Chương 186: Cuối Cùng Cũng Rời Ngọc Kinh Thành (1)
Lý Nguyên nghe Lý Chính nói, mỉm cười.
- Nếu như Tần Vương điện hạ tin tưởng Lý thúc, để Lý thúc giúp ngươi giải quyết, Lý thúc ta tuyệt đối sẽ không buông tha người hãm hại ngươi, như thế nào?
- A...
Lý Chính nghe Lý Nguyên, biểu lộ có chút chần chờ. Lúc này ánh mắt Hữu tông chính Lý Vọng Ngôn sáng lên, cúi người nói với Lý Nguyên:
- Hạ quan nguyện ý nghe theo tông nhân lệnh an bài!
Mà một số đường chủ chuyện thông minh nhìn Hữu tông chính động tác cũng ào ào cúi người nói với Lý Nguyên:
- Hạ quan nguyện ý nghe theo tông nhân lệnh an bài!
- Các ngươi!
Tả tông chính Lý Sinh trợn to hai mắt giận dữ chỉ đám người biểu thị thần phục Lý Nguyên!
Còn một số lý sự quan kinh nghi nhìn lấy Tả tông chính Lý Sinh, không biết nên làm thế nào mới tốt. Lý Nguyên nhìn mấy người phía dưới cúi bái mình hơi hơi gật đầu, chỉ bọn hắn nói:
- Tần Vương điện hạ, lấy cái nhìn của ta, bọn họ tận chức tận trách như thế hẳn sẽ không là hãm hại Tần Vương ngươi! Tần Vương điện hạ cho rằng như thế nào?
Lúc này Hữu tông chính Lý Vọng Ngôn và đám quan viên kia cúi người bái về hướng Lý Chính:
- Tần Vương điện hạ chúng ta tuyệt đối không thể hãm hại điện hạ, mời điện hạ minh xét!
- Các ngươi có ý tứ gì!
Lúc này Tả tông chính Lý Sinh và đám lý sự quan còn lại hoảng sợ nhìn bọn hắn, hiện tại mới hiểu được tại sao bọn họ làm như vậy!
Thế mà đã trễ rồi!
Lý Chính chỉ đám người Lý Sinh đang đứng đấy:
- Người đâu, bắt hết những loạn thần tặc tử này cho ra!
- Oan uổng quá, Tần Vương điện hạ!
- Tông nhân lệnh đại nhân chúng ta cũng nghe theo ngài an bài!
Đám người hiện tại mới phản ứng được gào thét không thôi.
Nhìn Lý Chính động thủ, sắc mặt Lý Sinh nhất thời phát trắng, ánh mắt không thể tin nhìn Lý Chính, còn chưa chờ nói chuyện đã bị Ngự Lâm quân bắt trói. Mà một số người theo Hữu tông chính Lý Vọng Ngôn nhìn những đồng liêu vừa rồi còn đứng ở cạnh mình giờ đã bị bắt lôi ra ngoài, cái trán đổ mồ hôi lạnh, may mắn mình thông minh chút, không phải vậy sẽ giống những tên ngu xuẩn kia, còn tưởng rằng Tần Vương điện hạ không dám bắt bọn họ!
- Đi, giải bọn hắn vào trong đại lao!
Lý Chính nhìn các quan viên Tông Nhân phủ bị bắt đang kêu khóc không thôi, hạ lệnh.
Sau đó Ngự Lâm quân bắt đầu bắt hết người trong danh sách ở các đường khác của Tông Nhân phủ, áp giải bọn hắn vào trong đại lao.
Hữu tông chính Lý Vọng Ngôn và một số người còn lại nhìn người bên trong Tông Nhân phủ không ngừng bị bắt đi, thân thể đang khom càng hạ thấp một chút. Xem ra Thần Hoàng bệ hạ cũng đã sớm chuẩn bị chỉnh đốn Tông Nhân phủ!
Không ít lưu người ở chỗ này mồ hôi lạnh chảy ròng sau lưng, bọn họ có thể tưởng tượng người bị bắt đi sẽ có kết cục thê thảm bao nhiêu!
Ngươi nói vì cái gì không ai dám phản kháng!
Ha ha, ngươi phản kháng thử một chút, vốn là chỉ một mình ngươi, ngươi phản kháng đến lúc đó sẽ là người một nhà ngươi!
Lý Chính mỉm cười nói với Lý Nguyên:
- Lý thúc, Tông Nhân phủ được Lý thúc chấp chưởng quản lý, quả thật là phúc của Hoàng tộc. Về sau hi vọng Lý thúc quan tâm nhiều hơn!
- Ha ha, về sau nếu như Tần Vương điện hạ có đến, nhất định quét dọn giường chiếu đón tiếp!
Lý Nguyên cười nói.
Hai người liếc nhau, nhìn nhau cười!
Ban đêm, Lý Chính trực tiếp cầm mười phần trăm tài bảo Tông Nhân phủ trở về Tần Vương phủ. Mà thiên kiêu thú liệp chiến cũng vào hôm nay kết thúc, không có bất kỳ cái gì ngoài ý muốn. Thái tử thu được hạng một, Vũ Vương thu hoạch được hạng hai, Dương Vương thu hoạch được hạng ba. Mà Tần Vương Lý Chính phái binh bao vây Tông Nhân phủ, bắt hơn phân nửa nhân viên Tông Nhân phủ bỏ vào đại lao, để uy danh Tần Vương tại Ngọc Kinh thành tăng nhiều. Mà Tông nhân lệnh Tông Nhân phủ bị Thần Hoàng bệ hạ cắt chức cũng đưa tới chấn động không nhỏ!
Sau đó Tông Nhân phủ hành sự bắt đầu điệu thấp một chút. Tuy Mộ gia Mộ Tuyết Linh đã chết rồi, nhưng quan hệ thông gia giữa Mộ gia và Dương Thiên tông vẫn tiếp tục, tiếp tục đính hôn với Nam Ly Chung đổi thành một thiếu nữ dòng chính khác!
Một vị quan viên ngũ phẩm của Mộ gia được Thần Hoàng bệ hạ tăng lên tới tứ phẩm, mà Mộ Tân Vân cũng tiến thêm một bước. Trong mấy ngày nay, Ngọc Kinh thành lại lâm vào bình tĩnh, mà Thái tử, Vũ Vương, Dương Vương ba phe thế lực càng ngày càng nhiều người đã bắt đầu tiến về các châu nhận chức, đã bắt đầu bố cục. Cách kỳ hạn một tháng Thần Hoàng nói tới càng ngày càng gần, các thế lực bên trong Đại Hiên hoàng triều cũng dần dần rối loạn.
Cách một tháng kỳ hạn còn lại ngày cuối cùng, bây giờ, người trong các thế lực Ngọc Kinh thành lưu thông nhiều lần. Trong khoảng thời gian này, Lý Nho một mực bí ẩn thành lập phân bố La Võng tại Ngọc Kinh thành, bây giờ ở Ngọc Kinh thành cũng dần dần có khởi sắc!
Mà lúc này Lý Chính đang ở trong Tần Vương phủ đột nhiên lại nhận Thần Hoàng triệu kiến!
Cùng lúc đó, Thái tử ở Vị Ương cung cũng được triệu kiến. Vũ Vương ở Vũ Vương phủ cũng nhận được triệu kiến. Dương Vương trong Dương Vương phủ cũng tương tự nhận được triệu kiến!
Bốn người lập tức chạy tới ngự thư phòng trong hoàng cung, Thần Hoàng ở nơi đó chờ bọn họ. khi Lý Chính vừa tới hoàng cung xuống xe ngựa, trông thấy xe ngựa Vũ Vương cũng đến. Vũ Vương xuống xe ngựa trông thấy Lý Chính, hai người đồng thời giật mình. Vũ Vương nhìn Lý Chính hơi nghi hoặc nói:
- Tam đệ, ngươi cũng được phụ hoàng triệu kiến!
Lý Chính nhẹ gật đầu:
- Không sai!
Vừa tiếp tục nói:
- Phụ hoàng đồng thời kêu gọi hai người chúng ta, vậy khẳng định không chỉ có triệu kiến chúng ta!
Lý Chính vừa mới nói xong. Đội xe Dương Vương cũng tới, bên trong ánh mắt Lý Chính cùng Vũ Vương đều lộ ra thần sắc quả nhiên!