Chương 250: Thanh Phong Với Liễu Không Huyền
Hàn Long sợ hãi kêu lên, cả người hoàn toàn mất khống chế, gã bị Thái Cực Đồ kéo đi như một con rối, xoay vòng bay lượn trong Thái Cực chi gian trên hai tay của Thanh Phong. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thả ta ra! ͏ ͏ ͏ ͏
Hàn Long tức giận gầm lên, mạnh mẽ triển khai ra toàn bộ nguyên khí từ khí hải trong cơ thể, giống như hung thú bị rơi vào đầm lầy, muốn thoát khỏi những trói buộc xung quanh. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ban Lan chùy! ͏ ͏ ͏ ͏
Một giọng nói vang lên bên tai Hàn Long. ͏ ͏ ͏ ͏
‘Bịch’, một đôi tay trắng noãn như ngọc đánh vào khí phủ của Hàn Long, nguyên khí trào ra như tạc đạn, phát nổ trong nháy mắt. Hàn Long phun ra một ngụm máu tươi, tiếng ‘bịch’ vang lên, gã bị đánh bay ra xa ba trăm mét. ͏ ͏ ͏ ͏
Khụ khụ khụ... Hàn Long tiếp tục phun ra từng ngụm máu tươi, từng luồng nguyên khí hắc sắc tràn ra từ trong cơ thể gã. ͏ ͏ ͏ ͏
Hàn Long ngẩng đầu khó tin, vẻ mặt vô cùng tuyệt vọng, nhìn Thanh Phong: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi phế rồi, phế khí hải của ta rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong áy náy: ͏ ͏ ͏ ͏
- Xin lỗi! Ta không kịp thu tay. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong đám người vây xem ở phía dưới, vài người cũng nghị luận. ͏ ͏ ͏ ͏
Một lão giả toàn thân mặc bạch bào, cau mày: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phế bỏ tu vi, có phải hơi quá đáng không? ͏ ͏ ͏ ͏
Bên cạnh, một kỵ sĩ trẻ tuổi nghiêng đầu cười ha hả: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lão tiên sinh không phải người bản bộ đúng chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Lão giả cười: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta là truyền giáo sĩ của Huy Nguyệt thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Kỵ sĩ gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thảo nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão giả cau mày, nghi ngờ hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ý của người là gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh niên kỵ sĩ nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bởi vì ngươi không biết Hàn Long. Nếu như biết gã, chắc chắn ngươi cũng muốn giết gã. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão giả hơi sửng sốt, khoa trương như vậy sao? Mặc dù trong lúc đối chiến, gã hơi ngang ngược nhưng cũng do gã thẳng tính thôi! ͏ ͏ ͏ ͏
Lão giả lặng lẽ quan sát những người xung quanh, lại phát hiện trong mấy người ở tổng bộ của Thánh Đường mà mình biết, không có ai ra mặt giúp Hàn Long, ngược lại trong mắt người nào cũng lộ ý cười. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên tầng thứ hai, Liễu Không Huyền nắm lan can thật chặt, răng rắc, một đoạn lan can vỡ vụn, sắc mặt y vô cùng u ám. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên tầng cao nhất, sắc mặt Chung Đoạn Nhận cũng âm trầm như mặc: ͏ ͏ ͏ ͏
- Động đến tu vi của người khác, đúng là một tiểu tử ác độc. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng Minh Vi Thương thở dài, liếc nhìn Chung Đoạn Nhận: ͏ ͏ ͏ ͏
- Theo như bổn tọa được biết, trong năm nay, có khoảng hơn ba mươi người bị Hàn Long phế trừ tu vi. ͏ ͏ ͏ ͏
Chung Đoạn Nhận cố chấp biện bạch: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bọn họ đều là dị giáo. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Vi Thương chậm rãi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có mười người trong đó được tra vô tội, sau khi được thả ra ngoài thì cũng đã tàn phế rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Chung Đoạn Nhận hơi nheo mắt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vì vinh quang của vô lượng Quang Thần, hy sinh là điều không thể tránh khỏi, bọn họ nên cảm thấy vinh hạnh. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vô lượng Quang Thần cũng không hy vọng tín đồ của hắn bị hãm hại, ngươi đã làm quá mức rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Vi Thương nhàn nhạt nói. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Phía dưới, giọng nói của Đại chủ giáo vang lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Người thắng là Bạch Phong! ͏ ͏ ͏ ͏
Đại chủ giáo bay tới trung ương lôi đài, phất tay tản đi tráo phòng ngự. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong bái Đại chủ giáo một cái, bay lên trời dừng ở lầu hai, phía dưới có hai người mặc đồ đen của Tài Quyết ti nhảy lên lôi đài nâng Hàn Long xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Không Huyền nắm chặt trường kiếm, chậm rãi quay đầu nhìn về phía Thanh Phong, phẫn nộ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta sẽ trả lại tất cả những gì ngươi đã gây ra cho Hàn Long! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong nhàn nhạt liếc mắt nhìn y nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi có thể thử xem! ͏ ͏ ͏ ͏
Hiện tại Thanh Phong không sợ Liễu Không Huyền một chút nào, thứ nhất là Thái Cực quyền mang lại cho hắn sự tự tin rất lớn, thứ hai là hắn tính toán vận dụng đại sát khí, và quan trọng nhất là thật sự hắn không thể di chuyển được nữa, nguyên khí tiêu hao quá mức kịch liệt. ͏ ͏ ͏ ͏
- Trận tiếp theo, Liễu Không Huyền đối chiến với Hàn Võ. ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Không Huyền cùng với một bạch y kỵ sĩ bay xuống chiến trường, Đại chủ giáo mới vừa thi triển tráo phòng ngự, một đạo kiếm quang bỗng nhiên xẹt qua. ͏ ͏ ͏ ͏
“Phốc” một bông tuyết nở rộ, Hàn Võ kêu một tiếng thảm thiết, bay ngược ra ngoài, nện trên mặt đất. ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Không Huyền thu kiếm, đứng tại chỗ, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Thanh Phong. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại chủ giáo tuyên bố: ͏ ͏ ͏ ͏
- Người thắng là Liễu Không Huyền, Thi Nghiên vào thẳng vòng trong. ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Không Huyền phi thân lên lầu hai, giờ phút này trên lầu hai chỉ có ba người, Thanh Phong đang tranh phong với Liễu Không Huyền, cùng với Thi Nghiên lộ vẻ mặt bất đắc dĩ. ͏ ͏ ͏ ͏
Một siêu cường cao thủ, một người có phòng ngự như tường đồng vách sắt, đối đầu với người nào cũng sẽ thua, Thi Nghiên đã tuyệt vọng, chắc chắn sẽ không lấy được vị trí thứ hai trở lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai viên châu trong tay Đại chủ giáo bay ra, nổ tung giữa không trung, lộ ra hai cái tên bên trong, ngây ra một lúc thì thầm: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trận tiếp theo, Bạch Phong đối chiến Liễu Không Huyền. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Liễu Không Huyền ngưng tụ lại, xoay người từ trên không trung bay xuống, đứng ở trên lôi đài nhìn Thanh Phong. ͏ ͏ ͏ ͏