Chương 363: Xin Pháp Môn Thu Hỏa
Thanh Vũ dụi dụi con mắt kinh ngạc hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu Thạch Đầu, sao ngươi lại quay về? ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo cười hì hì nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiền tuyến gặp chút vấn đề, ta cố ý tìm sư phụ để xin chỉ dạy. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ nằm lại ghế, uể oải nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ đi rồi, ta cũng không biết ở đâu! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo kinh ngạc hỏi lại: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ cũng đi rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ oán trách nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy! Còn nói giao cho chúng ta một nhiệm vụ gian khổ, bảo chúng ta ở lại bảo vệ đạo quán, kết quả làm ta hưng phấn mấy ngày nay, nhưng chẳng có kẻ nào đến gây chuyện, thời gian này chỉ có Tông chủ Ngự Thú tông đến đây mấy lần. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo gãi đầu một cái, vẻ mặt lo lắng, phiền phức này không có sư phụ thì biết làm sao đây? Hay là phát phi hạc truyền âm cho sư phụ? ͏ ͏ ͏ ͏
- Vào đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Giọng Lý Bình An từ hậu viện truyền ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo kinh ngạc kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ... ͏ ͏ ͏ ͏
Rồi cúi đầu nghi ngờ nhìn Thanh Vũ, không phải ngươi nói sư phụ không có ở đây sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ cũng nhảy dựng lên một cái, kinh hỉ kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ... ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng nhấc chân chạy ra hậu viện, phản ứng còn quá hơn cả Thạch Hạo. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo vội vàng theo sau. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong hậu viện, Thanh Vũ nhìn quanh một vòng, thấy trong viện không có bất cứ ai. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ ‘phịch’ một tiếng xông vào phòng Lý Bình An, trong phòng cũng không có ai, từ trong phòng chạy ra lớn tiếng kêu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, ngươi ở đâu? ͏ ͏ ͏ ͏
Giọng Lý Bình An từ xa truyền đến: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vi sư đang ở phòng luyện đan. ͏ ͏ ͏ ͏
Phòng luyện đan? Thanh Vũ lập tức nhớ có một căn phòng như thế, lúc ấy sư phụ tốt bụng cho Thanh Thuần sư đệ một phòng làm phòng luyện đan, kết quả ngày đầu tiên đã bị Thanh Thuần sư đệ làm nổ tung. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ, Thạch Hạo lập tức chạy về phía phòng luyện đan, vừa đến gần phòng luyện đan đã cảm thấy sóng nhiệt cuồn cuộn đập vào mặt, hai người ghé vào cửa sổ nhìn vào trong, giữa căn phòng đặt một lò luyện đan bát quái, xuyên qua Bát Quái Kính có thể nhìn thấy hỏa quang tử sắc bốc lên bên trong lò luyện đan, một vật nhỏ bất quy tắc bên trong ngọn lửa. ͏ ͏ ͏ ͏
Sư phụ đang ngồi xếp bằng trước lò luyện đan, ngón tay kết ấn từng đạo phù chú từ Bát Quái Kính vào trong lò luyện đan, Thanh Tuyết đứng hầu ở bên cạnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người đợi rất lâu, Lý Bình An đột nhiên mở to mắt quát: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lên! ͏ ͏ ͏ ͏
Hỏa quang tử sắc trong lò luyện đan phóng, nắp lò ‘ầm’ một tiếng tung bay, lơ lửng trên không lò luyện đan, ngọn lửa phun trào ra, trong ngọn lửa màu tím có một chiếc bình nhỏ từ từ dâng lên, trên thân bình hiện lên những đạo văn kỳ dị, đạo văn lưu chuyển như lưu quang óng ánh, bỗng chốc nhạt đi, khôi phục thành một bình hoa bình thường, trên bình còn có hình hoa mẫu đơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An duỗi tay ra, bình hoa từ trong ngọn lửa bay ra rơi vào lòng bàn tay hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An mở miệng cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Từ hôm nay, ngươi tên là Thanh Hải bình đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Lò luyện đan đóng ‘phịch’ một tiếng rơi xuống, ngọn lửa trong lò chậm rãi tắt, Thanh Tuyết xoay người mở cửa phát ra tiếng ‘kẽo kẹt’, khí tức nóng rực tản ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An và Thanh Tuyết ra khỏi phòng luyện đan, Thanh Vũ Thạch Hạo lập tức nghênh đón. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ chạy đến trước mặt Lý Bình An, nghi ngờ hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, ngài về lúc nào vậy? Sao ta không biết? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đưa tay búng một cái lên trán Thanh Vũ, không vui nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vi sư bảo ngươi trông coi đạo quán, vậy mà ngươi lại nằm trong viện ngủ như lợn chết, đừng nói vi sư, sợ là trộm cũng có thể dọn sạch sẽ đồ đạc trong đạo quán đi rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ ‘Ai u’ một tiếng, dùng tay che trán, nói thầm: ͏ ͏ ͏ ͏
- Làm gì có? Ta rất cảnh giác mà! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo nhếch miệng cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ... ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhìn về phía Thạch Hạo hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sống trong quân doanh cảm thấy thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo lập tức hớn hở kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quả thực quá tuyệt, gặp được rất nhiều đối thủ đáng để chiến đấu một trận. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy sao ngươi lại quay về? ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo gãi đầu một cái, buồn rầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Gặp phải một đối thủ rất khó giải quyết, đánh nhau, nhưng hắn biết chơi lửa, còn chuyên dùng lửa thiêu binh sĩ, vô cùng đáng ghét. ͏ ͏ ͏ ͏
Mặt mày hớn hở nhìn Lý Bình An nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cho nên ta muốn xin sư phụ ban thưởng cho ta một pháp môn thu hỏa. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An hừ lạnh một tiếng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bình thường tu luyện không cố gắng, chuyện ập lên đầu lại không có cách giải quyết! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo nói thầm: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng ta chưa từng học pháp thuật nào thu hỏa! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Pháp môn thu hỏa của Đạo môn ta rất nhiều, thường gặp có Tịch Hỏa chú, Nhiếp Hỏa chú, Diệt Hỏa chú, còn có tiên pháp Lục Đinh Thần Hỏa pháp, Cửu Long Thần Hỏa pháp, Chu Tước Ly Hỏa pháp vân vân, khó mà đếm hết. ͏ ͏ ͏ ͏
Đôi mắt Thạch Hạo sáng lên, vội vàng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, dạy ta đi! Ta muốn học. ͏ ͏ ͏ ͏