Chương 298: Tới Ngự Thú Tông
Thanh Ngưu rống lên vài tiếng “Bò... Ò... Bò... Ò...”, tiểu hạc vàng nhạt bay đến sừng của Thanh Ngưu, đứng ở trên đó. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Ngưu cúi đầu nhìn Đại Bạch trư. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Bạch trư rầm rì nói nhỏ: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lão... Lão đại, huynh kêu ta dẫn huynh đến Ngự Thú tông? ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu Bạch Hiểu Thuần có ở đây chắc chắn sẽ bị kinh ngạc há hốc mồm: “Ơ! Đại Bạch nhà ta biết nói?” ͏ ͏ ͏ ͏
Ở thế giới này, yêu thú Nhị giai bình thường là có thể nói tiếng người. Lúc Đại Bạch trư gặp Bạch Hiểu Thuần đã là Nhất giai đỉnh phong rồi. Trong khoảng thời gian này, nó đã ăn vụng không ít đan dược Bạch Hiểu Thuần luyện chế ra, mặc dù mấy lần bị căng bụng lăn lộn rất thảm, nhưng tu vi cũng nhanh chóng tăng vọt lên Nhị giai, chỉ là lúc bình thường vẫn luôn không biểu hiện ra mà thôi. Nếu không phải có tu vi Nhị giai thì làm sao có thể chịu được mũi tên đánh lén của cấm quân trước đó khi ở Bạch gia thôn! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Ngưu gật đầu với Đại Bạch trư. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong đôi mắt nhỏ của Đại Bạch trư hiện lên vẻ sợ hãi, nhỏ giọng thì thầm: ͏ ͏ ͏ ͏
- Được rồi! Được rồi! Nhưng ta phải nói rõ với huynh, ta dẫn huynh đến đó nhưng ta không tới gần! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Ngưu sải bước đi ra ngoài, Đại Bạch trư vội vàng đi theo với bốn cái chân bé ngắn. Trong mắt hiện lên vẻ nghi ngờ: “Ta cũng có thể nói được, lão đại còn lợi hại hơn ta, sao vẫn không nói được? Lẽ nào lão đại bị câm?” ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Ngưu: "..." ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Ngưu và Đại Bạch trư bước ra khỏi cổng chính Tam Thanh quan, nhanh nhẹn đóng cổng lại. Dưới chân hai con thú sinh gió chạy xuống núi. ͏ ͏ ͏ ͏
Dưới bốn chân của hai con thú đều có bốn luồng gió lốc nổi lên nâng chúng lên, chỉ nhảy nhẹ một cái đã có thể vượt qua rừng núi, bay vút xa cự ly mấy ngàn thước, bốn chân chạy băng băng lao nhanh về hướng trung tâm sơn mạch. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau một khoảng thời gian ngắn, khi mặt trời sắp lặn, hai bóng đen khổng lồ bay nhanh xuyên qua núi rừng âm u, dấy lên cuồng phong ở những nơi đi qua, cây cối xào xạc, lá rụng xác xơ. ͏ ͏ ͏ ͏
Phịch phịch... Hai bóng đen dừng lại trên một đỉnh núi nhỏ. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Bạch trư thở hổn hển, nhìn về phía xa nơi mấy ngọn núi cao vút trong mây, rầm rì nói nhỏ: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lão... Lão đại, phía trước chính là Ngự Thú tông. Ngọn núi cao nhất ở giữa là nơi ở của Tông chủ, mấy ngọn núi bên cạnh gắn liền bằng xích sắt là nơi ở của trưởng lão và các đệ tử thân truyền, dưới chân núi là nơi ở của ngoại môn đệ tử. ͏ ͏ ͏ ͏
"Bò... Ò..." Thanh Ngưu ngửa đầu rống một tiếng dài vang vọng cả núi rừng vào ban đêm, tiếng ồn ào kinh động đến chim chóc trong rừng. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Ngưu nhảy xuống từ trên đỉnh núi, chìm vào màn đêm. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Bạch trư sợ hãi kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lão đại, đợi đã! Đừng hấp tấp, chúng ta phải vạch kỹ kế hoạch, người của Ngự Thú tông xông ra đó. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Bạch trư cũng lập tức bay ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Trước sơn môn của Ngự Thú tông, hai đệ tử đang đứng canh cổng. Trên cánh tay của một gã đệ tử có một đầu độc xà lục sẫm quấn quanh, còn bên cạnh gã đệ tử kia có một đầu báo to lớn đang nằm ghé sát. ͏ ͏ ͏ ͏
Con báo bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía núi rừng, trong mắt hiện lên một tia cảnh giác. ͏ ͏ ͏ ͏
Gã đệ tử có con báo bên cạnh đưa tay ra vỗ về con báo: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không sao, chỉ là tiếng kêu của dã thú thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hướng mặt về phía gã đệ tử trên cánh tay có đầu trường xà quấn quanh, cười hì hì nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta ngược lại hi vọng sẽ có người tới gây chuyện, cứ ở đây canh giữ cũng quá buồn chán. Cho dù là mãnh thú tới, đùa giỡn một chút cũng tốt thôi! ͏ ͏ ͏ ͏
Một cái bóng đen to lớn đột nhiên từ trên trời giáng xuống, nện xuống một tiếng “rầm” ở trong rừng cách đó không xa, trong tích tắc, cây cối nghiêng ngả, đất đá tung bay. ͏ ͏ ͏ ͏
Gã đệ tử có đầu trường xà quấn quanh cánh tay sửng sốt, con độc xà màu lục sẫm trên cánh tay đột nhiên ngẩng đầu lên, lè lưỡi phát ra âm thanh “rít rít”. ͏ ͏ ͏ ͏
Con báo cũng đột ngột cựa mình đứng dậy, vươn móng vuốt hung hăng bấu víu lấy mặt đất, nhe răng ưỡn lưng gầm gừ “grào grào” đầy đe dọa. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay sau đó lại có một bóng dáng khác nhỏ hơn từ trên trời rơi xuống, lao vào khu rừng một tiếng “phịch”. ͏ ͏ ͏ ͏
Khóe miệng của gã đệ tử có con rắn quấn quanh cánh tay lộ ra một nụ cười tàn độc, đúng thật là có người dám đến Ngự Thú tông gây chuyện, quả thật là không biết sống chết. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai bóng dáng to lớn từ đằng xa trong rừng rậm bước ra, hai gã đệ tử của Ngự Thú tông tức khắc nhìn thấy rõ dáng vẻ "người" đến. ͏ ͏ ͏ ͏
Gã đệ tử có con báo bên cạnh ngạc nhiên nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hóa ra là một đầu heo và một đầu bò? ͏ ͏ ͏ ͏
- Hì hì... Ta đã nói mà, nào có kẻ nào không có mắt dám tới Ngự Thú tông gây chuyện, hóa ra là nạp đồ ăn khuya đến cho chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Gã đệ tử đứng trước mặt bắn đầu độc xà ra, độc xà chợt vọt ra như một mũi tên nhọn mà mắt thường dường như không thể nhận ra trong màn đêm. ͏ ͏ ͏ ͏