Chương 237: Viên Phần Trở Về (Hạ)
Viên Phần tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Làm phiền Thành chủ phái một đội binh sĩ đi theo ta, áp giải thi thể linh thú và hộ tống chúng đồng liêu hồi kinh. ͏ ͏ ͏ ͏
Thành chủ gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây cũng là việc bổn Thành chủ nên làm. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai ngày sau, một xa đội khổng lồ do binh sĩ hộ tống rời khỏi An Khánh thành, tiên phong dẫn đường chính là Viên Phần đang cưỡi một đầu đại mã hồng thẫm, ngựa này cũng chỉ là ngựa bình thường, hoàn toàn không thể so sánh với Hắc Long mã từng tọa kỵ trước đây. ͏ ͏ ͏ ͏
Đi theo phía sau Viên Phần là một hàng dài xe ngựa mở mui, mỗi xe ngựa đều chở một cỗ quan tài và phía trên được phủ lên một miếng vải đen, miếng vải đen cao gồ lên, từ bên ngoài nhìn vào thì hoàn toàn không thể biết bên trong là vật gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lúc đoàn xe rời khỏi An Khánh thành, một chiếc xe ngựa bị xóc nảy dữ dội để lộ ra một phần nhục thân, không ai chú ý đến có một đầu rắn nhỏ tầm chiếc đũa lớn dọc theo nhục thân bò ra ngoài, vô thanh vô tức rơi xuống mặt đất sau đó nhanh chóng biến mất. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Xa đội chạy một đường hơn mười ngày mới tiến vào Đại Khánh đế đô, sau đó tiến thẳng đến hoàng cung đại nội. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong tòa cung điện, Khánh Đế nằm nghiêng trên tháp mềm mại xem tấu chương, còn Viên Phần quỳ một gối ở bên dưới. ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh Đế vu vơ hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- La Xung chết rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần cung kính đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh Đế nhìn Viên Phần, vừa cười vừa nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trước đây ngươi được ta an bài đến để giám thị La Xung cùng với Thái tử, không ngờ vừa giám thị mà làm đến ba năm, có phải là do ngươi không nhịn được nên giết La Xung luôn đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần vội vàng cúi đầu giải thích: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bệ hạ minh giám, hạ thần không dám. ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh Đế nâng tay, mỉm cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta chỉ đùa chút thôi, ngươi đứng lên đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần đứng lên nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ bệ hạ! ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh Đế buông tấu chương trong tay xuống, đổi sang một tấu chương khác vừa xem tấu vừa tùy ý nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đám người La Xung chết như thế nào? Là Huyền Kiếm phái của Huyền Kiếm sơn mạch sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần hơi do dự một hồi, sau đó mới đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúng thần không đi Huyền Kiếm sơn mạch, thay vào đó là La tướng quân mang chúng thần tới Thương Man sơn mạch. ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh Đế đang xem tấu chương hơi dừng lại đôi chút, sau đó lấy tấu chương ra rồi ngồi thẳng dậy, giống như hùng sư lười biếng mà đứng lên, trong chớp mắt toàn bộ đại điện tràn ngập bầu không khí uy nghiêm. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không phải trẫm đã nghiêm lệnh không được phép đến đó rồi hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần khom người theo bản năng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- La tướng quân nói rằng săn bắn ở Kiếm Huyền sơn mạch rất nguy hiểm, hắn lo không kịp đại tế cuối năm. ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh Đế lập tức quát to, rồi vỗ mạnh xuống trác oải phát ra một tiếng oành: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đáng chết. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần lập tức quỳ xuống, cúi đầu không nói gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh Đế hỏi tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau đó thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đầu tiên tướng quân dẫn chúng thần đến Hắc Long đàm, sử dùng xuân dược mà dược vương Đan Thanh luyện chế để bức xà yêu trong Hắc Long đàm hiện thân rồi giết nó. ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau đó đi đến Ngọa Hùng sơn mạch tập kích hùng yêu ngủ đông, trong lúc tập kích thì không may kinh động đến Hùng tộc đại yêu, tướng quân bị đánh trọng thương. ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau đó... ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh Đế nghiêm nghị hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau đó có chuyện gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần khẽ cắn răng đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- La tướng quân bị thương hôn mê nửa tháng, sau khi tỉnh lại cảm thấy thời gian không còn bao lâu, nên đã hạ lệnh chúng thần tàn sát tế linh để tập hợp đủ linh thú dùng trong đại tế. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy là các ngươi đi tàn sát tế linh? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
- Hoang đường. ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh Đế quát to rồi đập mạnh tấu chương trong tay lên bàn, phẫn nộ quát: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi là cái gì chứ? Các ngươi là cấm quân! Đi ra ngoài chính là đại diện cho trẫm, các ngươi giết tế linh khiến sơn dân bị tàn sát thê thảm, người bên ngoài nhìn vào có khác gì trẫm đang giết con dân của mình không? ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh Đế đứng lên, đi lại trong phòng, tức giận nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vô năng, phế vật, chết cũng không đủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần cúi đầu không nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh Đế mắng thêm vài câu rồi hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau đó thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Vẻ mặt Viên Phần hốt hoảng nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau đó chúng thần gặp mấy tiểu hài tử. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên tướng quân đem tất cả những việc xảy ra còn lại nói ra hết, bao gồm cả việc La Xung bị hai tiểu hài tử đánh bại, không có nữa điểm giấu giếm nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần hơi do dự: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau khi thần được họ thả ra đã thấy trên tấm bảng của họ có viết ba chữ to, tuy rằng chưa từng thấy kiểu chữ này nhưng thần có thể hiểu rõ hàm ý của bọn họ, đó là Tam Thanh quan! ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh Đế đi tới đi lui trong phòng, nhíu mày nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tam Thanh quan, lại là Tam Thanh quan! ͏ ͏ ͏ ͏