Chương 368: Phán Quyết Quân Đến
Bạch Vân mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia, bần đạo đi vào đốc thúc binh sĩ, để tránh bọn hắn xúc động làm những việc không nên làm. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng đau lòng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Làm phiền đạo trưởng, Bản vương muốn ở lại đây tưởng niệm hảo hữu Chu Hoa một phen. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu cười ha ha nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nguyên soái đừng quá đau lòng, cái chết lúc này với họ biết đâu là một sự may mắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng nghi ngờ nhìn Bạch Vân, lời hắn nói có ý gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân bay lên không trung, vào trong thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Chạng vạng tối, Trấn Tây quân đã sắp xếp ổn thỏa trong Phong Lâm thành, đại quân tập trung đóng quân, không hề quấy nhiễu dân lành. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngày tiếp theo, Lý Vân Hồng bắt đầu trấn an bách tính, mấy ngày sau bách tính mới ra khỏi nhà, kinh ngạc phát hiện Trấn Tây quân vào thành vẫn tốt hơn Khánh quân nhiều, ít nhất thì không có các tướng lĩnh hoành hành bá đạo trên đường. ͏ ͏ ͏ ͏
Một thời gian sau đó, Trấn Tây quân lại liên tục đánh thắng vài trận, Hải Siêu bị Ninh Khuyết chém chết, Đan Thanh bị Bạch Hiểu Thuần chém chết, Thanh Hải diễm hỏa chủng bị thu vào trong Thanh Hải bình, Vương Chấn Vũ lại mời một hảo hữu đến đây trợ trận, mặc dù có tăng thêm chút phiền phức cho Trấn Tây quân, nhưng đều bị chém chết không còn gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong vòng mấy tháng, lãnh thổ Khánh Quốc thất thủ hơn phân nửa, ngay cả tu vi của Khánh Đế cũng chịu ảnh hưởng, giờ phút này Khánh Đế càng không dám ra khỏi Đế Đô, quốc vận rung chuyển một khi rời khỏi, Đế Đô sẽ bị Quán chủ Tam Thanh quan bao vây, không cần thời gian dài, chỉ cần ba ngày tu vi tụt giảm hơn phân nửa. ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh Đế khẩn cấp điều động quân đội ở Đế Đô, điều binh sĩ từ các thành trong cả nước, binh sĩ không đủ thì lấy dân phu bổ sung, nhất thời tiếng than oán nổi lên khắp nơi trong Khánh Quốc, anh hùng thảo mãng đều cầm vũ khí nổi dậy, vô cùng hỗn loạn. ͏ ͏ ͏ ͏
Một ngày nọ, mặt trời đã lên cao, chiến trường vẫn chìm trong lạnh lẽo, đại quân Khánh Quốc và Trấn Tây quân cách nhau khá xa. ͏ ͏ ͏ ͏
Thùng thùng thùng... Tiếng trống chấn động đất trời vang lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Giết... ͏ ͏ ͏ ͏
Giết... ͏ ͏ ͏ ͏
Giết... ͏ ͏ ͏ ͏
Binh sĩ hai phe như thủy triều lao về phía đối phương, ‘ầm’ một tiếng va vào nhau, máu me tung tóe. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên không, Bạch Hiểu Thuần, Thạch Hạo, Ninh Khuyết đã chiến đấu với đối thủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo đối mặt với Chung Đoạn Nhận đã không còn ở thế hạ phong, chiến đấu thành hai đoàn quang ảnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết đối mặt với Giáo chủ Thánh đường Hà Thiên Nhai, quỷ khí âm trầm, thánh quang vô lượng. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần đối đầu với nữ quan Đinh cung lệnh do Thái hậu Khánh Quốc truyền lệnh, và Hoàng công công thủ hộ Hoàng lăng của Khánh Quốc. ͏ ͏ ͏ ͏
Phía dưới chiến trường, một đội kỵ sĩ bạch sắc từ đằng sau quân doanh Khánh Quốc xông ra, hô to: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quang thần vĩnh hằng... Thần thánh tài quyết... ͏ ͏ ͏ ͏
Từng đạo thánh quang rơi, tùy ý tung hoành trên chiến trường, không ai cản nổi, làm Trấn Tây quân vẫy vùng đảo lộn. ͏ ͏ ͏ ͏
Dưới soái kỳ, Bạch Vân biến sắc, vội vàng kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia, mau truyền lệnh thu binh. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng lập tức kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Truyền lệnh thu binh... ͏ ͏ ͏ ͏
Thùng thùng thùng... ͏ ͏ ͏ ͏
m thanh nổi trống thay đổi, binh sĩ Trấn Tây quân hậu quân biến thành tiền quân, hốt hoảng lui binh. ͏ ͏ ͏ ͏
- Giết... ͏ ͏ ͏ ͏
- Giết... ͏ ͏ ͏ ͏
- Giết... ͏ ͏ ͏ ͏
Đại quân Khánh Quốc đuổi sát phía sau, phát ra tiếng gào thét rung trời. ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy ngàn kỵ sĩ quân bạch sắc, như một cây trường thương màu trắng hoành hành trong Trấn Tây quân, những nơi bọn hắn đi qua thây ngang khắp đồng, máu me tung tóe. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân đột nhiên bay lên không trung, quát: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vạn Kiếm Quyết... ͏ ͏ ͏ ͏
Trường kiếm rời khỏi tay, giữa không trung một hóa hai, hai hóa ba, ba hóa ngàn vạn, như một đạo hồng lưu phi kiếm tấn công về phía kỵ sĩ quân bạch sắc. ͏ ͏ ͏ ͏
- Bạch Vân lão thất phu, ngươi dám... ͏ ͏ ͏ ͏
Một tiếng hét lớn vang lên giữa không trung. ͏ ͏ ͏ ͏
Một khắc sau, Tiêu Nguyên soái xuất hiện trước hồng lưu phi kiếm đó, trường kích đột nhiên đâm ra, ‘ầm’ nguyên khí hào hùng ngưng tụ thành một trường kích hoành không khổng lồ, như một tòa đá ngầm sắc bén đứng giữa không trung, va chạm vào hồng lưu phi kiếm. ͏ ͏ ͏ ͏
Oanh... ͏ ͏ ͏ ͏
Oanh... ͏ ͏ ͏ ͏
Oanh... ͏ ͏ ͏ ͏
Tiếng va chạm khủng khiếp vang lên trên không, vạn kiếm bay loạn. ͏ ͏ ͏ ͏
Kỵ sĩ quân bạch giáp bỗng chốc dừng bước chân, ngẩng đầu nhìn uy thế khủng bố trên bầu trời, lập tức không dám tiếp tục truy kích. ͏ ͏ ͏ ͏
Trấn Tây quân ảm đạm rút về doanh, lần khởi binh này đại bại hiếm thấy từ trước đến nay. ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy người Thạch Hạo, Bạch Hiểu Thuần, Ninh Khuyết cũng rút lui theo thứ tự, trở về doanh địa. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong soái trướng, Lý Vân Hồng phẫn nộ kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy mà bọn hắn dùng tu sĩ ra tay với binh sĩ bình thường, còn chút mặt mũi nào không? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân nghiêm trang nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Kia là Phán Quyết quân của Thánh đường, tổng cộng có ba đại đội ba ngàn người, mỗi tên lính trong đó đều là tu luyện giả từ nhất giai trở lên, nhị giai cũng không ít, một khi tiến vào chiến đấu với người thường, sẽ như mũi tên sắc bén, không thể ngăn cản. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần cả giận nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quá đáng, ta còn thấy trong binh sĩ có cả cấm quân, cấm quân cũng tới. ͏ ͏ ͏ ͏