Chương 369: Uy Lực Của Đội Quân Tu Sĩ
Lý Vân Hồng chờ mong nhìn Bạch Vân nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng, ngài có cách gì hay để đối phó với đội quân này không? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân lắc đầu cười khổ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia, Đạo môn ở ẩn lâu nay, trước nay đều nhất đại đơn truyền, đến sư phụ mới bắt đầu xuất thế, không có số lượng lớn đệ tử đê giai có thể dùng. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần tức giận nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đáng ghét... Vậy mà dám dùng thủ đoạn hèn hạ này, lần sau bọn hắn lại xuất hiện, ta nhất định phải cho bọn hắn nếm mùi lợi hại của Chí Tôn Đan Vương Bạch Hiểu Thuần ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo quay đầu nhìn Bạch Hiểu Thuần, kinh ngạc hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Danh xưng này của ngươi ở đâu ra vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần đắc ý nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tự ta phong, lợi hại không? ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo không còn gì để nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người bàn bạc rất lâu mà vẫn không có cách gì, mấy ngày sau đó Khánh Quốc đều tác chiến, Trấn Tây quân chỉ có thể treo cao bảng hiệu miễn chiến, phòng thủ chứ không chiến đấu. ͏ ͏ ͏ ͏
Cách xa chiến trường có một hồ nước được bao quanh bởi núi non, nước trong hồ tĩnh mịch phản chiếu núi rừng xung quanh, vô cùng vắng vẻ. ͏ ͏ ͏ ͏
Giữa chốn yên tĩnh không người này, có một chiếc thuyền nhỏ dập dờn, Lý Bình An mặc đạo bào màu tím ngồi đầu thuyền nhỏ, thả câu vào trong hồ nước, trong hồ quang liễm diễm phản chiếu cảnh tượng bên trong đại doanh Trấn Tây quân. ͏ ͏ ͏ ͏
Một thân ảnh vô thanh vô tức từ không trung rơi xuống, đứng ngay bên cạnh Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Sắc mặt Lý Bình An hơi đổi, mở miệng cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đường chủ Thánh đường, đại giá quang lâm không tiếp đón từ xa. ͏ ͏ ͏ ͏
Đứng bên cạnh Lý Bình An chính là Đường chủ Thánh đường Minh Vi Thương, một thân trường bào trắng tinh, ống tay áo cổ áo đều thêu hoa văn kim sắc, thánh khiết nhưng không mất đi sự uy nghiêm. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Vi Thương đánh giá Lý Bình An, thăm dò nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sao ngươi biết ta là Đường chủ Thánh đường? Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười ha ha nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Theo bần đạo biết, cả Khánh Quốc chỉ có hai người ở cấp ngũ giai, một là Khánh Đế, đã từng đánh một trận với bần đạo, tất nhiên người hiện tại đến đây chỉ có thể là Đường chủ Thánh đường. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Vi Thương nhịn không được cười phá lên, cũng đúng, hỏi vấn đề này quá không có trình độ. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Vi Thương đổi đề tài, mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bần đạo? Đạo môn các ngươi nghèo lắm sao? Tên tiểu tử thối Bạch Phong quay về Thánh đường cũng tự xưng bần đạo, bị Bản tọa đánh cho vài lần mới sửa được. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đưa tay chỉ một vòng phía trước, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi xem thiên địa này, giữa thiên địa có vô cùng vô tận chí lý. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thái Thanh tổ sư của Đạo môn ta từng nói: Có một thứ sinh từ hỗn độn, độc lập không chịu ảnh hưởng, có thể nói là Thiên Địa chi mẫu. Ta không biết kỳ danh, chỉ có thể gọi nó là đạo, đạo là lớn. Thiên Địa chi đạo huyền diện vô biên, chúng sinh đều trên đường cầu đạo. Tiên sư Đạo môn ta tự cảm thấy bản thân cùng Thiên Địa đại đạo quá xa vời, cho nên tự xưng là bần đạo. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Vi Thương biến sắc, thì thầm lặp lại: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có một thứ sinh từ hỗn độn, độc lập không chịu ảnh hưởng, có thể nói là Thiên Địa chi mẫu. Ta không biết kỳ danh, chỉ có thể gọi nó là đạo, đạo là lớn. Thiên Địa chi đạo huyền diện vô biên, chúng sinh đều trên đường cầu đạo. ͏ ͏ ͏ ͏
Tự đọc lại hai lần, nhíu mày thật chặt, bỗng có một cảm giác huyền diệu khó giải thích bao phủ trong lòng, đủ loại mê chướng trong quá trình tu luyện trước kia, giống như rẽ mây nhìn thấy mặt trời tản ra, có một cảm giác tân minh ngộ với mục đích tu luyện của bản thân, tại sao phải tu luyện? Tu luyện là gì? Có một cảm ngộ mới! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo! ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Vi Thương hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo là gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An mở miệng lạnh nhạt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Vi Thương trầm tư thật lâu, nhìn Lý Bình An sắc mặt lập tức thay đổi, vốn cho rằng chỉ là một ngũ giai ngẫu nhiên ra đời từ môn phái ở ẩn bình thường, nhưng qua hai câu này cho thấy, nội tình Tam Thanh quan còn cao hơn hắn nghĩ rất nhiều, triết lý ẩn chứa trong hai câu này hắn hoàn toàn không thể nào lĩnh hội được, vậy người nói ra hai câu này phải có tu vi cao bao nhiêu? Siêu phàm hay là nhập thánh? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười ha ha hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đường chủ không ở Thánh đường, tìm bần đạo có chuyện gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Vi Thương lấy lại tinh thần, nhíu mày hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu Đạo môn là môn phái ở ẩn, các ngươi cứ tiếp tục ở ẩn đi, sao phải nhúng tay vào những tranh chấp nơi thế tục? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo môn quý sinh, vô lượng độ người, cuộc sống của dân chúng đang trong tình thế nước sôi lửa bỏng, sao bần đạo có thể an tâm tĩnh tụng Hoàng Đình? ͏ ͏ ͏ ͏
- Thế sinh loạn thế, Lão Quân đeo kiếm cứu tang thương, trước đây Đạo môn ta chưa ở ẩn, mỗi lần thiên địa sinh loạn, đều có đại năng xuống núi, cứu dân chúng trong cơn nguy nan, bần đạo cũng chỉ noi theo bậc tiên hiền mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏