Chương 165: Mộ Tuyết Linh (1)
Chiến lão cũng hiểu rõ chuyện Lý Vọng bây giờ, biết hiện tại không có người giúp Lý Vọng, Mộ Tuyết Linh nhất định sẽ gả cho Nam Ly Chung. Chiến lão thở dài nói:
- Đồ nhi, biện pháp ngươi bây giờ chỉ có thể đi cầu phụ hoàng ngươi, không phải vậy không có người có thể giúp ngươi!
- Sư phụ ta cũng muốn, nhưng hiện tại ta gặp phụ hoàng cũng khó, mà một khi làm phụ hoàng tức giận, tình huống càng hỏng bét.
Lý vọng nghĩ đến chuyện nữ nhân mình yêu thích phải lập gia đình, mình còn bất lực nhất thời vô cùng đau lòng. Mà lúc này có một người đi đằng sau theo sát Lý Vọng!
Người này chính là Lý Thiên Giang của Tông Nhân phủ!
Lý Thiên Giang lúc này đã không có ngạo khí trước đó, nhìn kỹ, cổ của hắn hiển lộ ra tất cả đều là vết thương!
Lý Thiên Giang bởi vì muốn Lý Song Nhất giúp hắn trút cơn giận phía trên cung yến, thế mà không nghĩ tới Lý Song Nhất bị Vũ Văn Thành Đô chém giết tại chỗ. Bởi vậy tông nhân lệnh Tông Nhân phủ giận dữ, một siêu cấp thiên tài Tông Nhân phủ cứ như vậy mất rồi!
Đêm đó Lý Thiên Giang bị Tông nhân lệnh trực tiếp ném tới ngục lao Tông Nhân phủ nhận hết tra tấn!
Lý Thiên Giang âm lãnh nhìn chằm chằm Lý Vọng trước mặt, ánh mắt lộ ra cừu hận ngập trời!
Nhớ tới lời Tông nhân lệnh nói với hắn!
Ba ngày trước, Lý Thiên Giang hấp hối bị nhấc tới trước mặt Tông nhân lệnh. Tông nhân lệnh bị hắc bào bao phủ cả người nhìn Lý Thiên Giang người đầy vết thương, dụ dỗ nói:
- Lý Song Nhất chính là thiên tài trăm năm khó gặp của Tông Nhân phủ chúng ta bởi vì muốn giúp ngươi xuất ngụm ác khí cứ như vậy bị Tần Vương Lý Chính giết, mà hắn lại còn bình yên vô sự, ngươi thì nhận hết tra tấn, ngươi có muốn báo thù hay không!
Lý Thiên Giang hai mắt ảm đạm, đang hấp hối nghe lời Tông nhân lệnh, con mắt nhất thời to sáng, lộ ra vẻ cừu hận!
- Ta muốn báo thù!
Lý Thiên Giang cắn răng đầy máu, gằng từng chữ từng chữ nói!
- Tốt! Vậy ngươi muốn báo thù ra sao!
Lý Thiên Giang nhìn chằm chằm Tông nhân lệnh nói:
- Mời phủ chủ chỉ rõ!
Tông nhân lệnh nhìn Lý Thiên Giang, gật đầu nói:
- Ngươi nên nghĩ kỹ, dù ngươi báo thù, mệnh của ngươi cũng sẽ không còn!
Lý Thiên Giang kiên định gật đầu, mặt mũi tràn đầy cừu hận!
Tông nhân lệnh tiếp tục mở miệng nói:
- Bây giờ Tần Vương Lý Chính đang sống rất tốt tại Ngọc Kinh thành, tăng thêm tình huống hiện tại cùng thực lực của hắn, lại làm người điệu thấp, sẽ không có người đi kết thù cùng hắn!
Lý Thiên Giang nghe đến lời này, ánh mắt càng ngày càng ảm đạm.
- Không có người sẽ kết thù cùng Tần Vương Lý Chính, nhưng chúng ta có thể gây mâu thuẫn, nghĩ biện pháp để Tần Vương Lý Chính kết thù với đại thế lực!
Tông nhân lệnh âm trầm nói.
Con mắt Lý Thiên Giang to sáng, vội vàng hỏi:
- Phủ chủ có biện pháp nào để Tần Vương Lý Chính kết thù cùng thế lực khác!
- Bây giờ có một điểm vào rất tốt, đã có thể cho Thái tử cùng Tần Vương Lý Chính kết thù, còn có thể để Dương Thiên tông cùng Tần Vương Lý Chính kết thù, mà nếu như thao tác thoả đáng, Vũ Vương và Bát hoàng tử Lý Vọng đều sẽ căm thù Tần Vương Lý Chính!
- Mà cũng có thể để Thần Hoàng bệ hạ chán ghét Tần Vương!
TÔNG nhân lệnh thân giấu ở trong bóng đen phát ra âm thanh âm trầm dần dần nói ra kế hoạch đối phó Lý Chính.
Lý Thiên Giang nghe kế hoạch của Tông nhân lệnh, từ từ lộ ra nụ cười âm lãnh!
Khi Lý Thiên Giang đáp ứng muốn báo thù, Tông nhân lệnh để hắn lại chỗ cũ, Lý Thiên Giang ở nhà tu dưỡng ba ngày mới có thể bình thường xuống giường đi lại!
Lý Thiên Giang vừa đạt được Tông Nhân phủ truyền đến tin tức Lý Vọng lập tức không kịp chờ đợi tiến đến theo dõi Lý Vọng!
Khi Lý Vọng đi vào một tửu lâu ngồi xuống gây mê mình, Lý Thiên Giang đi thẳng tới đối diện Lý Vọng, ngồi xuống!
Lý Vọng nhìn thoáng qua, lập tức nhận ra người này là Lý Thiên Giang của Tông Nhân phủ bị Tần Vương đánh gãy chân, còn mất hết mặt mũi ở trên cung yến. Lý Vọng trực lấy chén rượu rót vào miệng, không một chút để ý tới Lý Thiên Giang.
Lý Thiên Giang nhìn Lý Vọng vậy mà không nhìn mình, trong mắt lóe lên một tia lửa giận. Nhưng rất nhanh ẩn đi, mặt mũi tràn đầy vẻ tươi cười nói với Lý Vọng:
- Nghe nói Bát hoàng tử gần đây rất bực bội, là bởi vì chuyện của Mộ gia Mộ Tuyết Linh đại tiểu thư đi!
Lý Vọng dừng chén rượu trong tay, nhìn Lý Thiên Giang một chút, ngạo nghễ nói:
- Tuy bản hoàng tử hiện tại không có cường đại như Tam hoàng huynh, nhưng đánh ngươi một chầu vẫn là có thực lực!
- Ngươi!
Lý Thiên Giang giận dữ chỉ Lý Vọng.
- Tốt, tốt, tốt!
Lý Thiên Giang liên tiếp nói ba chứ tốt, lập tức lại nói:
- Hôm nay nhìn thấy Bát hoàng tử có chút đáng thương, muốn giúp Bát hoàng tử một tay, không nghĩ tới đã Bát hoàng tử nói như vậy, như vậy ta không hầu hạ!
Lý Thiên Giang nói xong xoay người muốn đi.
- Cái gì!
Lý Vọng nghe Lý Thiên Giang nói thế, đưa tay giữ chặt đối phương.
- Ngươi nói ngươi có biện pháp trợ giúp ta và Linh Nhi?
Lý Thiên Giang đang quay lưng lộ ra nụ cười như ý!
Lý Vọng nhìn Lý Thiên Giang muốn đi vội vàng giữ lại, bởi vì Mộ Tuyết Linh đối với hắn thực sự quá trọng yếu. Lý Vọng từ nhỏ đến lớn không có được ai quan tâm, cổ vũ giống như Mộ Tuyết Linh. Mỗi khi Lý Vọng và Mộ Tuyết Linh ở cùng một chỗ đều cảm thấy nhẹ nhõm khoái lạc. Lý Vọng đương nhiên biết Lý Thiên Giang là địch nhân của Tần Vương Lý Chính, hắn rất có thể sử dụng mình đối phó hoàng huynh mình, nhưng vậy thì thế nào. Lý Vọng nhìn Lý Thiên Giang lộ ra ánh mắt kiên định, nếu như Lý Thiên Giang thật có thể giúp của mình cưới được Mộ Tuyết Linh, đắc tội Tam hoàng huynh lại như thế nào!