Dị Thế Đạo Môn

Chương 210: Lẻn Vào Đại Điện

Chương 210: Lẻn Vào Đại Điện
Thanh Phong ở trong hoa viên một lúc mới đi về phía phòng ngủ, đây là lần đầu tiên bước vào phòng ngủ của vị nhạc phụ này, hồi nhỏ đã từng chơi với Minh Nguyệt mấy lần, nhưng phòng ngủ luôn đóng cửa, thực ra Thanh Phong cũng tương đối tò mò không biết phòng ngủ của nhạc phụ đại nhân trông như thế nào, sẽ không có bí mật không muốn nói cho người khác biết chứ? Ví dụ như mỹ nữ chẳng hạn! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong bước tới trước hai cánh cửa lớn, sau đó đẩy cửa ra vang lên tiếng cót két, một luồng sáng chói mắt từ trong căn phòng chiếu ra, đồng thời có một luồng sóng nhiệt tỏa ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong theo bản năng lấy tay che mặt, nheo mắt lại nhìn, sau khi thích ứng với luồng ánh sáng mạnh thì mới từ từ bỏ tay xuống, nheo mắt đi vào trong phòng, chỉ thấy trong căn phòng hoàn toàn là một vùng đất ánh sáng, giống như mặt trời nhỏ trôi nổi trên nóc nhà, toả ra ánh sáng chói mắt chiếu sáng cả căn phòng, một bóng người cũng không có. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong khẽ mở miệng, đây chính là loài hoa kỳ lạ mà sư phụ nói sao? Nhất thời da đầu tê dại, làm sao mà trộm được! Trừ khi nhạc phụ đại nhân bị mù mới không phát hiện ra hoa đã bị lấy trộm. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong suy nghĩ một chút, mới lẩm bẩm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bỏ đi không quam tâm nữa, cứ ra tay trước. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn nhảy lên trên, bắt lấy Thái Dương hoa vào trong tay, đáp xuống mặt đất, nhiệt độ không nóng như dự liệu, ngược lại còn có chút mát lạnh. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi muốn hoa này sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Một giọng nói thong thả từ phía sau vang lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Động tác của Thanh Phong đột nhiên dừng lại, cứng đờ tại chỗ, chậm rãi xoay người nở nụ cười nịnh nọt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bá phụ, sao ngài lại trở về rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
Một người đàn ông trung niên đang đứng phía sau Thanh Phong, mặc một bộ đồ màu trắng, cổ áo được đan bằng tơ vàng, trong xuất trần mang theo sự sang trọng, trên khuôn mặt nghiêm túc không có sự tức giận, người này là cha của Minh Nguyệt, đường chủ thánh đường Minh Vi Thương. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Vi Thương nhẹ nhàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta nghe nói ngươi có chuyện muốn tìm ta, vì vậy ta liền trở về xem sao, có chuyện gì vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngài đã ăn cơm chưa? ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong hoảng sợ, buột miệng hỏi một câu. ͏ ͏ ͏ ͏
Khóe miệng Minh Vi Thương giật hai lần, ánh mắt nhìn về phía Thanh Phong trở nên bất thiện hơn, chính là cái tên ham thú vui này lừa gạt con gái lão sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong sau khi nói xong liền hối hận, ngượng ngùng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chắc bá phụ đã ăn rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi đến tìm ta là vì chuyện này sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Giọng điệu của Minh Vi Thương càng trở nên bất thiện hơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng Thanh Phong nhất thời cảm thấy lo lắng, trên trán chảy ra một tầng mồ hôi, trong đầu chợt lóe một tia sáng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Con tới đây bàn chuyện hôn sự với bá phụ. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi nói xong liền thả lỏng người. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Vi Thương im lặng một lúc, mới nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trước không nói chuyện kết hôn, ngươi có chuyện gì muốn nói với ta? ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong vỗ vỗ ngực, chính trực nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bá phụ có chuyện gì trực tiếp phân phó, nước tới lửa đi tuyệt đối sẽ không cau mày. ͏ ͏ ͏ ͏
- Như vậy là tốt nhất! Con gái của Minh Vi Thương ta không dễ lấy như vậy. Minh Nguyệt là viên ngọc quý trong bàn tay ta, ngươi muốn lấy nó thì phải chứng tỏ bản thân mình. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Vi Thương nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Trái tim Thanh Phong chùng xuống, trong lòng thầm nói một tiếng không ổn, trong tình huống bình thường, nói như vậy chính là nhiệm vụ cửu tử nhất sinh cần phải làm ͏ ͏ ͏ ͏
Không đợi Thanh Phong từ chối, Minh Vi Thương tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lễ hội hàng năm của thánh đường sẽ mở ra một bí cảnh, những tu luyện giả dưới tứ giai có thể vào đó để trải nghiệm. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong thăn dò nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ý của bá phụ chính là để con đi vào đại sát tứ phương? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha! ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Vi Thương cường lạnh một tiếng rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi có biết thánh đường của ta có bao nhiêu phân đường không? ͏ ͏ ͏ ͏
Trái tim Thanh Phong chùng xuống nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trải rộng khắp phương đông. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhịn không được nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không phải tất cả các phân đường đều sẽ đi chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Vi Thương gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mỗi phân đường sẽ chọn ra hai người xuất sắc nhất để tham gia lễ hội hàng năm, ngươi có thể tưởng tượng đến lúc đó sẽ có người đến tập trung ở đó, và chuyện mà ta yêu cầu ngươi chính là giành được tư cách tham gia lễ hội. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong cẩn thận hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tổ chức khi nào ạ? ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Vi Thương thong thả nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau nửa tháng, trong khoảng thời gian này ngươi nhất định phải tiến vào tam giai, nếu không sẽ không có cơ hội. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng Thanh Phong như đánh trống một trận, do dự hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Con có thể không tham gia không? ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Vi Thương nhìn Thái Dương hoa trong tay Thanh Phong, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chẳng phải ngươi muốn bông hoa này sao? Nó không còn hữu ích với ta nữa, nếu ngươi có thể giành được cơ hội tham gia lễ hội hàng năm, bông hoa này sẽ thưởng cho ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
-
-

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất