Chương 214: Chạy Trốn
Trong lòng dâng lên một cỗ may mắn, may mà trong khoảng thời gian này dùng đan dược và hai vị sư tỷ trao đổi rất nhiều Phòng Ngự phù, có chủ động kích phát cũng cảm nhận được nguy hiểm phòng ngự thụ động, nếu không kích hoạt phòng ngự phù bị động, lần này có thể sẽ chảy máu đúng không? Sẽ rất đau! ͏ ͏ ͏ ͏
Hai kỵ sĩ áo giáp đỏ đồng thời bay lên không trung, hai cây trường thương bắn về phía Bạch Hiểu Thuần. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần nắm lấy Cửu Xỉ Đinh Ba, hét lên một tiếng “hắc”, Cửu Xỉ Đinh Ba dùng lực xoay, chín luồng hàn quang giồng như lợi trảo quét qua không trung, vang lên hai tiếng “cạch cạch”, hai tên kỵ sĩ hừ một tiếng, xoay người bay ra ngoài, đáp xuống ở ven khu rừng phái xa, cơ thể tiếp tục xoay trên mặt đất vài vòng mới miễn cưỡng dừng lại. Trên cây trường thương của mỗi người đều có một lỗ hổng, trường thương chấn động dữ dội với tần suất cao, khiến cánh tay của hai kỵ sĩ cũng run lên, máu tươi ở gan bàn tay thuận theo cây trường thương chảy xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tốt! ͏ ͏ ͏ ͏
Đội trưởng đội săn bắt đột ngột hét lên một tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏
Những thôn dân khác cũng lần lượt tỉnh lại, từng người hò hét phấn khích. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hiểu Thuần, làm tốt lắm! ͏ ͏ ͏ ͏
- Hiểu Thuần, lợi hại! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu Thuần, đánh! Dùng lực đánh! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần quay đầu nhếch miệng cười. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai tiếng còi chói tai vang lên, hai thớt hắc mã lập tức di chuyển, lao thẳng về phía hai kỵ sĩ áo giáp đỏ, hai kỵ sĩ xoay người lên ngựa, ngựa không dừng lại phi như bay về trong khu rừng. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần sửng sốt, hét lớn một tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại Bạch! ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Bạch Trư phi như bay tới, Bạch Hiểu Thuần rút Cửu Xỉ Đinh Ba trong tay ra, tùy ý giắt vào bên eo, xoay người cưỡi lên Đại Bạch Trư, vươn tay kéo lấy hai tai Đại Bạch Trư, hét lên với sự phấn khích: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đuổi theo họ, Đại Bạch xuất kích. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Bạch Trư ngay lập tức vươn đôi chân ngắn đuổi theo, trong mắt của nó lóe lên sự đắc ý, cho các người đánh lén ta, Trư gia gia cũng không phải là dễ bắt nạt. Cánh mũi đóng mở lần theo khí tức của hai kỵ sĩ, phi như bay đuổi theo, khoảng cách không ngừng rút ngắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Dư Vạn Nguyên đang chạy phía trước quay đầu nhìn lướt qua, ở phía không xa đằng sau có Đại Bạch Trư thoắt ẩn thoắt hiện sau cây đại thụ, vọt nhanh về phía trước. ͏ ͏ ͏ ͏
Dư Vạn Nguyên lớn tiếng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hắn đuổi tới rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong mắt Triệu Vĩnh Quân lóe lên một tia hung ác, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dụ hắn tới chỗ tướng quân, tướng quân sẽ giết hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Dư Vạn Nguyên quay đầu nhìn lại lần nữa, khoảng cách với Bạch Hiểu Thuần càng ngày càng gần, thậm chí có thể thấy rõ nụ cười ác ý trên khuôn mặt. ͏ ͏ ͏ ͏
Dư Vạn Nguyên quay đầu lại, lo lắng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không được, không kịp rồi, chúng ta chia hướng mà chạy, chỉ cần có thể có một người trốn thoát là có thể thông báo cho tướng quân để hắn báo thù cho chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Vĩnh Quân gật đầu, thể hiện sự đồng ý. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người lập tức phi ngựa sang hai hướng trái phải, từng người cứ thế mà chạy. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần cưỡi heo chạy đến chỗ hai người phân tán, đã phân tán rồi? Bây giờ phải làm sao? Đuổi bên nào tốt hơn? ͏ ͏ ͏ ͏
Còn chưa đợi Bạch Hiểu Thuần suy nghĩ kỹ, Đại Bạch Trư đã chạy đi, đuổi theo hướng của Dư Vạn Nguyên, cánh mũi đóng mở lần theo khí tức trường tiễn trên cơ thể con ngựa, liền có thể ngửi thấy rõ ràng mũi tên dài trên lưng ngựa, trong mắt mang theo một tia cừu hận và khoái ý, dám bắn ta, có bản lĩnh đừng chạy a! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần lắc người một cái, thô bạo túm lấy tai Đại Bạch Trư, bất mãn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chậm lại, chậm lại! ͏ ͏ ͏ ͏
Cả hai người càng lúc càng gần nhau, chỉ cách nhau mười mấy mét, một người điên cuồng chạy, người kia điên cuồng đuổi theo. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần duỗi tay lấy Cửu Xỉ Đinh Ba từ bên eo ra, Cửu Xỉ Đinh Ba lập tức biến lớn biến dài trong lòng bàn tay. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần cầm Cửu Xỉ Đinh Ba trong tay xoay một vòng, đột nhiên hét lên một tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Cửu Xỉ Đinh Ba đột nhiên lao ra, giống như cái nhỏ lao về phía sau lưng Dư Vạn Nguyên. ͏ ͏ ͏ ͏
Dư Vạn Nguyên phun ra một ngụm máu, cơ thể nghiêng ngả từ trên ngựa ngã xuống đất, lăn mấy vòng trên mặt đất đóng băng. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắc mã lập tức dừng lại, quay đầu nhìn về phía Bạch Hiểu Thuần một người một heo đang lao tới, hai mắt lóe lên huyết quang, miệng há lớn lộ ra răng nanh sắc bén. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần cho heo dừng lại, ngạc nhiên nhìn hắc mã, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là thứ gì? Nhìn trông giống như ngựa nhưng chắc chắn không phải là ngựa. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Bạch Trư cũng nhìn hắc mã, trong mắt loé lên một chút kinh ngạc, sống trong Thương Mang sơn mạch mười mấy năm, tuyệt đối chưa từng nhìn thấy trò hay như vậy, mắt đỏ có thể bị bệnh đau mắt đỏ, nhưng một miệng đầy răng nanh là cái gì vậy? Đau mắt đỏ biến dị sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Hắc mã hung hãn lao về phía Bạch Hiểu Thuần, nhảy vọt lên cao năm thước, độ cao vốn đã cao hơn cái cây bên cạnh, bốn vó ngựa lao về phía Bạch Hiểu Thuần. ͏ ͏ ͏ ͏