Chương 371: Viện Quân Tới
Bạch Vân chìa tay ra nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia, vị này là Phong tông chủ Ngự Thú tông, các vị này đều là vương giả trong Thương Man sơn mạch. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng Lý Vân Hồng hơi động? Ánh mắt nhìn bọn hắn lập tức nóng bỏng, nếu có thể được Thú Vương tương trợ, vậy chẳng phải những tu sĩ Thánh đường sẽ có đối thủ sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn vội vàng tiến lên chắp tay, nhiệt tình kêu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bái kiến Phong tông chủ, bái kiến chư vị vương giả... ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng cũng chắp tay nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bái kiến Vương gia! ͏ ͏ ͏ ͏
Những người còn lại cũng chắp tay thi lễ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bái kiến vương gia! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng chìa tay ra, nhiệt tình nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mau vào trong thành nói chuyện. ͏ ͏ ͏ ͏
Một đoàn người đi vào bên trong thành, một lát sau liền vào đại sảnh phủ thành chủ, ngồi xuống theo thứ tự chủ khách. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân dẫn đầu hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phong tông chủ nói đến giúp bọn ta, lời này có ý gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bản tọa và chư vị vương giả mang đến mấy ngàn tên thủ hạ đệ tử và yêu thú. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng ngạc nhiên kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhiều như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Rồi đột nhiên đứng lên chắp tay cảm kích nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ Phong tông chủ và chư vị vương giả tương trợ. ͏ ͏ ͏ ͏
Kim Điêu hoá hình lão giả mở miệng, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng chúng ta có điều kiện. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng dừng lại hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Điều kiện gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Kim Điêu lão giả nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau khi ngươi đăng đế vị, không được điều động cấm quân trấn áp chúng ta, cũng không được tùy tiện săn linh thú. ͏ ͏ ͏ ͏
Các vương giả còn lại đều nhẹ nhàng gật đầu, những năm qua năm nào Khánh Đế cũng đi săn linh thú, linh thú của cả Thương Man sơn mạch đều sắp tuyệt chủng, mấy trăm năm nay không có Thú Vương mới xuất hiện, cứ tiếp tục như vậy thì Thương Man sơn mạch nguy rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng trầm tư một chút, mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể! ͏ ͏ ͏ ͏
Rồi nhìn Phong Thiên Dưỡng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phong tông chủ còn có yêu cầu gì không? ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng lắc đầu lời lẽ chính nghĩa nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Khánh Đế tàn bạo, gây đau khổ cho thiên hạ, vương gia thuận thiên khởi thế, Đạo môn tương trợ, Ngự Thú tông tất nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn, cho nên Bản tông chủ mang theo đệ tử tinh anh trong tông đến đây tương trợ, kiên quyết đi theo bước chân Đạo môn các ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Chúng vương giả đột nhiên nhìn về phía Phong Thiên Dưỡng, tỏ vẻ khó có thể tin nổi, trong mắt Kim Điêu lão giả phun trào ra lửa giận, hèn hạ! Quyết theo bước chân Đạo môn các ngươi, chúng ta đến vì lợi ích của bản thân thì đúng hơn? ͏ ͏ ͏ ͏
Kim Điêu lão giả cố nặn ra một nụ cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thực ra, ta cũng nghĩ như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy Thú Vương còn lại cũng liên tục gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tốt tốt... ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng cười ha ha, kích động hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không biết đệ tử của các vị hiện đang ở đâu? ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng dẫn đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mười dặm về hướng Tây có một sơn cốc. ͏ ͏ ͏ ͏
- Viên Phần... ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần lập tức đứng lên, chắp tay nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia... ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng căn dặn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi mau sắp xếp nghênh đón đệ tử và thủ hạ của bọn hắn, bố trí ổn thỏa, chớ có bạc đãi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần quay người đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngưu Đại Lực... ͏ ͏ ͏ ͏
Ngưu Đại Lực đứng lên, chắp tay kêu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng tươi cười căn dặn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhanh đi chuẩn bị rượu thức ăn ngon, hôm nay Bản vương phải khoản đãi Phong tông chủ cùng chư vị vương giả thật tốt. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngưu Đại Lực nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Rồi xoay người đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi ăn no uống say, đông đảo đệ tử và yêu thú của Ngự Thú tông được đưa đến đều có chỗ ở thích hợp dưới sự sắp xếp của Viên Phần. ͏ ͏ ͏ ͏
Màn đêm buông xuống, bên trong gian phòng của phủ thành chủ sáng lên từng ngọn đèn đuốc. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân đi đến trước cửa phòng mở miệng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phong tông chủ, bần đạo có thể vào không? ͏ ͏ ͏ ͏
Cửa phòng ‘kẽo kẹt’ một tiếng mở ra, Phong Thiên Dưỡng cười ha ha nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bạch Vân đạo trưởng, mời vào! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân đi theo Phong Thiên Dưỡng vào phòng, ngồi xuống ghế bên cạnh bàn. ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng đêm khuya đến đây, là vì chuyện gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Theo bần đạo biết, Phong tông chủ luôn không tham dự vào việc đấu đá quyền lực của Khánh Quốc, tại sao lần này lại muốn trợ giúp Bát Hiền vương? ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng cười ha ha nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không phải trước đó ta đã nói rồi sao? Không quen nhìn Khánh Đế tàn nhẫn bạo ngược. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân cười ha ha lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lời này của Phong tông chủ không đủ thành thật. ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng nghiêm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta nói thật. ͏ ͏ ͏ ͏
Rồi cười lạnh nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hắn tàn nhẫn bạo ngược với người khác đúng là Bản tông chủ mặc kệ, nhưng hắn dám có sát tâm với ta, ta cũng chỉ có thể tiên hạ thủ vi cường. ͏ ͏ ͏ ͏
- A... ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân kinh ngạc hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Xin chỉ giáo? ͏ ͏ ͏ ͏
Sắc mặt Phong Thiên Dưỡng u ám nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Theo điều tra của ta, trước vụ cháy xảy ra ở Thương Man sơn mạch, Hồng công công đã từng xuất hiện ở bên ngoài Thương Man sơn mạch, vị trí xuất hiện chính là vị trí bị cháy kia, hắn muốn đoạn tuyệt căn cơ của chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau này lúc chúng ta đi tìm Đan Thanh trả thù, ta đã từng chiến đấu chống lại thánh chỉ của Khánh Đế, qua lần đó ta cảm thấy Khánh Đế tràn đầy sát ý, cho nên lập tức dẫn bọn hắn chạy trốn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Khánh Đế đã không cho chúng ta con đường sống, tất nhiên Bản tông chủ cũng không ngại cho hắn chết trước. ͏ ͏ ͏ ͏