Chương 411: Bày Binh Bố Trận Khắp Thành
Lý Bình An buồn cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúng ta ăn xong rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Chưởng quỹ nhìn canh thừa cơm cặn trên bàn, không cam tâm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu không thì tiểu lão nhi chuẩn bị thêm một bàn rượu và thức ăn ngon? ! Không để đại nhân phải chờ lâu đâu, tốc độ rất nhanh thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An bái một bái rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quên đi, chúng ta ăn no cả rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Chưởng quỹ tiếc nuối đáp lại: ͏ ͏ ͏ ͏
- Được, vậy thì buổi trưa chuẩn bị cho các đại nhân. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An lắc đầu cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi không cần phải như vậy đâu, giống như lúc trước là tốt rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Chưởng quỹ chê cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy cũng không được, các đại nhân là hy vọng của Kim Sa thành chúng ta, tiểu lão nhi đương nhiên phải phục dịch các đại nhân thật tốt. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhỏ giọng thử thăm dò: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại nhân, con yêu quái kia, ngài có nắm chắc không? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An còn chưa lên tiếng, Bạch Hiểu Thuần ở bên cạnh đã hô to: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đó là điều đương nhiên rồi, sư phụ ta chính là người đứng đầu Đạo môn đó. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy thì tốt! Vậy thì tốt rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Chưởng quỹ phấn khích gật đầu liên tục, tuy rằng không biết cái gì là đạo môn, thế nhưng người đứng đầu nghe rất lợi hại! ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi đám người Lý Bình An ăn cơm xong, dẫn theo đệ tử rời khỏi khách điệm, đi dạo trên đường phố, vừa quan sát phong thổ bên trong thành, vừa xác định vị trí của yêu quái, từng ấn phù văn biến mất trên mặt đất mỗi chỗ đi qua. ͏ ͏ ͏ ͏
Cũng không phải là Lý Bình An không có tự tin chống lại một yêu quái ngũ giai sơ kỳ, còn cần bày đại trận để tập kích, đại trận này chủ yếu là để phòng ngừa vạn nhất, đã quyết định dùng yêu quái ngũ giai này để rèn luyện đệ tử, thế nhưng cũng không thể mặc cho hắn làm hại đến dân chúng vô tội được! Dưới sự bao bọc của đại trận thì yên tâm hơn nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏
Phù văn của trận pháp hoặc chìm vào trong đất, hoặc dung nhập vào không trung, câu thông với địa pháp quy và âm dương pháp quy một phương thiên địa bên trong thành, thời thời khắc khắc theo dõi động tĩnh của yêu quái kia. ͏ ͏ ͏ ͏
Mặt trời lên đỉnh, đám người Lý Bình An chậm rãi quay về trên đường phố, mới vừa vào đại môn của khách điếm đã thấy bên trong có bốn người ngồi, bốn người vội vàng chào đón. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão thành chủ đi đầu mang vẻ mặt tươi cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các vị chính là đại nhân giúp chúng ta trừ yêu mà Du tướng quân nói đúng không! ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt nhìn về phía mấy người Thạch Hạo, Bạch Hiểu Thuần, trong mắt thoáng qua vẻ kinh ngạc, Du tướng quân trước đó đến đã nói qua thân phận của đoàn người Lý Bình An, mặc tử sắc y phục chính là sư phụ, những người khác đều là đồ đệ, ngày hôm qua đánh đuổi yêu quái chính là ba nam đồ đệ tuổi tác còn rất nhỏ, thế nhưng như vày cũng nhỏ quá đi mất! Rõ ràng chỉ là mấy đứa trẻ! Thật sự chính là bọn họ đánh đuổi yêu quái sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An tiến lên chắp tay thi lễ, ngờ vực hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi là? ͏ ͏ ͏ ͏
Thành chủ liền vội vàng đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bỉ nhân chính là thành chủ Kim Sa thành, La Phong. ͏ ͏ ͏ ͏
Đưa tay về phía người đàn ông cao lớn mặc khôi giáp nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vị này chính là Đại tướng quân bên trong thành chúng ta, Hoàng Sơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Đưa tay về phía hai người khác nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hai vị này theo thứ tự là Ngô gia chủ và Lâm gia chủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An chắp tay thi lễ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bần đạo Lý Bình An bái kiến chư vị. ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người Thanh Tuyết, Thanh Vũ, Thạch Hạo cũng đều chắp tay hành lễ. ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người thành chủ cũng đều cuống quít đáp lễ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An quay đầu nhìn về phía chưởng quỹ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chưởng quỹ, cảm phiền chuẩn bị cho một căn phòng. ͏ ͏ ͏ ͏
Chưởng quỹ gật đầu liên tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Được được! Xin mời các vị đại nhân đi với ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Khom người dẫn mọi người đi lên trên lầu hai, đi thẳng tới bên trong một căn phòng, bên trong gian phòng có một cái bàn lớn dài. ͏ ͏ ͏ ͏
Chưởng quỹ kính cẩn lễ phép nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là bao gian lớn nhất tại đây của chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Làm phiền chưởng quỹ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Chưởng quỹ được ưu ái mà lo sợ, vội vàng lên tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không phiền, không phiền, có thể giúp đỡ đại nhân là vinh hạnh của ta, các ngươi trò chuyện trước đi, ta đi chuẩn bị chút rượu và thức ăn. ͏ ͏ ͏ ͏
Chưởng quỹ xoay người vội vàng đi ra phía ngoài, sau khi ra khỏi thì đóng cửa phòng lại, ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người Lý Bình An phân ra trái phải rồi ngồi xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An lên tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mục đích mà các ngươi tới đây, bần đạo đã biết cả rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thành chủ đứng dậy cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Xin đại nhân hãy giúp chúng ta trừ tận gốc yêu tà, bổn thành chủ thay mặt bách tính bên trong thành đa tạ đại ân đại đức của đại nhân. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đừng gọi là đại nhân, đại nhân gì đó bần đạo nghe không quen, nên gọi bần đạo là đạo trưởng thì hơn! ͏ ͏ ͏ ͏
Đạo trưởng? Trong mắt thành chủ thoáng qua sự ngờ vực, thế nhưng vẫn gật đầu liên tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng, đạo trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏
Có phần cẩn thận nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng, con yêu tà này... ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An trầm ngâm một lúc rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thành chủ đại nhân cứ việc yên tâm, yêu tà làm loạn, bần đạo kiên quyết sẽ không bỏ mặc không quản. ͏ ͏ ͏ ͏