Dị Thế Đạo Môn

Chương 213: Tấn Công Bạch Gia Thôn

Chương 213: Tấn Công Bạch Gia Thôn
- Xẹt! ͏ ͏ ͏ ͏
Hai đạo lưu quang mạnh mẽ bắn ra từ trong rừng, mang theo Thiên Địa nguyên khí cuồng bạo. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Bạch Trư hung tợn đứng lên, lập tức hất Bạch Hồ bay ra xa, há miệng gầm lên một tiếng “Grao”, một ngọn lửa vàng từ trên người nó bốc lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai tiếng “Xẹt!” “Xẹt!” Vang lên, hai mũi tên màu đen bắn tới trước mặt Đại Bạch Trư, kim quang dày đặc tỏa ra từ nơi bắn ra, tiếng “Xẹt” vang lên bắn ngược trở lại, bắn xuyên qua hai cây đại thụ, cắm phập vào cây đại thụ phía sau, vụn gỗ bay tứ tung, đuôi mũi tên không ngừng run lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hồ từ trên cây đại thụ nhảy xuống, đứng bên cạnh Bạch Hiểu Thuần, nhìn về phía mũi tên với ánh mắt cảnh giác. ͏ ͏ ͏ ͏
Người ở Bạch Gia thôn cũng đều bị biến cố nhất thời này làm cho kinh hãi, may mà mọi người đều là sơn dân, ngay lập tức phản ứng lại, phụ nữ dắt trẻ con chạy vào trong làng, đàn ông trong làng thì xôn xao tản ra, sau đó mỗi người cầm vũ khí trong tay vây quanh, đao thương ở phía trước, cung tiễn thủ ở phía sau, đối mặt với khu rừng bên ngoài ngôi làng với ánh mắt cảnh giác. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong khu rừng, một cấm vệ mặc áo giáp buông cung tên xuống, cau mày nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thiên phú của con lợn này rất kỳ lạ, kim quang đó là thứ gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Một cấm quân khác nhếch mép cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Loại linh thú quý hiếm như này mới càng có giá trị. Giá! ͏ ͏ ͏ ͏
Hắc mã ngay lập tức di chuyển, nhảy lên cao ba mét, lao ra khỏi khu rừng. ͏ ͏ ͏ ͏
Cấm quân vừa buông cung tên xuống, lập tức cầm trường thương trong tay hét lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cẩn thận! ͏ ͏ ͏ ͏
Hắc mã dưới hông cũng lao ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai tiếng “bịch” “bịch” vang lên, hai thớt hắc mã lao ra khỏi khu rừng, đáp xuống đất. ͏ ͏ ͏ ͏
Đội trưởng đội săn bắt đi tới bên cạnh thôn trưởng, lo lắng nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thôn trưởng, bọn họ e là lai giả bất thiện! ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn trưởng nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sợ cái gì? Chúng ta có Tiểu Thuần. ͏ ͏ ͏ ͏
Đội trưởng đội săn bắt lo lắng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng thời gian bái sư của Tiểu Thuần không lâu đúng không? Vạn nhất không đánh được thì phải làm sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn trưởng vuốt râu đắc ý nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không phải vẫn còn có sư phụ của Tiểu Thuần sao? Sư phụ của hắn vô cùng lợi hại. ͏ ͏ ͏ ͏
Đội trưởng đội săn bắt nhớ đến hình chiếu của Lý Bình An đáng sợ ngày hôm đó, theo bản năng gật đầu, trong lòng nổi lên một cỗ tự tin mạnh mẽ. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần từ trên cây nhảy xuống dưới, đáp xuống trước mặt hai kỵ sĩ mặc áo giáp đỏ, lấy từ bên eo ra một cây Cửu Xỉ Đinh Ba, chải lại mái tóc có chút bù xù khi nhảy xuống, ngẩng đầu nới với hai kỵ sĩ mặc áo giáp đỏ với vẻ không hài lòng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi là ai? Tại sao lại tấn công toạ kỵ của ta? ͏ ͏ ͏ ͏
Hai kỵ sĩ liếc mắt nhìn nhau, hai chân kẹp một cái, hai thớt hắc mã thần tuấn đột nhiên nhảy lên lao về phía Đại Bạch Trư, hai thanh trường thương xoay quanh huyết sắc nguyên khí, trực tiếp chỉ thẳng vào tâm phúc đầu não Đại Bạch Trư. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hừ hừ! ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Bạch Trư hét lên hai tiếng, hung hăng nhảy sang một bên. ͏ ͏ ͏ ͏
“Keng! Keng!” Hai tiếng chấn động vang lên, Đại Bạch Trư nhảy sang một bên kinh ngạc phát hiện vậy mà một chút chuyện cũng ko xảy ra. ͏ ͏ ͏ ͏
- Grao! ͏ ͏ ͏ ͏
- Hí! ͏ ͏ ͏ ͏
Hai tiếng ngân dài giống như ngựa, hai thớt hắc mã lảo đảo lao ra hai bên, chân đạp xuống mặt đất kết băng, hai kỵ sĩ áo giáp đỏ cũng nhất thời ngồi không vững. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần cầm Cửu Xỉ Đinh Ba chậm rãi từ trên không hạ xuống, nhìn hai kỵ sĩ áo giáp đỏ với ánh mắt vô cùng bất mãn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi vậy mà dám đánh lén? ͏ ͏ ͏ ͏
Hai kỵ sĩ áo giáp màu đỏ ổn định bộ dáng, ánh mắt nhìn về phía Bạch Hiểu Thuần đột nhiên thay đổi, đầy sự không thể tưởng tượng nổi, nhóc con sơn dân này sao lại lợi hại như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này hai người mới chú ý tới bộ quần áo nhóc con sơn dân này mặc trong ngày mùa đông khắc nghiệt rất đơn bạc, tuy rằng bộ quần áo có chút kỳ quái, nhưng hai người có thể khẳng định đây là bộ quần áo bình thường, trong lòng hai người đột nhiên giật mình, cao thủ không sợ lạnh! ͏ ͏ ͏ ͏
Cấm quân bên trái nắm chặt tay đặt lên ngực trái, cúi đầu nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Khánh Quốc cấm quân Dư Vạn Nguyên. ͏ ͏ ͏ ͏
Cấm quân bên phải cũng nắm chặt tay đặt lên ngực trái nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Khánh Quốc cấm quân Triệu Vĩnh Quân! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần sửng sốt, Cửu Xỉ Đinh Ba rơi xuống đất vang lên một tiếng “cạch”, ôm quyền chắp tay nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tam Thanh quan Thanh Thuần! ͏ ͏ ͏ ͏
Dư Vạn Nguyên, Triệu Vĩnh Quân đột nhiên ngẩng đầu, quang mang sắc bén từ trong mắt bắn ra, đồng loạt giơ tay trái lên, một loạt tiếng xé gió bao phủ Bạch Hiểu Thuần. ͏ ͏ ͏ ͏
“Xẹt!” Trên người Bạch Hiểu Thuần dâng lên một tầng phòng ngự, cương châm dày đặc bắn lên tầng phòng ngự, bắn ra một loạt gợn sóng, dừng lại lơ lửng trên không trung. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần ngẩng đầu, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc, sau đó tức giận hét lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi lại đánh lén ta? ͏ ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất