Đi Xem Mắt Gặp Trúng Thằng Ngu Hãm Tài

Chương 5

Chương 5
“Cái gì!!”
Gã đàn ông tức giận, giơ tay chỉ thẳng vào tôi mắng to:
“Cô có thấy mình ghê tởm không vậy! Hai con đàn bà! Tôi buồn nôn đến mức ói hết cả bữa tối ra ngoài rồi! Ghê vl!”
“Nhưng nghĩ lại cũng đúng, phụ nữ ngoài 30 tuổi còn phải đi xem mắt, chắc chắn là có vấn đề! Hoặc là tính cách, hoặc là ‘vấn đề’ về phương diện khác!
“Xã hội sao lại có loại người ghê tởm như các người được! Hai con gái ở bên nhau! Lãng phí tài nguyên! Không sinh được con! Đẻ ra là phụ nữ thật phí phạm!”
Tôi tức giận tột độ, trực tiếp vung tay tát bay ngón tay đang chỉ vào mặt tôi, rồi thêm một cái tát đau điếng nữa.
“À hay! Phụ nữ là tài nguyên à? Rồi còn dám bảo tôi ghê cơ. Anh mới là người đúng nghĩa xã hội cần loại bỏ, đúng nghĩa ghê tởm!"
“Làm gì ở đây càu nhàu om sòm thế hả? Miệng chỉ biết ăn phân thôi đúng không? Tưởng gì, hóa ra cái cô tóc xoăn kia là diễn một vở kịch với anh đúng không? Có còn liêm sỉ nữa không vậy? Đi xem mắt mà còn thuê người trợ diễn!”
Hắn bị tôi vạch trần, mặt mũi không còn chỗ nào để giấu, liền trợn mắt trừng tôi.
“Cô kiểu gì vậy? Là thật du học về hay giả thế? Tôi sẽ nói với dì!"
"Vừa chửi vài câu đã chịu không nổi rồi à? Đúng là kém cỏi!”
Thực sự buồn cười chết đi được.
Tôi trực tiếp đứng dậy. Bạn thân tôi từng tập võ, cuối cùng cũng không nhịn được nữa mà túm hắn ấn lên bàn, tát túi bụi.
Hắn vừa chửi một câu, cô bạn tôi lập tức vả cho một trận, đến khi hắn sợ đến mức vừa thấy tay cô ấy giơ lên là co rúm cả người mới thôi.
Ai ngờ hắn đúng là ‘miếng cao su dính đường’, càng gỡ càng bám chặt.
Tới tận cửa nhà hàng, hắn vẫn kịp túm lấy tay tôi, kéo đau cả cánh tay, gió lạnh thổi vào đầu khiến tôi vẫn còn nhức óc.
“Cô định để tôi một mình về nhà lúc này sao?”
Cô bạn tôi tiến lên một bước.
“Cút! Anh còn dám chạm vào cô ấy thêm lần nữa thử xem!”
Đây là giữa thanh thiên bạch nhật, tôi giữ cô bạn lại, quay sang hỏi hắn:
“Anh là miếng cao su dính đường à? Anh về hay không liên quan gì tới tôi?”
Hắn nghiến răng, trừng mắt nhìn tôi hồi lâu, rồi mới căm hận phun ra:
“Được! Nhưng tôi về một mình thì phải gọi taxi đấy, cô chuyển tiền xe cho tôi luôn đi. Cả tiền đồ hôm nay tôi mua để gặp cô nữa.”
Nói rồi, hắn giơ điện thoại lên, hiển thị danh sách mua sắm.
Lạy chúa! Tên đàn ông này rõ ràng sớm chuẩn bị sẵn sàng hết từ trước, chụp màn hình các đơn hàng in sẵn đầy đủ như thể kịch bản show truyền hình.
Tôi ba lần bảy lượt gật đầu lia lịa, móc điện thoại ra, chuyển hết số tiền kia sang cho hắn.
Tôi chẳng tiếc mấy đồng đó, coi như bỏ tiền cầu an.
Tên đàn ông này thực sự làm tôi phát tởm, ghê rợn từ da thịt đến tâm lý.
Sau đó, tôi thấy hắn hài lòng mỉm cười, cầm điện thoại bỏ vào túi, tôi quay người, mở cửa chiếc Ferrari của mình ra.
Hắn trông thấy liền khinh bỉ cười một tiếng:
“Cũng chỉ là đi mượn Ferrari ra đây mà giả vờ giàu có.”
Tôi cũng cười, rút tờ giấy mua xe ban đầu ra.
“Xin lỗi, xe này tôi trả tiền mặt đầy đủ rồi.”
Không thèm để ý ánh mắt sửng sốt của hắn, tôi nổ máy, phóng thẳng đi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất