Chương 415: Ngũ Giai Mạnh Mẽ
Song đao giơ lên, bất thình lình cùng giao phong vung lên, song đao nở rộ thành hai luồng đao quang sáng chói, rạch một đường. ͏ ͏ ͏ ͏
Keng! Đao quang chém lêm trêm Cửu Xỉ Đinh Ba, Bạch Hiểu Thuần kinh hoảng hô lên một tiếng, bị hất bay ra khỏi mười mét. ͏ ͏ ͏ ͏
Đùng! ͏ ͏ ͏ ͏
Câu Hồn Tỏa Liên giống như hắc long vẫy đuôi, bất thình lình quất vào hông của Kim Vô Kỵ, bịch một tiếng vang lên, Kim Vô Kỵ nháy mắt bị quất bay ra ngoài, chật vật trượt mấy chục mét trên không trung, người còn chưa đứng vững thì một con chim ưng đã lướt qua, xoẹt một tiếng, bả vai của Kim Vô Kỵ xuất hiện một vết thương máu chảy ồ ồ, Kim Vô Kỵ kêu rên một tiếng đau đớn, đột nhiên lùi về. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ăn một chưởng của ta đây! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần lại lần nữa xông tới. ͏ ͏ ͏ ͏
Ba sư huynh đệ tiến hành cuộc đại chiến với Kim Vô Kỵ trên không trung, thực lực của ba sư huynh đệ đều đã vượt ra khỏi giới hạn tứ giai, tuy rằng ba người đều không phải là đối thủ của Kim Vô Kỵ, thế nhưng khi liên thủ lại, Kim Vô Kỵ đã hoàn toàn bị áp chế, rơi vào thế yếu. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong thành trì phía dưới, nhìn Kim Vô Kỵ lần lượt bị đánh bay, dân chúng ồn ào hoan hô rung trời. ͏ ͏ ͏ ͏
Trước cửa khách điếm, thành chủ phấn khởi nói to: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hay! Đánh hay lắm! ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng tướng quân cũng nắm chặt bàn tay, quay đầu nhìn về phía Lý Bình An hưng phấn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng, đồ đệ mà ngài dạy dỗ thật là lợi hại. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhàn nhạt ngẩng đầu nhìn đại chiến trên không trung, bình thản nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hiện giờ vui vẻ còn hơi sớm. ͏ ͏ ͏ ͏
Lâm gia chủ cười sảng khoái hô lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng, ngài khiêm nhường quá rồi, quý đệ tử đang chiếm thế thượng phong tuyệt đối đấy thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chẳng qua là lúc mới bắt đầu con yêu quái kia khinh địch, phải biết rằng bây giờ hắn vẫn còn trong hình người. ͏ ͏ ͏ ͏
Nụ cười trên khuôn mặt đám người thành chủ dần tắt, hình người? Đúng vậy! Yêu quái vẫn chưa lộ nguyên hình, nguyên hình mới là hình dạng cường đại nhất của yêu quái. ͏ ͏ ͏ ͏
Đùng! Cửu Xỉ Đinh Ba trong tay Bạch Hiểu Thuần đột nhiên vươn dài, đánh mạnh vào ngực của Kim Vô Kỵ, vang lên một tiếng nặng nề, Kim Vô Kỵ thoáng chốc bay ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Kim Vô Kỵ bay ngược ra trăm mét thì bỗng dưng dừng lại, đầu bù tóc rối, tiếng quát chói tai vang lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đủ rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo, Bạch Hiểu Thuần, Ninh Khuyết tụ tập lại một chỗ, cười sảng khoái nhìn Kim Vô Kỵ chật vật đang nổi điên. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo vác Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngũ giai yếu thật đấy! ͏ ͏ ͏ ͏
Kim Vô Kỵ đưa tay sờ sờ bên hông, y phục ở nơi đó đã bị xé rách, máu tươi nhuộm đỏ thẫm. ͏ ͏ ͏ ͏
Kim Vô Kỵ lấy tay quệt một cái rồi đưa lên trước mặt, nhìn máu tươi trên ngón tay trắng nõn, ánh mắt lập tức đỏ lên, rống giận gào lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhân loại đáng chết, bản vương tử phải thiên đao vạn quả từng đứa các ngươi, bản vương tử muốn ăn sống các ngươi từng miếng, từng miếng một, bản vương tử muốn đồ thành diệt quốc không chừa một ai. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần run lên một cái, nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nghe thật là đáng sợ! ͏ ͏ ͏ ͏
Trên người Kim Vô Kỵ dâng lên một luồng khí tức cường đại, một thân bạch bào xoành xoạch, rách thành mảnh nhỏ bay lơ thơ theo gió, cả người thoáng chốc biến thành một con hoàng sắc hồ ly to lớn, răng nhọn móng sắc, mắt phóng ra u quang, nhìn qua vô cùng hung bạo. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết nghiêm trọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cẩn thận! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo gật đầu, thân hình chợt thoáng qua rồi xông lên, quát to: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chết đi cho ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Một đường trảo ảnh to lớn bất thình lình chộp về phía Thạch Hạo. ͏ ͏ ͏ ͏
Ầm! Câu Hồn Tỏa Liên dẫn đầu đụng phải trảo ảh, kim sắc Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao bỗng nhiên bị chém rụng, trảo ảnh roẹt một tiếng, bị chém vỡ vụn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Này! Sư huynh, ngươi chờ ta một chút nào! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần cũng vội vàng vọt tới. ͏ ͏ ͏ ͏
Bóng dáng của Ninh Khuyết lóe lên chẳng khác nào quỷ mị, xuất hiện ở phía sau lưng Kim Vô Kỵ, Câu Hồn Tỏa Liên giống như quỷ trảo, nháy mắt bổ về phía cổ của Kim Vô Kỵ. ͏ ͏ ͏ ͏
Một đường hoàng sắc trảo ảnh chợt lóe lên, đinh một tiếng, Câu Hồn Tỏa Liên bị hất ra, đầu của Kim Vô Kỵ xoay một trăm tám mươi độ, con mắt trêu tức nhìn Ninh Khuyết. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết khẽ giật mình, thầm nghĩ không hay rồi! Câu Hồn Tỏa Liên liểng xiểng, vây quanh bản thân. ͏ ͏ ͏ ͏
Keng keng keng keng! Trong màn điện quang hỏa thạch, vô số đường trảo ảnh hạ xuống Câu Hồn Tỏa Liên, hỏa quang trong phút chốc bắn ra bốn phía. ͏ ͏ ͏ ͏
Ầm! Ninh Khuyết bay thẳng ra phía ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Thân hình của Kim Vô Kỵ khẽ động, mang theo một luồng cuồng phong xuất hiện trước mặt Thạch Hạo, cái miệng to như chậu máu mở rộng, táp tới phía Thạch hạo. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo túm lấy Bạch Hiểu Thuần bên cạnh che ở trước mặt mình, keng keng keng! Tiếng nổ tung dày đặc liên tiếp vang lên, thần quang phòng ngự liên tục nứt toác. ͏ ͏ ͏ ͏
Kim Vô Kỵ cắn đứt hơn ba mươi tầng phòng ngự thì không thể nào cắn nổi nữa, răng đau khiến đầu cũng choáng váng. ͏ ͏ ͏ ͏