Dị Thế Đạo Môn

Chương 305: Căn Nguyên

Chương 305: Căn Nguyên
Trương quản gia xoa xoa đôi mắt đầy nước mắt cười đáp lại: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, chúng ta làm như vậy bởi vì kích động đấy ạ, vốn dĩ ta đã chờ đến nỗi đều đã tuyệt vọng chờ chết, nhưng chính các ngươi đã cứu chúng ta. Thật sự không có gì có thể báo đáp lại được đại ân đại đức này, cho nên chúng ta chỉ có thể làm như vậy để biểu đạt một chút tính ý cảm kích mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An quay đầu nhìn về phía nhị trưởng lão Ngự Thú tông tiếp lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Người mà ngươi nên cảm tạ chính là bọn hắn, chính bọn hắn là những người đã mạo hiểm sinh mệnh không ngại nguy hiểm mà vận chuyển dược liệu từ Thương Man sơn mạch tới đây và cũng chính bọn hắn đã cứu các ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Trương quản gia dập đầu phập một tiếng hỉ cực nhi khấp hô lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ! Đa tạ các vị đại nhân. ͏ ͏ ͏ ͏
Những gì phải trải qua trong giới tu luyện đều là âm mưu quỷ kế, giết người đoạt bảo, làm sao nhị trưởng lão của Ngự Thú tông có thể có kinh nghiệm về những chuyện này được? ͏ ͏ ͏ ͏
Y vội vàng khom lưng có chút vụng về muốn tới đỡ Trương quản gia đứng dậy nhưng vừa giơ tay đã lập tức dùng sức quá đà làm cho Trương quản gia hoảng sợ kêu lên một tiếng “a...”, thế là trong nháy mắt hắn phóng lên trên trời. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An vội vàng duỗi tay ra chỉ một cái, một đạo linh xà từ ngón tay bay ra, linh xà bay lên không trung vờn quanh Trương quản gia rồi sà xuống đem y đặt trên mặt đất. Sau đó linh xà bay trở về hóa thành mảnh phù văn hư ảo biến mất trên đầu ngón tay Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An vừa cười vừa nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trò đùa này có hơi quá rồi đấy. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhị trưởng lão của Ngự Thú tông phục hồi lại tinh thần, vội vàng gật đầu cười ngượng ngùng, y tiếp lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đùa chút thôi, chỉ là một trò đùa cho vui mà thôi không dọa đến tiểu huynh đệ chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Trương quản gia tâm hữu dư quý đứng trên mặt đất nhìn Nhị trưởng lão của Ngự Thú tông với cái nhìn đầy u oán. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trương quản gia này, bọn hắn đã phải vất vả cả chặng đường rồi cho nên nhờ ngươi đi an bài mấy gian phòng cho bọn hắn nghỉ ngơi, tiện thể chuẩn bị cơm ngon rượu ngon cho bọn hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Trương quản gia liên tục gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nên làm mà, nên làm mà. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhìn về phía Nhị trưởng lão của Ngự Thú tông: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cảm phiền ngươi dời bước đàm thoại nhé. ͏ ͏ ͏ ͏
- Được! ͏ ͏ ͏ ͏
Thế rồi Nhị trưởng lão của Ngự Thú tông đi theo Lý Bình An đi đến một đại sảnh ngay bên cạnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong đại sảnh được bày biện theo phong cách quân ngũ, phòng ốc to lớn, bàn ghế thô cuồng, bên cạnh còn đặt một cái giá để vũ khí. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An tùy ý tìm một vị trí ở phía dưới ngồi xuống rồi đưa tay lên nói một lời chỉ dẫn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mời ngồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Nhị trưởng lão của Ngự Thú tông cũng đi đến, ngồi xuống phía đối diện với Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không biết nên xưng hô với ngươi như thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Nhị trưởng lão của Ngự Thú tông đứng lên vội vàng chắp tay vái lạy thi lễ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ông Thảo Sinh, Nhị trưởng lão của Ngự Thú tông. ͏ ͏ ͏ ͏
Lễ nghi này là do y đã tìm Tông chủ học vào thời điểm lúc y mới vừa tới đây, bởi vì y biết lễ nghi của Tam Thanh quan và lễ nghi của ngoại giới hoàn toàn không giống nhau, cho nên bản thân cũng không thể để thất lễ được. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ông trưởng lão, mau mời ngồi! Không cần phải căng thẳng như vậy đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Ông Thảo Sinh ngồi xuống một cách ngượng ngùng, phải biết rằng người ngay trước mặt có thể gây trọng thương Tông chủ chỉ với một cái liếc mắt, một cường giả có thể giao phong cùng với Thập Nhị tiên sinh của Hạo Nhiên thư viện cho nên làm sao bản thân có thể không khẩn trương được. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nghi hoặc hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Việc gom góp dược liệu khó khăn lắm đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏
Ông Thảo Sinh hạ ý thức lắc lắc đầu đáp lại: ͏ ͏ ͏ ͏
- Những dược liệu mà Quán chủ ngươi yêu cầu đều là những dược liệu tương đối phổ biến và thường thấy cho nên rất dễ dàng để có thể gom góp được. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An lại hỏi thêm một câu với vẻ nghi hoặc hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu vậy thì tại sao bây giờ mới vận chuyển tới? ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng Ông Thảo Sinh hoảng hốt, Quán chủ đây là đang hỏi tội sao? Ngay tức khắc, y đứng lên chắp tay thi lễ, vội vàng giải thích: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ minh giám, đáng lẽ ra lô dược liệu đầu tiên do Đại trưởng lão áp giải đã tới vào lúc mặt trời đứng bóng rồi, thế nhưng ai mà ngờ được giữa đường lại gặp phải sự tuyệt sát của ba người Hồng công công, Lôi Bằng và Hải Siêu, dược liệu cũng đã bị bọn hắn cho một mồi lửa thiêu cháy sạch cho nên mới vận chuyển đến muộn như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Lý Bình An lộ ra vẻ tức giận, hắn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lại là bọn hắn! ͏ ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất