Chương 227: Ninh Khuyết Đến
Một tiếng gầm rú phẫn nộ vang lên, La Xung bỗng lao ra khỏi hắc vụ, trên y phục rách nát dính mấy vết nôn mửa, rất ghê tởm. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần nhìn La Xung đang lao đến, trong mắt cũng hiện lên một tia tức giận: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dám dùng thôn của ta để uy hiếp ta, ta liều mạng với ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Vung Cửu Xỉ Đinh Ba lên, giẫm một cái trên mặt đất phát ra tiếng “Bịch” rồi xông ra giống như đạn pháo nhắm thẳng về phía La Xung. ͏ ͏ ͏ ͏
Ầm! Một tiếng động thật lớn vang lên, Cửu Xỉ Đinh Ba và Đằng Long thương va vào nhau, hắc sắc nguyên khí và thanh sắc linh lực đối lập tranh phong, hoá thành một trụ khí lưỡng sắc phóng lên trời. ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung và Bạch Hiểu Thuần đối mặt với nhau, trong mắt một người mang theo sát ý còn một người thì mang theo uỷ khuất và phẫn nộ. ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung đánh ra một quyền, Bạch Hiểu Thuần cũng đánh ra một quyền, một tiếng “bành” nổ vang dội. ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung kêu lên một tiếng đầy đau đớn, lập tức bị tráo phòng ngự bắn ngược ra sau, chân trượt trên đất ra một quãng thật xa, bàn chân vừa chuyển động linh lực bộc phát, phịch! Chân đang trượt đi lập tức dừng lại, nhìn Bạch Hiểu Thuần với ánh mắt không thể tin nổi, sao có thể? Vậy mà thực lực của hắn không yếu hơn ta? ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn cái tráo phòng ngự dày đặc trên người Bạch Hiểu Thuần lại càng thêm đau đầu, cộng thêm nhiều tầng phòng ngự như vậy, đương nhiên thực lực của hắn ở trên gã rồi. Dưới đáy lòng cũng sinh ra một tia nghi vấn, nếu tiểu quỷ này lợi hại như vậy, vì sao trước đó chỉ phòng thủ mà không chiến? Lẽ nào hắn có sơ hở gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Trong đầu La Xung chợt lóe lên từng ý niệm, Bạch Hiểu Thuần tiếp tục phóng về phía La Xung, nhảy lên đánh Cửu Xỉ Đinh Ba xuống đầu, uỷ khuất kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta không muốn đánh nhau a! ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung vội giơ trường thương che trên đầu. Bang! Cửu Xỉ Đinh Ba đánh vào trường thương khiến tia lửa bắn ra khắp nơi, La Xung kêu thảm, chân khuỵu xuống. Bịch một cái đã nửa quỳ trong lớp tuyết, đầu gối quỳ xuống tạo ra một cái hố to. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần nhấc chân đá một cước lên mặt La Xung, kêu to lên đầy uỷ khuất: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vì sao nhất định phải ép ta? ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung vội dùng cánh tay che trước mặt, một tiếng “bịch” vang lên, sự chấn động của không khí tại vị trí va chạm có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Trong nháy mắt, La Xung giống như quả bóng gỗ lăn ra ngoài, vài tiếng “bang bang bang” do đụng nát hai gốc cây liên tiếp vang lên. ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung xoay người đứng lên, trên cánh tay truyền đến từng cơn đau nhức, ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía Bạch Hiểu Thuần. Bây giờ gã không còn xem Bạch Hiểu Thuần là một tiểu tử có vận khí tốt nữa mà là một đối thủ chân chính có cùng đẳng cấp thậm chí còn lợi hại hơn gã. ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung bỗng nhiên phóng về phía Bạch Hiểu Thuần, khẽ gầm lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhất Long Vô Tiền! ͏ ͏ ͏ ͏
Hắc sắc trường thương như biến thành một đầu hắc sắc Giao Long đánh về phía Bạch Hiểu Thuần. ͏ ͏ ͏ ͏
Lần này, Bạch Hiểu Thuần không tránh nữa, tức giận gào lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tại sao phải ép ta đánh nhau? Bị thương rất đau a! ͏ ͏ ͏ ͏
Trên Cửu Xỉ Đinh Ba có thanh quang quấn quanh giống như con hung thú có móng vuốt sắc bén đánh về phía hắc sắc Giao Long. ͏ ͏ ͏ ͏
Ầm! Ầm! Ầm! ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người giống như hai đầu hung thú viễn cổ, trận đại chiến diễn ra ngay trong rừng, họ đi tới đâu thì cây cối đổ rạp tới đó, đống tuyết bay tán loạn, chỉ một lát sau mặt đất đã trở nên lộn xộn. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần đã dựa vào sự bảo hộ của hàng trăm lớp phòng ngự, trực tiếp dùng hết sức tấn công khi đối phương chưa hề phòng bị, trong giây lát hắn đè La Xung ra đánh, mỗi lần đánh đều phải quát to một tiếng đầy ủy khuất, La Xung nghe mà muốn thổ huyết, không muốn đánh thì đừng đánh nữa! Bây giờ gã sẽ quay người rời đi ngay. ͏ ͏ ͏ ͏
Cách Bạch gia thôn không xa, Ninh Khuyết giương chiếc ô đen biến thành một đạo hắc quang xuyên qua khu rừng, giống như một dải lụa dài màu đen kéo ra từng đạo ảo ảnh ở trong rừng, đây là một loại pháp thuật mà hắn học được từ trong “Lục Đạo Luân Hồi quyết”, tên là Trụ Quỷ Ảnh Phiêu Di. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắc sắc quỷ ảnh bỗng nhiên bay vụt qua dừng lại trên ngọn cây của một gốc đại thụ, huyễn ảnh trùng trùng điệp điệp hợp lại thành thân ảnh của Ninh Khuyết, Ninh Khuyết nhìn vào luồng khí hắc tử sắc bốc lên trên núi rừng ở phía xa, vẻ mặt của hắn biến sắc nhớ lại nỗi sợ hãi khi trước đây hắn cũng từng bị loại khí này khống chế, nhíu mày ngưng trọng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không hay rồi, Thanh Thuần đã gặp phải cường địch rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thân ảnh khẽ động liền hóa thành quỷ ảnh, nhanh chóng nhẹ nhàng rời khỏi ngọn cây. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
“Bùm!” Một đạo quang ảnh thật lớn của Cửu Xỉ Đinh Ba va chạm với quang ảnh của một thanh trường thương đen nhánh ở trên không trung, dư âm tràn ra xung quanh giống như đã khơi dậy một cơn cuồng phong ở trong rừng. ͏ ͏ ͏ ͏