Dị Thế Đạo Môn

Chương 318: Khúc Trì Thần Tới Cầu Che Chở

Chương 318: Khúc Trì Thần Tới Cầu Che Chở
Đại đội người ngựa tiến về hướng phủ thành chủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong Linh giới, vào thời điểm thần kiếm rơi xuống, Thần Thành bên trong Linh giới cũng sụp đổ, vô số quỷ binh sợ hãi chạy trốn, Khúc Trì thần hét thảm một tiếng, trong nháy mắt thần lực của cơ thể hầu như không còn, biến thành một đạo thân ảnh màu trắng nhanh chóng bỏ chạy. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Sau chiếu chỉ, người dân trong thành nhao nhao đứng lên, tốp năm tốp ba bàn tán sôi nổi. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong trà lâu, một võ giả trẻ tuổi đang ngồi trên ghế, khinh miệt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Khúc Trì thần, vậy mà lại là Tà Thần, ta nhổ vào! ͏ ͏ ͏ ͏
Lão già bên cạnh kích động kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nói bậy, Khúc Trì thần che chở thành trì mấy chục năm, sao có thể là Tà Thần? Các ngươi thì biết cái gì, nếu không phải lúc trước Khúc Trì thần ngăn chặn thú triều, An Khánh thành đã sớm không tồn tại. ͏ ͏ ͏ ͏
Một người đàn ông trung niên lắc đầu cảm thán nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lão trượng, ngươi không hiểu rõ thần linh, thần linh hoàn toàn khác con người chúng ta, bọn chúng có thể làm mọi thứ vì cường đại, lòng dạ thay đổi, ai biết gã có còn là Khúc Trì thần trước kia? ! ͏ ͏ ͏ ͏
Lão già lại kích động: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nói hươu nói vượn, nếu không có Khúc Trì thần thì hiện tại các ngươi có thể bình an vô sự? ͏ ͏ ͏ ͏
Võ giả trẻ tuổi cười lạnh: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ý của ngươi là, thánh chỉ của bệ hạ sai? ͏ ͏ ͏ ͏
Mặt lão già biến sắc, vội vàng cúi đầu đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hóa ra Khúc Trì thần là Tà Thần, may mắn ta chưa đi qua thần điện bao giờ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật đáng sợ, vậy mà có một Tà Thần ẩn nấp bên người chúng ta, thực sự quá khủng khiếp. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không phải! Chuyện này liệu có hiểu lầm gì không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Nghe nói khoảng thời gian này người dân trong thành vô duyên vô cớ biến mất, đều do Khúc Trì thần gây nên. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Đầu đường cuối ngõ đều có người bàn tán, sự việc Khúc Trì thần hại người trong thời gian ngắn đã lan truyền khắp nơi, một số người cảm thấy may mắn, một số người cảm thấy oán giận, nhưng đa phần là giữ yên lặng, không ai dám nói tốt cho Khúc Trì thần vì thánh chỉ đã hạ. ͏ ͏ ͏ ͏
Chạng vạng tối, Tam Thanh quan đã đóng cửa, chúng đệ tử tụ tập cùng nhau cười cười nói nói chuẩn bị bữa tối. Lý Bình An nhàn nhã nằm ở dưới cây đào hóng mát. ͏ ͏ ͏ ͏
Rầm, rầm, rầm! Tiếng gõ cửa dồn dập truyền đến. Lý Bình An mở choàng mắt, ngồi dậy, nghi hoặc nhìn về phía Tam Thanh quan đại môn, lúc này còn có ai tới dâng hương? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đứng dậy, sửa sang lại đạo bào một chút, tiến lên mở cửa lớn của đạo quan ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Bóng dáng hư ảo màu trắng của ai đó đứng ngoài cửa lớn. Gã vừa nhìn thấy Lý Bình An đột nhiên liền quỳ xuống, giọng nói nghẹn ngào mang theo thanh âm nức nở, bi thương nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, cứu mạng! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An sửng sốt một chút, đây là quỷ sao? Lại đưa tay ra, chậm rãi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vị này, ừm... Quỷ thiện xin hãy đứng lên, ngươi có oan khuất gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Bóng dáng Khúc Trì lơ lửng đứng lên, ánh mắt yếu ớt nhìn Lý Bình An, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, ta là Khúc Trì thần đây! ͏ ͏ ͏ ͏
Khúc Trì thần? Lý Bình An kinh ngạc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sao ngươi lại biến thành bộ dạng này? ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh âm Khúc Trì lơ lửng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phong Thiên Dưỡng ép ta giúp Quán chủ vận chuyển dược liệu, chọc giận Khánh Đế. Khánh Đế hạ chỉ, phế đi Thần vị của ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An hít sâu một hơi, chìa tay ra, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mời tiến vào nói chuyện. ͏ ͏ ͏ ͏
Khúc Trì Thần phiêu vào bên trong. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đi theo phía sau, "kẽo kẹt" một tiếng đóng cửa phòng lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Khúc Trì quay người, ánh mắt bi thương nhìn Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An mở miệng, áy náy nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu như sự việc đúng như lời ngươi nói, nguyên nhân của chuyện này là do bần đạo liên lụy đến ngươi, ngươi muốn bần đạo giúp ngươi như thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Khúc Trì mang theo hận ý nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta muốn Phong Thiên Dưỡng phải chết! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhíu mày, lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái này không được. ͏ ͏ ͏ ͏
Bóng dáng Khúc Trì thần không chịu khống chế mà lay động mấy lần, thanh âm yếu ớt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta muốn gia nhập đạo môn. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nghi hoặc hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tại sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Khúc Trì yếu ớt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Để bảo toàn tính mạng. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An khó hiểu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Là bần đạo liên lụy đến ngươi, sao ngươi còn tới tìm bần đạo giúp đỡ? Ngươi không hận ta sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Bởi vì ta hiểu rõ đạo môn. Từ lần đầu tiên tiếp xúc với Quán chủ, ta vẫn luôn tìm hiểu tin tức về đạo môn. Sau khi Bạch Vân quan được lập, ta đã từng phụ thân vào tín đồ để ghé qua Bạch Vân quan mấy lần, cho nên ta hiểu rõ triết lý của đạo môn. Ta cũng tin tưởng Quán chủ, hơn nữa ngoại trừ Quán chủ ta không có lựa chọn nào khác. Còn về thù hận, kẻ yếu không có quyền được hận. ͏ ͏ ͏ ͏
Khúc Trì lơ lửng, nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An trầm ngâm một chút, thở dài: ͏ ͏ ͏ ͏
- Là ta làm liên lụy đến ngươi. Nếu như ngươi nguyện ý lưu lại thì lưu lại đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất