Dị Thế Đạo Môn

Chương 236: Viên Phần Trở Về

Chương 236: Viên Phần Trở Về
Sau đó Lý Bình An chuyển sự chú ý đến phần thưởng trước mặt, lộ ra nụ cười hài lòng, không ngờ lại là đạo kinh, hiện tại loại pháp thuật mà Tam Thanh quan thiếu nhất chính là đạo kinh, cả đạo quán chỉ có một bản “Ngọc Hoàng Kinh”, cuối cùng bây giờ cũng có bản thứ hai. ͏ ͏ ͏ ͏
Còn có ngọc phù ghi chép, Chung Quỳ trấn ma, lần trước nhận được ghi chép Thục Sơn chiến kỷ, miễn cưỡng qua ải nhận được một phần thưởng Tử Thanh song kiếm có cơ hội sử dụng một lần, muốn qua ải một cách khí phách không biết phải đợi tới khi nào, đoán chừng phải thành tiên mới có hy vọng, không ngờ nhanh như vậy đã xuất hiện một cái Chung Quỳ trấn ma. ͏ ͏ ͏ ͏
Trấn Hồn chung này cũng có chỗ hữu dụng, bây giờ mỗi lần gọi thức dậy đều là nha đầu Thanh Vũ kia gõ một cái chiêng đồng bị hỏng, thật sự quá mất điểm, gõ chuông tốt hơn rất nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết từ bên ngoài đi vào, tới đình nghỉ mát cung kính lạy một lạy: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, những linh hồn kia được cất vào bình rượu rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An hoàn hồn, gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Được, người kia đi rồi sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi rồi, đưa cả thi thể đi theo. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn muốn nói gì đó nhưng lại thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có phải thấy lạ khi ta thả hắn đi không? ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết nhẹ gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! Sư phụ thả hắn đi nhất định là có đạo lý, nhưng đệ tử ngu dốt lại không hiểu được. ͏ ͏ ͏ ͏
- Bởi vì hắn là người tốt, trừng ác dương thiện nhưng không lạm sát kẻ vô tội. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết do dự nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ hỏi hắn có tham gia đồ sát tế linh hay không, hắn nói không có, sư phụ tin sao? Có lẽ hắn đã nói dối! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đứng lên nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Gọi sư huynh, sư tỷ của ngươi đến đây, hôm nay vi sư dạy các ngươi một phép thần thông, tên là Thiện Ác Thiên Nhãn. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết ngây người, vội vàng ôm quyền, vui mừng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Liền xoay người đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay khi Lý Bình An đang truyền thụ thần thông cho đệ tử, Viên Phần mang theo một đống thi thể trói chung một chỗ, dùng tốc độ nhanh chóng vụt qua An Khánh thành để lại một mảnh hỗn loạn ở trong thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần đáp xuống bên trong hậu viện của phủ Thành chủ, nhẹ nhàng đặt thi thể xuống đất. ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả tỳ nữ nô bộc trong viện đều hoảng sợ mà đứng ra xa, không dám lại gần. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần nhìn hết một màn này, thầm than trong lòng, La tướng quân, ngài hủy hết thanh danh của cấm quân rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thành chủ mập mạp mang theo khuôn mặt tươi cười từ bên ngoài chạy vào, người còn chưa thấy thì âm thanh niềm nở đã truyền đến: ͏ ͏ ͏ ͏
- La tướng quân. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần quay đầu nhìn về phía Thành chủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thành chủ nhìn thấy dưới chân Viên Phần là đống thi thể thì đồng tử lập tức co rụt, đồng thời thả chậm bước chân, nụ cười trên mặt cũng dần biến mất. ͏ ͏ ͏ ͏
Vẻ mặt của Viên Phần không thay đổi mà nhìn Thành chủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thành chủ chạy chậm đến bên đống thi thể, sau đó ngồi phịch xuống bò tới nơi thi thể La Xung đang nằm, không quan tâm đến cẩm bào trên thân đã bị máu La Xung nhuộm đỏ, úp mặt trước ngực La Xung mà bi thương gào thét: ͏ ͏ ͏ ͏
- La tướng quân, ngài sao vậy? La tướng quân, ngài một lòng vì nước, tại sao lại bị người ta hãm hại thế này! La tướng quân thân ái của ta... ͏ ͏ ͏ ͏
Tiếng khóc nấc cụt vang lên, rung động tâm can, khiến người gặp đau lòng người nghe rơi lệ. ͏ ͏ ͏ ͏
Nô bộc vây xem cũng đều cảm thán trong lòng, tình cảm giữa Thành chủ đại nhân và La tướng quân thật tốt! ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi khóc nửa ngày trời xong, Thành chủ mới đứng lên nhìn về phía Viên Phần, lau đi nước mắt nước mũi rồi hỏi với giọng điệu bi thương: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phó tướng đại nhân, xin hỏi vì sao đám người La tướng quân lại bị giết hại? Là gặp phải yêu thú hung ác sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần lạnh lùng nhìn màn biểu diễn của Thành chủ, sau đó nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thành chủ đại nhân, ngươi có biết trong Thương Man sơn mạch có người Tam Thanh quan không? ͏ ͏ ͏ ͏
Thành chủ suy nghĩ một lát, như bừng tỉnh ngộ điều gì đó, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta biết, Tam Thanh quan phải không, ta biết chuyện này, đạo trưởng trong đó đều là người tốt. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt của Viên Phần lóe lên tia tàn khốc, tiếp tục hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lúc trước La tướng quân hỏi ngươi về Thương Man sơn mạch vì sao ngươi không nói? ͏ ͏ ͏ ͏
Thành chủ tỏ ra oan ức nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vì đây cũng không phải chuyện trọng đại gì, vả lại đạo trưởng của Tam Thanh quan đều là người hiền lành, rất ít ra ngoài, nên khi các ngài gặp họ thì chỉ cần nói ra nhiệm vụ của các ngài, họ sẽ không làm khó dễ các ngài. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần quan sát kĩ lưỡng, thì chỉ thấy được dáng vẻ ta rất oan uổng của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Một lúc sau, Viên Phần mới nói rằng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Làm phiền Thành chủ đại nhân chuẩn bị quan tài cho mỗi vị cấm quân, ta muốn đưa bọn họ trở về. ͏ ͏ ͏ ͏
Thành chủ gật đầu, bi thương nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là chuyện nên làm, chư vị tướng sĩ ở đây đều chiến đấu vì Đại Khánh mà chết, được chuẩn bị quan tài cho họ là niềm vinh dự của ta. ͏ ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất