Chương 317: Đánh Rớt Thần Vị
Tiểu thái giám ngồi im trong xe ngựa, không nhúc nhích. ͏ ͏ ͏ ͏
Thường Dương chìa tay ra cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Xin mời công công! ͏ ͏ ͏ ͏
Đoàn người của Thường Dương lên ngựa, dẫn đường tới Khúc Trì thần điện, những nơi đi qua dân chúng đều đã sớm tránh từ trước, nhường ra một lối đi rộng rãi. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhân gian tại dương, Minh giới tại âm, m Dương giao nhau gọi là Linh giới. Trong Linh giới, tương ứng với An Khánh thành có một thành trì khổng lồ, trong Linh giới tối tăm mù mịt, tòa thành ấy tỏa ra thần quang óng ánh, tất cả cô hồn dã quỷ nhìn thấy đều bỏ chạy. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này tại thành trì, toàn thân Khúc Trì thần nở rộ kim quang tựa như mặt trời mọc chậm rãi lên cao, lơ lửng trên không. ͏ ͏ ͏ ͏
Thần mục của Khúc Trì như điện xuyên thấu qua m Dương bình chướng nhìn vào bên ngoài An Khánh thành, ánh mắt thần nhìn chằm chằm đội cấm quân đang đi về phía thần miếu, trong lòng chợt cảm thấy không ổn. ͏ ͏ ͏ ͏
Chiếc kiệu bên trong đột nhiên phát ra hào quang chói lòa màu vàng óng, một đôi mắt dọc đáng sợ xuất hiện bên trong kiệu. ͏ ͏ ͏ ͏
- A! ͏ ͏ ͏ ͏
Khúc Trì thần kinh hãi kêu một tiếng, thân ảnh tự dưng rơi xuống trong thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên ngoài kiệu, tiểu thái giám sờ sờ thánh chỉ trong tay, cười nhạo: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không biết sống chết! ͏ ͏ ͏ ͏
Thường Dương bên ngoài kiệu cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Công công, ngài không sao chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu thái giám nhẹ giọng đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không sao, thứ đồ không biết lượng sức. ͏ ͏ ͏ ͏
Lát sau, đoàn xe uy nghiêm tiến vào Khúc Trì thần điện, bên trong thần điện vội vàng tiếp đón, cung kính đứng trước đền. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại thần quan hơi bối rối, cười lớn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thành chủ đại nhân đại giá quang lâm, không tiếp đón được từ xa. ͏ ͏ ͏ ͏
Thường Dương nhếch khóe miệng cười, đánh giá thần điện nguy nga lộng lẫy, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tòa thần miếu này lớn hơn nhiều so với phủ thành chủ của ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại thần quan trong lòng chợt cảm thấy không ổn, kẻ tới không thiện! ͏ ͏ ͏ ͏
Những thần quan còn lại cũng có chút hoảng hốt. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại thần quan cười lớn trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Khúc Trì đại thần luôn che chở cho chúng ta, đây là vinh quang mà thần tôn xứng đáng được nhận. ͏ ͏ ͏ ͏
Màn xe ngựa mở ra, tiểu thái giám khom người bước xuống, khuôn mặt vô cảm đứng trên càng xe, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Khúc Trì thần, tiếp chỉ. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong thần miếu hoàn toàn không có động tĩnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu thái giám hơi nhíu mày, khóe miệng lộ ra một tia giễu cợt, không ra thì trốn được sao? Bãi bỏ Thần vị của ngươi, ngươi còn có gì để ỷ vào chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Đại thần quan trong lòng thở dài một hơi, dẫn đầu quỳ gối thấp giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thảo dân xin tiếp chỉ. ͏ ͏ ͏ ͏
Những thần quan còn lại cũng quỳ theo, mặt không che giấu nổi sự sợ hãi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu thái giám triển khai thánh chỉ, trong ánh sáng hào quang màu vàng kim rực rỡ, thánh chỉ như vầng thái dương nhỏ vút lên, lơ lửng trên bầu trời của thần miếu, toát ra uy áp bá đạo của hoàng đạo, mọi người trong thành đều theo bản năng nhìn về hướng này, ngoại trừ những người trong Hạo Nhiên thư viện, còn lại ai ai cũng hoảng sợ quỳ rạp xuống đất. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu thái giám đứng trên càng xe, nhìn xuống một đám thần quan, mở lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bệ hạ có chỉ: Thần linh Khúc Trì bí mật tuyên truyền tín ngưỡng Tà Thần, lấy linh hồn mạng người làm tế, tội lỗi không thể tha thứ! Thần vị từ nay sẽ bị bãi bỏ, phong tỏa toàn bộ thần điện, không cho bất kỳ ai thờ cúng. Khâm thử! ͏ ͏ ͏ ͏
Thánh chỉ trên cao bỗng hóa thành thanh thần kiếm vàng óng, một kiếm chém xuống phía thần miếu. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại thần quan kinh hãi kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không! ! ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả thần quan quay đầu nhìn về phái thần điện, chỉ thấy một đạo thần kiếm từ trên trời giáng xuống, đầu lâu tượng Khúc Trì thần bị trảm răng rắc, bịch một tiếng rơi vào bên trong đại điện, thần hỏa trong tế tự đỉnh cũng dần dần dập tắt. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thần linh ơi... ͏ ͏ ͏ ͏
- Không! Khúc Trì thần! ͏ ͏ ͏ ͏
Một số thần quan vô thức phát ra tiếng kêu bi phẫn, những giọt nước mắt trào ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu thái giám híp mắt, vung tay nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bắt hết tất cả, các ngươi có tội hiến tế cho tà thần, định tội xong sẽ bị xử trảm! ͏ ͏ ͏ ͏
Một đội binh sĩ lập tức tiến lên, giam giữ hết thảy thần quan. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu thái giám nhìn về phía Thường Dương nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thành chủ đại nhân, tìm thời gian phá hủy thần miếu đi! Nơi này là điềm xấu. ͏ ͏ ͏ ͏
Thường Dương liên tục gật đầu, cười đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Công công nói rất đúng! Ngày mai bản tọa liền cho người phá bỏ. ͏ ͏ ͏ ͏
Rồi cảm thán nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mấy ngày trước trong thành có rất nhiều bách tính vô tội mất tích, hẳn là bị Tà Thần Khúc Trì này hãm hại, nếu không phải bệ hạ thấu đáo mọi việc, không biết sẽ có bao nhiêu bách tính vô tội trở thành tế phẩm ở đây. ͏ ͏ ͏ ͏
Mắt tiểu thái giám lóe lên, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn có chuyện này? ͏ ͏ ͏ ͏
Thường Dương liên tục gật đầu, trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy! Nếu công công cảm thấy hứng thú, có thể tới phủ thành chủ ngồi một lúc, bản quan sẽ vì ngài mà giải thích cặn kẽ một phen. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu thái giám liên tục gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng được! ͏ ͏ ͏ ͏