Dị Thế Đạo Môn

Chương 164: Lò Luyện Đan Của Bạch Hiểu Thuần

Chương 164: Lò Luyện Đan Của Bạch Hiểu Thuần
Lý Bình An lộ ra nụ cười hòa ái dễ gần, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu Thuần, không cần lo lắng. Cái vấn đề này, sư phụ đã sớm cân nhắc cho ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần cảm động nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, ngài thật tốt. ͏ ͏ ͏ ͏
- Phương pháp luyện đan của môn đạo chúng ta đại khái có thể chia thành hai loại. Một là dùng chân hỏa luyện đan. Một loại khác là lấy huyết diễm mà luyện đan. Chân hỏa thì tạm thời ngươi không có, thế cho nên sư phụ mới cố ý khắc vẽ huyết trận trong lò luyện đan. Chỉ cần ngươi nhỏ máu tươi của mình vào văn trận thì sẽ kích hoạt trận pháp, tạo thành huyết diễm, từ đó bắt đầu huyết luyện. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần ánh mắt đăm đăm, huyết luyện trận pháp? Lấy máu? Nghe thật là đáng sợ! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười ha hả nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn không nhanh cảm ơn sư phụ đi? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần vẻ mặt đau khổ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ sư phụ! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An vui mừng gật đầu một cái, hệ thống đáng chết! Ta để cho ngươi đối đãi đặc biệt này! Thiên mệnh chi tử thì sao? Còn không phải là muốn chích máu à? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân bưng một mâm thức ăn từ bên cạnh phòng bếp đi ra, kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ ăn cơm! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đứng lên, giương phất trần lên, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu Thuần, đi thôi! Ăn nhiều một chút mới mập được. Mập thì mới có nhiều máu. ͏ ͏ ͏ ͏
- Dạ, sư phụ! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần ủ rủ cúi đầu đi theo Lý Bình An tới hướng phòng khách. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi ăn cơm tối xong, mấy đứa nhỏ đều trở về các viện hết. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong đại sảnh, Bạch Vân cung kính đứng ở trước mặt Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An kinh ngạc hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bạch Vân, ngươi là có chuyện gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, ta cảm thấy chúng ta hẳn nên mở một Tam Thanh quan nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tại sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân giải thích: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bởi vì vào ban ngày, ở Tam Thanh quan chúng ta hương khách nối liền không dứt, quả thực bất lợi cho Thanh Tuyết bọn họ tu hành. Cho nên bần đạo cảm thấy nên dựng một cái đạo quan ở dưới chân núi, đặc biệt dùng cho hương khách cung phụng. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi nói xong, có chút thấp thỏm cúi đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An trầm ngâm chốc lát, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tam Thanh quan có thể trở thành đạo quán đứng đầu thiên hạ thì cũng nhờ việc có thể xây thêm đạo quan ở những chỗ khác, hòng phát huy mạnh Đạo giáo. Bạch Vân, chuyện phân nhánh đạo quan đầu tiên sẽ giao cho ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân đột nhiên ngẩng đầu, kinh ngạc vui mừng chỉ vào mình, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ nói là ta? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An gật đầu một cái cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo quan thứ nhất nên dựng ở bên ngoài An Khánh thành. Ở gần một chút, nếu có xảy ra vấn đề gì cũng dễ phối hợp. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân kích động, cam đoan nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! Ta nhất định sẽ cố gắng phát triển phân quan của Tam Thanh quan. Nhất định không phụ sự trông xậy của Quán chủ, làm cho cái tên Tam Thanh quan vang khắp Khánh Quốc! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không cần nghiêm túc như vậy, nhiệm vụ chủ yếu của ngươi chính là đào tạo thêm đệ tử ngoại môn mới. ͏ ͏ ͏ ͏
Đào tạo đại đệ tử ngoại môn mới? Bạch Vân nhất thời cảm giác được một loại áp lực nặng nề, nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta biết! ͏ ͏ ͏ ͏
Do dự, lại nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng mà ta không có công pháp Đạo môn, chẳng lẽ lại dạy bọn họ công pháp Thánh Đường hay sao? Ta cảm thấy công pháp Đạo môn xa xa hơn công pháp Thánh Đường nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đưa tay điểm tới hướng Bạch Vân. Bạch Vân không né không tránh buông lỏng tâm thần, trong đầu nhất thời xuất hiện một môn pháp quyết kỳ lạ, rất khác với công pháp Thánh Đường. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An thu tay lại, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là công pháp nhập môn của Tam Thanh quan chúng ta, cơ sở thổ nạp pháp quyết, có thể dùng làm công pháp cho đệ tử bình thường tu luyện. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân được Lý Bình An bổ nhiệm, lòng tràn đầy vui mừng quay về càn viện. ͏ ͏ ͏ ͏
“Quán chủ rốt cuộc cũng có định hướng ra ngoài phát triển rồi. Uy danh ngày sau của Tam Thanh quan ắt sẽ vang khắp toàn bộ thiên hạ. Đến lúc đó, Bạch Vân ta cũng sẽ vì vậy mà được lưu danh vạn cổ là một trong những người tiền kì đặt nền móng cho môn Đạo.” ͏ ͏ ͏ ͏
Trong can viện, Thạch Hạo, Bạch Hiểu Thuần, Ninh Khuyết tụ ở bên hồ nước nhỏ, dưới gốc đa, nghe tiếng côn trùng kêu râm ran. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hức! Hức! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần không ngừng nấc cụt, bụng căng như trống. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo không khỏi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu Thuần ngươi ăn nhiều như vậy làm gì? ͏ ͏ ͏ ͏
- Hức! Ăn nhiều bổ máu! ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết nhìn Bạch Hiểu Thuần không ngừng nấc cụt, trong lòng rất bất đắc dĩ. ͏ ͏ ͏ ͏
“Một thằng nhóc còn ham ăn như vậy mà lại là sư huynh của ta. Ban đầu ta và hắn cùng đến Tam Thanh quan, nếu như lúc ấy ta quả quyết một chút thì có phải đã có thể làm sư huynh rồi hay không?” ͏ ͏ ͏ ͏
Thần sắc Ninh Khuyết động một cái, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hai vị sư huynh, các người có biết địa phủ không? ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo đương nhiên gật đầu một cái. Bạch Hiểu Thuần mờ mịt lắc đầu một cái. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết liền vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Xin Tam sư huynh rộng lòng dạy bảo? ͏ ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất