Chương 304: Đưa Dược Liệu Tới
Ngay khi Lý Bình An còn đang sốt ruột thì bỗng nhiên dưới ánh tà dương, hắn nhìn thấy một phiến tiểu sơn hắc áp bay đến. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên mặt Lý Bình An lộ ra một nụ cười nhẹ nhõm, cuối cùng thì đám người kia cũng đến rồi, Thái Cực Đồ xoay chuyển dưới chân, hắn bay nhanh đến nghênh đón. ͏ ͏ ͏ ͏
Từng cái một đều được bao bọc như ngọn núi nhỏ, đều có một vị tu luyện giả cường đại, bọn họ giơ hai tay lên, phi hành cả một đoạn đường đến đây. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An dừng ở trước mặt mọi người: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vô Lượng Thiên Tôn, bần đạo đa tạ lòng tốt của chư vị. ͏ ͏ ͏ ͏
Một lão giả bay ra, lão kính cẩn chào: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bái kiến Quán chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
Những người còn lại cũng nhao nhao kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bái kiến Quán chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nghiêm nghị hồi lễ: ͏ ͏ ͏ ͏
- Làm phiền chư vị rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn đưa tay chỉ một cái, phù văn bay ra từ lòng bàn tay, ở dưới chân mọi người tạo thành đại trận, hắn xoay chuyển m Dương chi khí hội tụ lại, hình thành một diện m Dương Thái Cực Đồ cực đại. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhất thời, mọi người đều cảm thấy bất an, lão giả kia vội vàng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, người đây là có ý gì vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An vừa cười vừa đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Suốt dọc đường đi, chư vị đã vất vả nhiều rồi, xin chư vị hãy đặt tất cả dược liệu lên trên Thái Cực Đồ đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thì ra là vậy, mọi người vội vã đem đống dược liệu như một ngọn núi nhỏ kia đều đặt lên trên Thái Cực Đồ, dược liệu được đặt một cách vững vàng ở phía trên, không chút lộn xộn nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An dùng Thái Cực Đồ để chở dược liệu và mang theo mọi người bay về phía nội thành. Trên không trung, khi dược liệu bay ngang qua thành trì, ở bên dưới thành trì, xuyên qua cửa sổ, vô số người nhao nhao ngẩng đầu nhìn theo hắc ảnh cực đại vừa mới bay ngang qua. ͏ ͏ ͏ ͏
Vì để an định lòng người, Lý Vân Hồng đã sớm đem tin sắp có dược liệu phân phát truyền ra bên ngoài từ lâu, cũng vì vậy mà mọi người đều biết rất rõ là cái gì đang bay qua ở trên không, từng ánh mắt lộ ra vẻ kích động, ở phía dưới đột nhiên vang lên tiếng hoan hô như sấm rền. ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe được tiếng hoan hô bên dưới, Lão giả đang đi bên cạnh Lý Bình An vội vàng nịnh nọt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ từ bi vi hoài, đây là phúc phận của bách tính phương này! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nghiêm nghị đáp lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không, bọn họ đang hoan hô các ngươi đấy, là các ngươi mang đến hy vọng sống còn cho bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão giả kinh hãi kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hả? Bọn ta ư? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không sai, các ngươi đã vận chuyển dược liệu đến đây, cứu sống hơn mười vạn mạng người, công đức vô lượng! ͏ ͏ ͏ ͏
Lão giả hơi hoảng hốt khi nghe thấy tiếng hoan hô phía bên dưới: ͏ ͏ ͏ ͏
“Bọn họ đều vì bọn ta mà hoan hô sao?” ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng lão xuất hiện một cảm giác trước nay chưa từng có được, cả đời Nhị trưởng lão của Ngự Thú tông đều chỉ giết chóc rồi tranh đấu, bỗng nhiên phát hiện loại cảm giác này thật ra cũng không tệ, lão vô thức duỗi thẳng thắt lưng. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An mang dược liệu đặt ở ngay trước thương khố lớn ở phía đông thành, vốn dĩ nơi này là thương khố chứa lúa thế nhưng hiện tại lương thực đều đã được phân phối hết cho bá tánh, cho nên đã có thể giải phóng được mấy thương khố thật lớn để tồn trữ dược liệu. ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người Lý Bình An mới vừa từ trên trời hạ xuống cho nên đám binh lính phía dưới bắt đầu xôn xao xôn xao, tất cả đều quỳ xuống cung kính cúi đầu. Với tư cách là một quân nhân, cho nên sẽ không nói ra những lời nói quang minh chính đại, chỉ có thể làm như vậy để biểu đạt tình ý cảm kích của mình. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhẹ nhàng đem dược liệu đặt trên quảng trường phía trước thương khố cự đại kia, sau đó vung tay lên một cái làm Thái Cực Đồ tản ra hóa thành phù văn rậm rạp hướng về phía mình rồi chui vào bên trong lòng bàn tay. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An bất lực nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi đang làm cái gì thế này? Tất cả đứng lên hết cả đi, nhanh chóng đi chỉnh lý dược liệu đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả các binh lính đều hô to lên một tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng ạ! ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả xôn xao xôn xao rồi đồng thời đứng lên, chia ra mười người một đội nhanh chóng chạy về phía dược liệu đang chất đống như tiểu sơn trên quảng trường. Sẽ hông có một ai oán trách nửa lời vất vả bởi vì tất cả chỗ này đều là dược cứu mạng đấy! ͏ ͏ ͏ ͏
Đồng thời, phía xa xa còn có một hàng người trong y phục bố bào đang chạy tới đây rất nhanh, tất cả bọn họ đều là những dược sư trong thành dược sư được triệu tập đến đây. Ngay khi các dược sư chạy đến trước mặt đám người Lý Bình An, tất cả cũng đều quỳ xuống dập đầu ba cái phập phập phập sau đó cuống quít đứng dậy chạy về phía dược liệu. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong số những người này chỉ có duy nhất một người vẫn đang nán lại, Lý Bình An cũng nhận ra gã, gã chính là quản gia họ Trương của Vương phủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An lắc đầu cười khổ rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trương quản gia, đại nạn đang ở trước mặt thế này hà tất phải làm những chuyện mang tính hình thức đó chứ? ͏ ͏ ͏ ͏