ, kỹ thuật luyện đan của Tam Thanh quan chúng ta là tuyệt nhất đấy. Nguyên đan mà sư phụ luyện chế mùi vị rất tuyệt vời! ͏ ͏ ͏ ͏
Khóe miệng Ninh Khuyết giật giật hai cái, tiểu sư đệ? ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo nghiêng đầu nhìn về phía Bạch Hiểu Thuần, tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng rồi, ngươi cũng dùng máu để luyện đan? ͏ ͏ ͏ ͏
Hai mắt của Bạch Hiểu Thuần mờ mịt, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dùng máu luyện đan? ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo làm ra vẻ hiển nhiên, gật đầu một cái, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy! Lúc đầu sư phụ chính là dùng máu để luyện đan, rất lợi hại! ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt của Bạch Hiểu Thuần lóe lên, bất an nuốt một ngụm nước miếng. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết đánh giá lò luyện đan, nghi ngờ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Luyện đan hẳn là phải dùng lửa nhỉ? Cái này dùng lửa kiểu gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần lại lập tức phấn khởi hô lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta biết, dùng chân hỏa! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi có chân hỏa sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết sâu xa hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi có chân hỏa hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Nụ cười của Bạch Hiểu Thuần đọng lại trên mặt. Hình như là không có. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn gương mặt của Ninh Khuyết, càng thấy đáng ghét lập tức thẹn quá hóa giận kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi cái gì mà ngươi? Gọi là sư huynh! ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết: “...” ͏ ͏ ͏ ͏
Đáp trả câu này với Ninh Khuyết xong, Bạch Hiểu Thuần nhất thời thấy thần thanh khí sảng, lại nhìn cái lò luyện đang tỏa ra ánh sáng lấp lánh, không nhịn được mà muốn thử tài nghệ, lập tức nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta đi hỏi sư phụ một chút! ͏ ͏ ͏ ͏
Nói xong xoay người chạy ra phái ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong sân, Lý Bình An đang ngồi trong lương đình, ngắm nhìn ánh tà dương ban chiều. Tâm tình xao động từ trong sâu thẳm nội tâm, không nhịn được mà thì thầm ngâm xướng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tịch dương thiên cận vãn. Cổ đạo sấu mã, huyết tiệm can. Xuân tàm đáo tử, ti phương tẫn. Ngã dĩ ngã huyết tiến Tam Thanh. ͏ ͏ ͏ ͏
Rồi lại lắc đầu than thở xúc động nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thơ hay! Thật là thơ hay! ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ! Sư phụ! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần từ trong càn viện nhảy về phía trước, chạy đến như bay. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An ngừng xúc động, phục hồi tinh thần lại, nhìn về phía Bạch Hiểu Thuần cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thanh Thuần à, tìm sư phụ có chuyện gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần chạy đến trước mặt Lý Bình An, dừng chân lại, mặt mang lo âu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, luyện đan cần chân hỏa, ta không có. Phải làm sao đây? ͏ ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất