Chương 239: Thánh Đường Đại Bỉ
Trong mắt mơ hồ xen lẫn tia đố kỵ khi nhìn Thanh Phong, dáng dấp đẹp mắt thì có thể ngang ngược sao? Dựa vào cái gì mà hắn được Minh Nguyệt đại tiểu thư coi trọng chứ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong khẽ cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ Ti tọa quan tâm, chờ đến khi đại bỉ mới biết được ai mạnh ai yếu. ͏ ͏ ͏ ͏
Chung Đoạn Nhận cười ha hả: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lúc đại bỉ, tiểu điệt không cần miễn cưỡng! Đao kiếm không có mắt, lỡ như bị thương mà chết thì sẽ không hay lắm. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong oán giận trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ti tọa vẫn nên quan tâm chính mình thì hơn! Đã cao tuổi rồi thì nên nạp ít thiếp thất, có khi còn sống lâu thêm một chút, chờ sư phụ ta trở về, hoặc là chờ ta hộ tống ngươi đi gặp sư phụ ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Chung Đoạn Nhận gật đầu cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu điệt nói phải, lần trước ta nạp thiếp gọi là gì nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏
Một thanh niên mặc hắc y ở bên cạnh cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Là Ngũ phu nhân. ͏ ͏ ͏ ͏
Chung Đoạn Nhận vừa cười vừa nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chính xác! Dáng vẻ của tiểu Ngũ thật là xinh đẹp! Ta cũng không phải là người có thể chết là chết được, cho nên tiểu điệt không cần lo lắng cho lão phu trầm mê nữ sắc đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Sắc mặt Thanh Phong tái nhợt, không nói thêm lời nào mà trực tiếp lướt ngang qua đám người Chung Đoạn Nhận mà đi xuống dưới. ͏ ͏ ͏ ͏
Chung Đoạn Nhận híp mắt nhìn Thanh Phong rời đi, nụ cười trên mặt dần biến mất, có vẻ hơi lo lắng. ͏ ͏ ͏ ͏
Một thanh niên tuấn tú cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dường như hắn có thành kiến rất lớn với chúng ta đúng không, sư phụ? ͏ ͏ ͏ ͏
Chung Đoạn Nhận lạnh lùng cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỉ là một tiểu tử mà thôi, hẳn là các ngươi biết rõ nên làm cái gì khi đại bỉ diễn ra rồi chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Người thanh niên kia do dự nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng phía Minh Nguyệt. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không cần để ý đến nàng, đại bỉ ở Thánh Đường, nàng không can thiệp vào được, nếu như sau đó nàng muốn trả thù thì không dễ dàng đâu, Tài Quyết ti chúng ta là do Tài Quyết ti của Thánh Sơn trực tiếp phụ trách, Minh Vi Thương cũng không thể nhúng tay vào. ͏ ͏ ͏ ͏
Toàn bộ đám hắc y cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Rõ. ͏ ͏ ͏ ͏
Đoàn người tiếp tục đi lên trên. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong trở lại trong phòng, ngồi ở trên giường chăm chú cúi đầu suy ngẫm. ͏ ͏ ͏ ͏
Qua một lát, Minh Nguyệt từ bên ngoài đi vào, nghi hoặc hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thanh Phong, ngươi làm sao thế? ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong ngẩng đầu lên nghiêm túc hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại bỉ cuối năm còn bao lâu nữa? ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Nguyệt suy nghĩ một chút rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn năm ngày nữa! ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng ngồi bên cạnh Thanh Phong cười an ủi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi không cần quá áp lực, cha ta nói đại bỉ của Thánh Đường đều là người trong nhà, xem như đánh không lại thì nhận thua là được, hắn sẽ không làm khó ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong lắc đầu, nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lần này ta không muốn nhận thua, ta vừa mới gặp người của Tài Quyết ti rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Nguyệt kinh ngạc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi gặp mặt bọn họ rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh phong gật đầu chăm chú nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lần này ta muốn báo thù cho sư phụ. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Nguyệt lo lắng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng bên đó có ít nhất hai người thực lực hơn ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong ngẩng đầu, nghi hoặc hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sao lại hai người? Ta chỉ biết có một Tài Quyết chi quyền. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Nguyệt gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng, Tài Quyết chi quyền Hàn Long, tu vi Tam giai trung kỳ, có cặp thiết quyền đánh khắp Khánh quốc, những điều dị đoan nhiều vô kể, chỉ nghe thôi cũng biến sắc. ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn có một người không nổi danh, nhưng ở trong nội bộ Tài Quyết ti được xưng là Tài Quyết chi kiếm, tên Liễu Không Huyền, tu vi Tam giai hậu kỳ, là một tay khoái kiếm nên không có Tam giai nào trong Khánh quốc địch lại nổi, một khi muốn giết ai thì người đó không thể sống sót. ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe Minh Nguyệt kể sơ lược về bọn họ, sắc mặt Thanh Phong dần thay đổi, ý chí chiến đấu vốn tràn ngập trong lòng bỗng nhiên biến mất và hoàn toàn không còn chút hy vọng nào, Tam giai hậu kỳ muốn đi đánh cầu? Chỉ e là sẽ bị đánh thành quả cầu mất thôi! ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Nguyệt lo lắng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hay là thôi, chúng ta đừng tham gia nữa! Cứ trực tiếp nhận thua cho rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng nhướng lông mày rồi nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có ta ở đây, để xem kẻ nào dám bắt nạt ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng Thanh Phong chợt trở nên ấm áp, nhưng nhớ tới khuôn mặt già nua của Chung Đoạn Nhận cười như hoa cúc nở, vì thế hắn vẫn cắn răng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không được, lần này ta nhất định phải tham gia, tuyệt đối không thể để cho Tài Quyết ti đắc ý như vậy được. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Nguyệt do dự rồi đáp lại: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng mà thực lực của ngươi... ͏ ͏ ͏ ͏
Đôi mắt sáng lên, tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hay là để ta đi đánh cho tất cả bọn chúng trọng thương hết được không! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong đột ngột bị kích động, ho khan vài tiếng rồi tiếp lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Như vậy không được đâu, ngộ nhỡ lão trượng nhân kia của ta mượn cơ hội này sinh sự, không chấp nhận hôn sự của chúng ta thì phiền phức. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Nguyệt nói với vẻ bất mãn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta vẫn còn chưa tính sổ với hắn đó! Thế mà lại có thể để ngươi tham gia thi đấu, hắn muốn nhìn thấy ngươi bị đánh đập đây mà. ͏ ͏ ͏ ͏