Chương 254: Đại Bỉ Kết Thúc
Thanh Phong chỉ vào Liễu Không Huyền, người bị Minh Nguyệt kéo theo, treo lơ lửng trên không trung hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bá phụ, trận chiến này xem như là ta đã thắng rồi chứ? Ngài nhìn hắn đã hôn mê bất tỉnh rồi, còn ta vẫn sinh khí dồi dào. ͏ ͏ ͏ ͏
Chung Đoạn Nhận không nhịn được nữa tức giận hét lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là do ngươi giở trò lừa đảo! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong ho khan nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ti toạ, binh bất yếm trá. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Vi Thương nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Xem như là ngươi đã thắng. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn xua tay một cách ghét bỏ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi mau cút đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Nguyệt lay động tuyến nguyên khí trong tay một chút, ngay tức khắc Liễu Không Huyền bay về phía Chung Đoạn Nhận, Chung Đoạn Nhận vội vàng đỡ lấy y. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Nguyệt hừ lạnh, ôm lấy Thanh Phong bay vút ra bên ngoài một cách nhanh chóng, trong nháy mắt đã bay ra khỏi khu vực Thánh Đường, trực tiếp xông ra khỏi yên vụ hắc tử sắc, lại bay ra hơn mười dặm nữa mới dừng lại ở trên đỉnh của một tầng gác. Nhìn từ xa, bên trong Thánh Đường cuồn cuộn hắc vụ, giống như một đầu yêu ma đang hiện thế. ͏ ͏ ͏ ͏
Bách tính bên trong Hoàng thành cũng thi nhau rời đi, bách tính ở gần Thánh Đường ai ai cũng hoảng loạn chạy đi, còn bách tính ở xa thì chỉ trỏ về phía Thánh Đường, vẻ mặt tràn đầy sợ hãi và lo lắng, sợ khi tà ma tấn công Thánh Đường, cuộc đại chiến này sẽ liên lụy đến bách tính. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên tầng gác cao, Minh Nguyệt buông hai tay ra, bất lực hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi có thể xuống rồi chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong ôm chặt Minh Nguyệt, vùi đầu vào trước ngực Minh Nguyệt, yếu ớt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không được, ta cảm thấy rất đau đầu, chóng mặt, khó chịu, ta sắp chết rồi, ta sắp chết rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Khụ khụ. ͏ ͏ ͏ ͏
Một tiếng ho khan trầm thấp vang lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong vội vàng nhảy xuống từ trên người Minh Nguyệt, thành thật đứng trên mặt đất, sắc mặt u ám nhìn về phía Minh Vi Thương, cười xòa hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bá phụ, ngài đã ăn chưa? ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Vi Thương hít sâu một hơi, ta không giận, ta không tức giận, hắn đã là phụ thân của hài tử rồi, không thể tức giận, sau đó sắc mặt trầm xuống hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta hỏi ngươi, xú khí này được làm ra từ cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn nghiến răng nghiến lợi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thực sự là mấy vật ô uế đó à? ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong lắc đầu liên tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không phải, không phải, xú khí đan này được luyện chế từ những loại dược liệu quý giá như Tử Kim thảo, Hướng Dương hoa, Bất Tử thảo... Mặc dù hơi thối một chút nhưng sau khi ngửi nó lại có thể nâng cao tinh thần, cường thân kiện thể. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Vi Thương trợn to mắt, tức giận quát: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tử Kim thảo, Hướng Dương hoa, Bất Tử thảo... Những loại dược liệu quý giá này lại luyện chế ra đồ vật tồi như vậy? Là bại gia tử nào đã luyện ra? ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong co rụt cổ lại, nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không phải ta, ta không biết luyện đan. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hừ. ͏ ͏ ͏ ͏
Biết được xú khí này được luyện chế từ dược liệu quý giá, vướng mắc trong lòng Minh Vi Thương biến mất ngay lập tức, hừ lạnh một tiếng rồi hóa thành một đạo quang ảnh bay về phía Thánh Đường tiếp tục cứu người. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong nhìn về phía Minh Nguyệt, thân thể mềm nhũn lao về phía Minh Nguyệt, ôm Minh Nguyệt, dựa vào vai Minh Nguyệt yếu ớt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta cảm thấy ta không xong rồi, toàn thân lạnh lẽo, cả thân thể đều phát run. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Nguyệt trợn trắng mắt, ánh mắt nhìn về phía khói đen cuồn cuộn, lười chẳng muốn phản ứng với Thanh Phong, trong mắt hiện ra những quang mang kỳ lạ. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi Minh Vi Thương và Chung Đoạn Nhận cứu tất cả mọi người ra khỏi Thánh Đường, toàn thể thành viên trong Thánh Đường có thể miễn cưỡng hành động sẽ tự mình hành động, còn những người có tu vi cao siêu không có vấn đề gì sẽ cõng người bị hôn mê. Tất cả mọi người nhanh chóng rời khỏi Thánh Đường, cắm trại ở ngoài thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Toàn bộ Thánh Đường giống như ngọn nguồn của xú khí, lan tràn về phía Hoàng thành. Sau đó chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, toàn bộ Hoàng thành đều nồng nặc xú khí, nhà nhà đều đóng kín cửa, đường phố lạnh lẽo vắng vẻ. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay cả Khánh Đế cũng không thể tránh khỏi, mỗi ngày đều cố thủ trong cung điện, bên trong cung điện đốt mấy chậu huân hương, Khánh Đế tức giận đập phá mấy bộ trường kỷ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Khi hoàng đô của Khánh quốc bị nhấn chìm trong xú khí, An Khánh thành lại chìm đắm trong lễ hội mừng năm mới, khắp nơi đều treo đèn kết hoa, ngập tràn tiếng cười nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên đường phố náo nhiệt tấp nập người ra vào, Thành chủ phủ cũng không ngoại lệ, Thành chủ mập mạp đang chỉ huy hai người nô bộc treo đèn lồng đỏ lớn ở trước cửa chính. ͏ ͏ ͏ ͏
Thành chủ sốt ruột hét to lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đèn bị lệch rồi, bị lệch rồi không nhìn thấy à, có mắt không thế? Di chuyển sang bên trái một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai tên nô bộc đều vội vàng di chuyển chiếc đèn lồng đỏ sang bên trái. ͏ ͏ ͏ ͏
Thành chủ duỗi ngón tay mũm mĩm ra chỉ vào tên nô bộc bên phải thở phì phì quát: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta không bảo ngươi chuyển động, ngươi chuyển động lung tung làm gì? ͏ ͏ ͏ ͏