Dị Thế Đạo Môn

Chương 200: Về Thôn

Chương 200: Về Thôn
Bạch Vân khéo léo nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng không nhất định phải cướp, thê tử của Thanh Phong, Minh Nguyệt chính là nữ nhi của Thánh Đường đường chủ, nói cho cùng thì mọi người đều là người một nhà. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt của Lý Bình An sáng lên, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thánh Đường đường chủ sẽ tặng Thái Dương hoa cho ta? ͏ ͏ ͏ ͏
- Việc đó là không thể nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân nói thẳng. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đạm nhạt hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy những thứ ngươi nói có ích lợi gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân ấp a ấp úng đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, chuyện này chứ giao cho ta đi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ! ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người chạy như bay từ phía bên ngoài đến đây, chạy thẳng tới trước lương đình, một người là Thạch Hạo mang vẻ mặt hưng phấn, người còn lại là Bạch Hiểu Thuần mặt đầy tro bụi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An quay đầu nhìn về phía Bạch Hiểu Thuần, khóe miệng giật giật vài cái nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vừa rồi lại luyện chế được đan dược gì thế? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần cúi đầu chán chường đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta tính sẽ luyện chế Tử Nguyên đan, thế nhưng thực sự luyện chế khó khăn hơn so với tưởng tượng rất nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đã xảy ra hậu quả gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần ngượng ngùng gãi đầu một cái nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật ra thì cũng không có gì cả, chỉ là nổ hai lò luyện đan, còn thả một chút bệnh nổi ban ra, trong khoảng thời gian ngắn không thể đến đan thất rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo phấn khởi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, sắp hết năm rồi, chúng ta có thể về thăm nhà một chút không? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần cũng gật đầu liên tục, mong đợi nhìn Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An suy nghĩ một chút, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi ra ngoài lâu như vậy cũng cần phải trở về, cho các ngươi một kỳ nghỉ đông để về một thời gian đấy! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo phấn khởi la lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng, sư phụ! ͏ ͏ ͏ ͏
Khuôn mặt bẩn bẩn của Bạch Hiểu Thuần cũng toét miệng cười, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tạ ơn sư phụ! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo quay đầu chạy về phía càn viện, phấn chấn la lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thu dọn đồ đạc về nhà thôi! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần cũng vội vàng chạy theo. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân cười nhìn cảnh tượng này, trong lòng dấy lên một cảm xúc bùi ngùi, Bạch Vân quan trang nghiêm hơn nhiều so với Tam Thanh quan, thế nhưng lại thiếu đi sự ấm áp, như vậy cũng tốt, truyền thừa đạo thống vốn là chuyện rất nghiêm túc. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân cung kính hành lễ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, đệ tử cũng cáo từ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mọi thứ đều phải cẩn thận, đừng hành sự lỗ mãng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân kính cẩn hành lễ, xoay người đi ra phía ngoài, đi khỏi Tam Thanh quan, một đạo kiếm quang bây lên phía ngoài Tam Thanh quan, chốc lát chở Bạch Vân bay đi xa. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo, Bạch Hiểu Thuần nhanh chóng chuẩn bị qua loa, mỗi người vác một cái bọc, kích động chạy ra bên ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Ở trong sân phía ngoài, Thanh Tuyết và Thanh Vũ đang vẽ vẽ trên tuyết, một bức vẽ cây trúc, một bức vẽ con vịt, bức tranh to lớn ở trong tuyết lại có vài phần đẹp đẽ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thấy Thạch Hạo và Bạch Hiểu Thuần xách bọc chạy đến, Thanh Vũ thoáng sửng sốt, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi đi đâu đó? ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo phấn khởi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ cho phép chúng ta về nhà ăn Tết rồi, ta phải về Thạch thôn. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần toét miệng cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta sẽ về Bạch gia thôn, thăm trưởng thôn. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Vũ ao ước nhìn bọn họ, vô thức nghĩ đến cha mẹ của mình, sâu trong đáy máy khó nén được vẻ cô đơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết vừa cười vừa nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dọc đường đi phải chú ý an toàn đấy. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo vỗ vỗ lồng ngực của mình, đắc ý nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ yên tâm! Bên ngoài Thương Man sơn mạch không có gì có thể đe dọa được ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đừng nên khinh thường! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo lớn tiếng đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Cười đùa hí hửng chạy ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần cũng to tiếng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại Bạch, chúng ta đi thôi, quay về thôn nào! ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Bạch trư ở xa xa trở mình đứng dậy khỏi tuyết, hà nóng một hơi rồi nhấc móng chạy đến, đứng ở trước mặt Bạch Hiểu Thuần. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần xoay người cưỡi lên Đại Bạch trư, vung tay lên hưng phấn la to: ͏ ͏ ͏ ͏
- Xuất phát! ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Bạch trư lập tức chạy nhanh ra ngoài, lắc lắc cái mông vừa trắng vừa to chạy như bay trong màn tuyết. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Chạng vạng, Thạch thôn đang tiến hành một trận chiến đầu, một con hung thú Song Đầu Cự Hổ xông vào Thạch thôn muốn săn đuổi thôn dân, bắt đầu chiến đấu với Tế Linh, thân Cự Hổ cao ba mét, chiều dài phải hơn mười mét, so sánh với nhân loại thì tuyệt đối là một hung thú khổng lồ, khó mà chống cự được. ͏ ͏ ͏ ͏
Một cành liễu quét ngang qua bầu trời, giống như mũi tên, bắn về phía Song Đầu Cự Hổ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Gào! Ồm! ͏ ͏ ͏ ͏
Hai cái đầu to lớn của Cự Hổ ngẩng cao gầm lên vài tiếng, phun ra một ngọn Liệt Diễm, một luồng Hắc Phong Tịch Quyển, Hắc Phong Tịch Quyển và Liệt Diễm phun về phía cành liễu. ͏ ͏ ͏ ͏
Cành liễu không hề lui lại, bắn thủng tâm của ngọn lửa, Cự Hổ nhảy về phía bên cạnh, ầm một tiếng nổ vang dội, nơi mà cành liễu bắn về phía Cự Hổ đứng yên lúc trước, đá vụn bắn tung tóe, cành liễu rơi thẳng xuống dưới đấy. ͏ ͏ ͏ ͏
- A! ͏ ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất