Chương 201: Thạch Hạo Về Tới
Cự Hổ đáp xuống bên cạnh, lông hổ trước ngực rụng xuống, lộ một khoảng da đã đỏ lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo bay đến từ đằng xa, bịch một tiếng đứng xuống trước mặt Đại Hổ, trong lòng thoáng qua chút vui mừng, sau đó quay đầu vô cùng bất thiện nhìn Cự Hổ. ͏ ͏ ͏ ͏
Cành hiểu chợt phóng tới từ đằng xa, giống như linh xà mà quấn lấy Cự Hổ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo cả tiếng la lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tế Linh, giao nó cho ta đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Cành liễu lập tức dừng lại, treo lơ lửng trên không trung. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo ôm quyền thi lễ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ Tế Linh! ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, thôn dân mới cùng hòa hoãn tinh thần lại, ai nấy cũng đều ngạc nhiên mừng rỡ hô lên thành tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu Thạch Đầu! ͏ ͏ ͏ ͏
- Là Tiểu Thạch Đầu đã về rồi kìa! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu Thạch Đầu trở nên thật là giỏi quá! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Hổ nằm trên mặt đất, nhìn thân hình nho nhỏ đang ngăn cản trước mặt mình, trong mắt thoáng qua chút vui mừng, Tiểu Thạch Đầu đã lợi hại như vậy rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
"Gào!" Một tiếng rống to cắt ngang tiếng hô vui vẻ của thôn dân, trong bốn con mắt của Cự Hổ hiện lên sự giận dữ điên cuồng, hai cái miệng to lớn mở ra, một luồng lửa cùng với một luồng gió chợt phun ra, phong hỏa quấn lấy nhau tạo thành một luồng Phong Hỏa Loa Toàn đánh về phía Thạch Hạo. ͏ ͏ ͏ ͏
Tay của Thạch Hạo duỗi ra, Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao cắm ở bên trong núi đá leng keng một tiếng bay ra, tự động rơi xuống trong tay Thạch Hạo, thôn dân trông thấy lại kinh ngạc thán phục một trận, lòng tin ngay lập tức được tăng thêm nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏
Bịch! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo giẫm lên mặt đất một cái, thoáng chốc giống như mũi tên rời cung lao tới. ͏ ͏ ͏ ͏
- Mở ra cho ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Một tiếng nói non nớt trong trẻo vang lên, một luồng ngân quang nở rộ trên không trung, giống như lưỡi dao sắc bén xẻ đôi ngọn lửa, nhanh chóng tiến về phía trong. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta đánh! ͏ ͏ ͏ ͏
Một cước đá vào cằm của Cự Hổ, một miệng của Cự Hổ phịch một tiếng cắn lại, mấy chiếc răng răng rắc vài tiếng rồi vỡ tan tành, hai mặt đột nhiên lồi ra, vẻ mặt ngơ ngác bay lên trên cao hơn mười mét rồi đột nhiên bị ném xuống, rầm một tiếng nện xuống đất, cả vùng đất nổi một trận sóng tuyết. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất, sờ sờ cái mũi rồi đắc ý nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đánh nhị giai nhiều quá, chẳng có chút thách thức nào cả. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật là lợi hại! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu Thạch Đầu làm tốt lắm! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu Thạch Đầu cố lên! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn dân ồn ào bắt đầu kêu la phấn khích. ͏ ͏ ͏ ͏
Một tiểu hài tử xấu xa chợt nhảy ra khỏi phòng, vẫy tay nhảy lên thích thú la to: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thạch ca, đánh nó, đánh nó, đánh chết nó đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo quay đầu nhìn hài tử, giơ ngón cái, lòng tràn đầy tự tin nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhìn kỹ đây! ͏ ͏ ͏ ͏
Cự Hổ lắc lắc hai cái đầu đứng lên khỏi mặt đất, tay của Thạch Hạo rung lên một cái, Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao thu nhỏ rút ngắn lại, dắt tùy ý ở bên hông, xoa xoa nắm tay, bất thiện nhìn Cự Hổ. ͏ ͏ ͏ ͏
Một cái đầu của Cự Hổ cúi xuống gắng gượng ho khan vài tiếng, phun hàm răng vỡ vụn đã biến thành máu đen sền sệt xuống dưới đất, phả ra hơi nóng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tới nữa đây! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo quát to một tiếng, bỗng chợt phi về phía Cự Hổ. ͏ ͏ ͏ ͏
Một cái đầu khác của Cự Hổ nổi giận gầm lên một tiếng, dồn sức đánh về phía Thạch Hạo, song trảo vồ về phía ngực của Thạch Hạo. ͏ ͏ ͏ ͏
- Khì khì! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo cười lạnh một tiếng, nắm chặt đấm tay nện một cú, đùng! Một tiếng vang thật lớn, nắm đấm nhỏ đụng phải móng hổ, sóng khí cuồn cuộn nổi lên, tuyết bay đầy trời. ͏ ͏ ͏ ͏
"Răng rắc!" ͏ ͏ ͏ ͏
Một tiếng vỡ nát vang lên trên chiến trường. ͏ ͏ ͏ ͏
"Gào ồm!" ͏ ͏ ͏ ͏
"Gào ồm!" ͏ ͏ ͏ ͏
Vài tiếng gào thảm thiết vang lên, Cự Hổ bị quăng ra phía sau, bịch một tiếng nện mạnh xuống đất, lăn trên tuyết hơn mười mét. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo vẫy vẫy cánh tay nhỏ bé lẩm bẩm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quá yếu, thực sự là quá yếu, với thực lực Trúc Cơ kỳ hiện giờ đánh với hung thú nhị giai, chẳng có lấy một chút thách thức nào cả, thực sự chẳng thú vị. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thạch Hạo quá tuyệt vời! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu Thạch Đầu, lợi hại quá! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Trong tiếng hô phấn khích, càng ngày càng nhiều thôn dân đi ra từ trong thôn, ánh mắt không khác gì lửa nóng nhìn Thạch Hạo. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão trưởng thôn chống quải trượng, đi ra khỏi góc nhà, cười sảng khoái nhìn Thạch Hạo, nếp nhăn trên khuôn mặt cười như nở thành hoa cúc. ͏ ͏ ͏ ͏
Cự Hổ đứng lên, một chân trước máu dầm dề, đầu khớp xương nhô ra, ba chân khập khiễng chạy ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Bóng hình của Thạch Hảo khẽ động, một bóng dáng xuất hiện ở đằng trước Cự Hổ, tung một đấm nện bịch một phát vào ngực của Cự Hổ, Cự Hổ "gào ồm" thảm thiết một tiếng, nháy mắt bay lên trên trời. ͏ ͏ ͏ ͏