Chương 325: Xin Thu Lưu
Nơi xa, Thường Dương lau máu tươi chảy ra trên khóe miệng một cái, nhìn Thạch Hạo tràn ngập ý chí chiến đấu, trong lòng hiện lên cảm giác vô lực, người tuổi trẻ bây giờ đều đáng sợ như vậy sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo nắm chặt Tam Tiên Lưỡng Nhận đao lớn tiếng kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bây giờ chúng ta một đấu một, ta tới đây! ͏ ͏ ͏ ͏
Thường Dương mừng rỡ, nhuyễn kiếm trong tay lập tức trở nên thẳng tắp, ánh mắt kiên định nhìn Thạch Hạo, một đấu một, chưa chắc ta sẽ thua. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên ngoài Tam Thanh quan, Ninh Khuyết dùng Câu Hồn liên dẫn theo một đám người từ trên trời hạ xuống, rơi xuống trước cửa đạo quán, Câu Hồn liên kêu rầm rầm buông người ra, rồi quay về trên tay Ninh Khuyết. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đến rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Lão thần quan nhìn cánh cửa đạo quán phong cách cổ xưa, cảm khái: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây chính là Tam Thanh quan sao! Đã nghe nói đến danh tiếng Tam Thanh quan từ lâu, không ngờ rằng ta lại đến đây trong tình trạng này. ͏ ͏ ͏ ͏
Nói xong hắn quay người, cung kính thi lễ với Ninh Khuyết, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ ân cứu mạng của đạo trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không cần cám ơn ta, muốn cám ơn thì cám ơn quán chủ đi! Chúng ta vào thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết dẫn đầu đi vào bên trong, một đám thần quan trầm mặc đi theo sau. ͏ ͏ ͏ ͏
Vào trong viện tử, Thanh Vũ lập tức nhảy nhót chạy tới, cười hì hì nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ gọi các ngươi đến sau viện. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết gật đầu cười: ͏ ͏ ͏ ͏
- Được! ͏ ͏ ͏ ͏
Đoàn người lại đi về phía sau viện. ͏ ͏ ͏ ͏
Vừa đi vào hậu viện, đám thần quan lập tức nhìn thấy có ba người đang trong viện đứng, người đứng giữa là một đạo trưởng trẻ tuổi mặc đạo bào màu tím, Bạch Vân đạo trưởng đứng bên trái râu tóc bạc phơ, bên phải là một bóng người lơ lửng. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại thần quan nhìn thấy thân ảnh Khúc Trì lơ lửng không cố định, hai mắt lập tức trợn trừng, bờ môi run rẩy, một tiếng rầm vang lên, đã quỳ trên mặt đất, kích động nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bái kiến thần tôn! ͏ ͏ ͏ ͏
Cái thần quan khác cũng sững sờ, cũng vội vàng quỳ xuống mặt đất kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bái kiến thần tôn! ͏ ͏ ͏ ͏
Giọng nói mờ ảo của Khúc Trì truyền ra ngoài: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi vẫn nhớ rõ ta, đúng là hiếm thấy! ͏ ͏ ͏ ͏
Đại thần quan ngẩng đầu, khuôn mặ chứa đầy nước mắt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lão hủ hầu hạ thần tôn sắp được tám mươi năm rồi, cho dù có chết lão hủ cũng không thể quên được khí tức của thần tôn. ͏ ͏ ͏ ͏
Bóng dáng Khúc Trì chớp động vài cái không bị khống chế, giọng nói mờ ảo cất lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đứng hết lên đi! Ta đã không còn là thần linh nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại thần quan kích động nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trong lòng ta, ngài mãi mãi là Khúc Trì đại thần. ͏ ͏ ͏ ͏
Khúc Trì trầm mặc một lát, sau đó nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đứng lên đi! Cám ơn ân cứu mạng của quán chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả thần quan đều hướng ánh mắt lên người quán chủ đứng giữa, dập đầu bái tạ: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ ân cứu mạng của quán chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đưa tay nhấc lên nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mời đứng dậy! ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay lập tức tất cả thần quan đều cảm thấy một cỗ lực lượng mạnh mẽ nâng bọn họ dậy từ bên dưới, tất cả đều bị lực lượng ấy nâng dậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu Thạch Đầu đâu? ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư huynh, hắn vẫn còn ở An Khánh thành, đang đánh nhau sống chết với thành chủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An sững sờ, Thạch Hạo đã đạt đến Kim Đan kỳ, được Cửu Chuyển Huyền Công khủng bố gia trì, thực lực không yếu hơn tứ giai trong thế giới này mới đúng, chẳng lẽ trong Khánh quốc nhiều tứ giai như vậy sao? Một thành chủ tùy tiện cũng đạt đến tứ giai? ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, ngài không cần lo lắng, ta cũng đã giao thủ với vị thành chủ kia rồi, chắc chắn thành chủ không phải đối thủ của sư huynh. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhíu mày một cái, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi đi xem thử một chút, dù sao tiểu Thạch Đầu vẫn còn nhỏ tuổi, tính tình Tiên Thiên đơn thuần, đừng để trúng phải ám toán. ͏ ͏ ͏ ͏
Khóe miệng Ninh Khuyết co giật hai lần, sư huynh đơn thuần? Nhưng vẫn cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Rồi quay người đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhìn về phía chúng thần quan hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau này các ngươi có tính toán gì không? ͏ ͏ ͏ ͏
Lão thần quan nhìn về phía Khúc Trì, cất giọng già nua nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thần tôn đi đâu, ta sẽ đi theo đó. ͏ ͏ ͏ ͏
Những thần quan khác cũng kiên định nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta cũng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
Bóng người Khúc Trì run lên vài lần, cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Xin quán chủ thu bọn họ vào đạo môn! ͏ ͏ ͏ ͏
Đại thần quan không nhịn được kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thần tôn... ͏ ͏ ͏ ͏
Khúc Trì yếu ớt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta cũng đã gia nhập đạo môn. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại thần quan lập tức quỳ trên mặt đất, dập đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cầu quán chủ thu lưu chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Những người còn lại cũng quỳ xuống nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cầu quán chủ thu lưu. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An suy nghĩ một chút: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bạch Vân! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân cung kính đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có đệ tử! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An ra lệnh cho hắn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi mang bọn họ về Bạch Vân quán trước đi! Sau này ta có sắp xếp khác. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân cung kính đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Đám thần quan đang quỳ bê dưới đều kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ quán chủ! ͏ ͏ ͏ ͏