Dị Thế Đạo Môn

Chương 299: Liên Hệ Phong Thiên Dưỡng

Chương 299: Liên Hệ Phong Thiên Dưỡng
"Vù..." Giống như ngọn lửa vàng bốc lên trong đêm tối, độc xà đập vào Đại Bạch trư phía trước “bịch” một tiếng, bỗng chốc bật trở lại với tốc độ nhanh hơn, đập vào tảng đá “bách” một tiếng văng ra một đống huyết hoa bắn tóe máu. ͏ ͏ ͏ ͏
- A... Tiểu Hắc của ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Gã đệ tử thả rắn sợ hãi kêu lên, tức giận nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại Bạch trư đáng chết, dám đả thương Tiểu Hắc của ta, dùng mạng của ngươi ra trả cho ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Chân giậm trên mặt đất “phịch”, bỗng chốc phóng về phía Đại Bạch trư, nắm chặt quyền trong tay đấm vảy dày đặc về phía Đại Bạch trư. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Bạch trư vội vàng kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Này! Chúng ta không đến gây chuyện, chúng ta đến tìm Tông chủ của các ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Gã đệ tử này đâu còn có thể nghe lọt lời giải thích của Đại Bạch trư, hai mắt đỏ bừng, hiện lên sát khí điên cuồng. ͏ ͏ ͏ ͏
“Bang” một bóng người trực tiếp bay ngược trở lại, va vào căn phòng nghỉ “rầm”, trực tiếp đụng phải một phá động, vọt vào trong. ͏ ͏ ͏ ͏
Gã đệ tử kia, sắc mặt thay đổi, bóng dáng bay phóng vào trong giống như liệp báo, lớn tiếng kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thú xông vào núi! ͏ ͏ ͏ ͏
Dưới chân núi, từng tia sáng sáng lên, tiếp đó là tiếng thú rống vang lên từng hồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Bạch trư ngoảnh đầu nhìn Thanh Ngưu giải thích: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lão đại, đệ tử của Ngự Thú tông và các đồng tu linh thú, trong lòng đều có thú tính, bốc đồng và dễ tức giận. ͏ ͏ ͏ ͏
Grào grào grào... Một hồi tiếng dã thú rống nhanh chóng đến gần. ͏ ͏ ͏ ͏
"Bò... Ò..." Thanh Ngưu ngẩng đầu phát ra tiếng gầm chấn động cả khu rừng. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên đỉnh núi, các trưởng lão nghe thấy tiếng rống của Thanh Ngưu, nhao nhao chú ý tới những biến động ở bên dưới. ͏ ͏ ͏ ͏
Trưởng lão ngoại môn chạy đến vùng trời thiên môn trước nhất. Nhìn thấy tình thế phía dưới hết sức căng thẳng, ánh mắt đột nhiên ghim chặt trên người Đại Bạch trư, tuy rằng trở nên mập thực lực cũng trở nên mạnh hơn, nhưng vẫn rất là quen thuộc. ͏ ͏ ͏ ͏
Đây không phải là Đại Bạch trư, lúc trước bị mình ném từ không trung xuống sao? Nghe Đại trưởng lão nói hình như nó đã trèo lên cành cao của Tam Thanh quan, sắc mặt lập tức thay đổi, lẽ nào nó đến để phục thù? ͏ ͏ ͏ ͏
Lập tức lớn tiếng quát: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tất cả dừng tay lại cho ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Khí tức của Tam gia sơ kỳ đột nhiên nở rộ đè xuống, dưới chân núi đột nhiên im bặt, một đám linh thú xung phong xô phải nhau ầm ầm, tiếng kêu gào thảm thiết vang dội. ͏ ͏ ͏ ͏
Trưởng lão ngoại môn từ không trung bay xuống, đáp xuống trước mặt Đại Bạch trư và Thanh Ngưu, niềm nở nhã nhặn nói với Đại Bạch trư: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hoan nghênh trở về nhà! ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Bạch trư lầm bầm: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trưởng lão, không phải là ngươi lại muốn ném ta lần nữa chứ! ͏ ͏ ͏ ͏
Trưởng lão ngoại môn cười haha nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trư huynh đệ, ngươi đúng thật là hài hước. Sao ta nỡ ném ngươi chứ? Lần trước là do tay ta trơn thôi. Khi ta biết được ngươi vì vậy mà bái nhập Tam Thanh quan, ta mới chợt hiểu ra tất cả đều là thiên ý! Là trời cao đang mượn tay ta để thành toàn cho Trư huynh. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Bạch trư lập tức giương mắt ngẩn người, cuối cùng gặp phải người còn không biết xấu hổ hơn Bạch Hiểu Thuần. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Ngưu bất mãn dùng móng đá vào Đại Bạch trư, Đại Bạch trư nhanh chóng phục hồi tinh thần lại, ngẩng đầu nghênh ngang cao ngạo nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lần này chúng ta đại biểu Quán chủ đến tìm Tông chủ của các ngươi, mau đi thông báo. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại trưởng lão ngoại môn nở nụ cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Được rồi, được rồi! Giờ ta sẽ đi thông báo. ͏ ͏ ͏ ͏
Đưa tay chỉ về phía một đệ tử ở phía xa nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lại đây. ͏ ͏ ͏ ͏
Gã đệ tử Ngự Thú tông đó vội vàng chạy tới, cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trưởng lão... ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi đưa hai vị khách quý này đến khách sảnh nghỉ ngơi. ͏ ͏ ͏ ͏
Vẻ mặt của gã đệ tử đó cổ quái nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Rõ! ͏ ͏ ͏ ͏
Đây đúng là lần đầu tiên đưa hai con linh thú đến khách sảnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Một lúc sau, Phong Thiên Dưỡng đến khách sảnh, nhìn thấy Đại Bạch trư và Thanh Ngưu đang ngồi trên ghế, mặc dù đã chuẩn bị xong nhưng trong lòng vẫn có hơi bối rối. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Bạch trư nhìn thấy Phong Thiên Dưỡng thì trong lòng vô thức run lên, đây là sự tồn tại trước đây hắn muốn mà không được. ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng bước lên chủ vị ngồi xuống, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ có chuyện gì muốn tìm ta? ͏ ͏ ͏ ͏
Trong mắt Thanh Ngưu hiện lên vẻ bất mãn, rống lên với Đại Bạch trư. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Bạch trư nhanh chóng khôi phục lại tinh thần, nhảy khỏi ghế, nói lầm bầm: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tông... Tông chủ, Quán chủ muốn chúng ta đưa thứ này cho ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu hạc kim sắc vỗ cánh bay từ trên đỉnh đầu của Thanh Ngưu đậu xuống trước mặt Phong Thiên Dưỡng. ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dượng nghi ngờ nhìn tiểu hạc, thứ này có tác dụng gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Bạch trư nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tông chủ, ngươi chỉ cần nói những gì muốn nói với con tiểu hạc này, sau cùng nói một câu: Phi hạc truyền tin, cấp cấp như luật lệnh. Phi hạc sẽ lập tức mang tin tức đến cho Quán chủ của chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Đây quả thật mới lạ, Phong Thiên Dượng tằng hắng một tiếng rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, ta là Phong Thiên Dưỡng. Phi hạc truyền tin, cấp cấp như luật lệnh... ͏ ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất