Chương 330: Sinh Mệnh Thạch?
Bóng người Khúc Trì lóe lên xuất hiện dưới Phong Thần bảng, bóng dáng ấy dần dần ngưng tụ thành thực thể, giống như người sống. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng đứng bên dưới lập tức tút kiếm ra khỏi vỏ, cất cao giọng hô to: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chinh Phạt vô đạo, giết chết bạo quân! ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả binh sĩ cùng kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chinh Phạt vô đạo, giết chết bạo quân! ͏ ͏ ͏ ͏
- Chinh Phạt vô đạo, giết chết bạo quân! ͏ ͏ ͏ ͏
- Chinh Phạt vô đạo, giết chết bạo quân! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Trong đại điện ở hoàng cung Khánh quốc, Khánh Đế đang dùng vải gấm tinh tế lau sạch một thanh trường kiếm, sau khi lau xong thì giơ kiếm lên trước mặt nhìn một lượt, lưỡi kiếm hiện lên một đạo hàn quang. ͏ ͏ ͏ ͏
Một tiểu thái giám vội vàng chạy vào, thở phì phò một tiếng quỳ trên mặt đất sợ hãi kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bệ hạ, Trấn Tây vương, hắn tạo phản! ͏ ͏ ͏ ͏
Động tác của Khánh Đế dừng lại, thản nhiên hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Từ khi nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu thái giám vội vàng trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Giữa trưa ngày hôm qua, Phong Thần bảng treo cao bên ngoài Mộc Hàn thành, Trấn Tây vương khởi binh mưu phản. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Khánh Đế hiên lên một tia nghi hoặc, lẩm bẩm: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nửa tháng trước bọn họ đã kiến tạo Phong Thần đài, hiện giờ lại treo cao Phong Thần bảng, Phong Thần bảng và Phong Thần đài này rốt cuộc có tác dụng gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh Đế xua tay, nhìn như không thèm để ý nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi xuống đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu thái giám cung kính đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Nói xong hắn đứng dậy khom người lui ra khỏi đại điện. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi tiểu thái giám đi khỏi, Khánh Đế mới mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu Tứ. ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng công công bước ra từ nơi hẻo lánh, cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bệ hạ! ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh Đế đặt trường kiếm lên bàn, nghiêm nghị nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Truyền lệnh cho Phiêu Kỵ đại tướng quân Vũ Nguyên Xương dẫn theo mười vạn đại quân tây chinh. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng công công cung kính đáp, rồi cúi người rời khỏi đại điện. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi Hồng công công đi khỏi, Khánh Đế lại mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ra đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Sau tấm bình phong, một người mặc hắc bào bước tới, sắc mặt hắn đã biến thành màu đen giống như tu tiên giả đã thức suốt ba ngày ba đêm, chính là Vương Chấn Vũ, đại năng bất hủ tộc bị Mạnh Hạo Nhiên giết chết trong Phong Ma cốc, sau đó biến mất vô tung vô ảnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Chấn Vũ cười hì hì nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tham kiến bệ hạ! ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng thái độ không có chút nửa điểm cung kính nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong mắt Khánh Đế mang theo một chút tức giận, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bất hủ tộc các ngươi thật sự có thể khiến trẫm trường sinh? ͏ ͏ ͏ ͏
- Chuyện đó là đương nhiên, mặc dù Tây Vực hẻo lánh hoang vu, nhưng chắc là bệ hạ cũng hiểu rất rõ về chủng tộc chúng ta, thứ bất hủ tộc theo đuổi không gì khác ngoài vĩnh sinh bất hủ, mặc dù bây giờ vẫn chưa đạt đến trình độ vĩnh sinh, nhưng nếu như muốn làm cho một người trường sinh, chút thủ đoạn bất hủ tộc chúng ta vẫn phải có! ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Chấn Vũ kiêu ngạo nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai tay Khánh Đế vô thức dùng sức nắm chặt lại, cố tỏ ra bình thản nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trẫm muốn nhìn thấy thành ý của ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Được. ͏ ͏ ͏ ͏
Tay Vương Chấn Vũ vung lên, lập tức sinh ra một đám hắc vụ, trong hắc vụ có một tảng đá đang lư lửng. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Chấn Vũ cầm viên ma thạch màu đen ấy đi đến trước mặt Khánh Đế, cúi người cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bệ hạ, đây chính là sinh mệnh thạch ta dùng huyết khí từ cuộc đại chiến phía bắc cô đọng được, chỉ cần tuỳ tiện hấp thu nó là có thể kéo dài trăm năm tuổi thọ cho bệ hạ. ͏ ͏ ͏ ͏
Khóe miệng hắn lộ ra một nụ cười mỉa mai khó có thể phát hiện ra được. ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh Đế đưa tay ra nhận lấy ma thạch, nhìn Vương Chấn Vũ đang cung kính một chút, lại nhìn ma thạch một chút, dựa vào lòng tin đối với thực lực cường đại của mình, hắn rút ra một tia lực lượng trong ma thạch dung nhập vào trong cơ thể, hắc sắc ma lực nhập thể lập tức giống như cơn mưa xuân, làm dịu đi thân thể già nua, thân thể khô cạn giống như sa mạc lập tức tham lam hấp thụ lực lượng của ma thạch, khiến gân cốt tê dại, cả người sảng khoái, vô thức phát ra một tiếng rên rỉ. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Chấn Vũ cười hì hì nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bệ hạ, sinh mệnh thạch này dùng có tốt không? ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh Đế lấy lại tinh thần, lập tức cảm giác được đầu óc tỉnh táo, tinh lực tràn đầy, vô thức nắm chặt ma thạch trong tay, đáy mắt hiện lên vẻ vui mừng, sinh mệnh thạch này thật sự có thể kéo dài tuổi thọ! ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó ánh mắt Khánh Đế đột nhiên tập trung trên người Vương Chấn Vũ, hắn cười ha ha hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ái khanh, có còn sinh mệnh thạch hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Chấn Vũ lắc đầu tiếc nuối: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỉ có một viên này thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Khánh Đế hiện lên chút mất mát. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Chấn Vũ thấy thế, khóe miệng cong lên nở nụ cười tà mị nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta có thể tiếp tục tạo ra một viên khác. ͏ ͏ ͏ ͏