Chương 205: Mai Phục
Ngay tại thời điểm Lý Chính, Lý Nho mười lăm người rời khỏi Dũng Dụ quận tiến về Yến Ngọc quận, Lương thành Hoán Dương quận, Hoa Hùng cùng Dạ Lăng Vân suất lĩnh 200 ngàn đại quân xuất phát, tiến về Dũng Dụ quận tụ hợp cùng Trần Cung!
Ngay một ngày trước đại thọ Nghiêm gia gia chủ, người ba đại thế gia bên trong quận phủ đã chuẩn bị sẵn sàng!
Chu Vô Ngôn dẫn theo Hà Dĩ Dũng cùng Chu Nham Việt suất lĩnh một chi đội ngũ xuất phát, tiến về Nhưỡng thành. Hành trình Yến Ngọc thành chạy tới Nhưỡng thành bình thường mà nói cần thời gian một ngày!
Chu Vô Ngôn cùng Hà Dĩ Dũng, Chu Nham Việt cùng cưỡi một cỗ xe ngựa lộng lẫy, đằng sau đi theo tiểu đội trăm người. Thật ra nói là xe ngựa, nhưng không phải ngựa kéo xe, mà chính là một đầu Xích Diễm Sư Tông Sư cảnh kéo, ngoại hình hỏa hồng bá khí, một đường uy chấn các phương!
Mặt trời chói chang, một đầu đại đạo rộng lớn ngoài Yến Ngọc thành thông đến Nhưỡng thành, một đoàn người Chu Vô Ngôn đi trên con đường này. Trên đường, đội xe của thương nhân, người đi đường, người qua đường thỉnh thoảng xuất hiện, khi bọn hắn nhìn thấy Xích Diễm Sư của Chu Vô Ngôn, ào ào lộ ra vẻ sợ hãi, vội vàng tách ra hai bên, không dám có nửa điểm ngăn cản, sợ bị tác động đến!
Cách Nhưỡng thành bảy tám chục dặm có một con đường núi uốn lượn quan coh, hai bên con đường quái thạch so le, khe nước ngang dọc, thường có dòng sông, mà bốn phía rừng cây rậm rạp, xung quanh dãy núi vờn quanh lúc ẩn lúc hiện. Bọn người Lý Chính, Trương Cư Chính, Lý Nho đã sớm chuẩn bị mai phục người ba đại thế gia ở đây!
Đại thụ trong rừng rậm là chỗ rất tốt để hóng mát, mặt trời gay gắt xuyên không qua rừng cây dày, bởi vậy một đoàn người Lý Chính ào ào ngồi xuống chỗ mát mẻ chỉnh đốn nghỉ ngơi.
Chim nhỏ trong rừng thỉnh thoảng kêu to, một hai con Yêu Thố (thỏ) từ bên cạnh bọn người Lý Chính lanh lợi nhảy vào trong rừng. Đột nhiên một người xuất hiện từ trong rừng rậm đi đến trước mặt Lý Chính, chỉ thấy người này che mặt nửa quỳ trên mặt đất cung kính nói:
- Điện hạ, bây giờ người ba đại thế gia đã theo Yến Ngọc thành xuất phát, chung một chiếc xe ngựa, đằng sau đi theo một trăm người, trong đó Tông Sư cảnh năm người, Tiên Thiên cảnh mười bảy người!
- Bọn họ hiện tại đang chạy về chỗ này, còn ba bốn canh giờ nữa sẽ đuổi tới!
Lý Chính nhìn người La Võng hỏi:
- Ngươi có thể cảm nhận được bên trong xe ngựa kia có mấy người!
- Bẩm báo điện hạ, trên xe ngựa có ba vị cường giả tản ra khí tức Niết Bàn cảnh, bởi vì thuộc hạ không đủ tu vi, sợ bị phát hiện, không dám tới gần cụ thể dò xét!
- Ừm, ngươi đã làm rất không tệ, tiếp tục trở về quan sát con đường của bọn họ!
Lý Chính khẽ gật đầu, nói với người La Võng.
Người nọ nhanh chóng trở về điều tra lộ trình mấy người Chu Vô Ngôn!
Lúc này đám người Lý Nho đã ở bốn phía.
- Xem ra kế sách của chúng ta thành công!
Lữ Bố lộ ra nụ cười hưng phấn!
Lý Nho lắc lắc đầu nói:
- Kế sách có thể nói thành công, cũng có thể nói không thành công!
- Ừm? Vì sao!
Bọn người Trương Hợp nhìn về phía Lý Nho!
Lý Nho lộ ra một tia thần bí nói:
- Nếu quả như thật là ba vị cường giả Niết Bàn cảnh đỉnh phong của ba đại thế gia đến, bọn họ căn bản không cần tản mát ra khí tức Niết Bàn cảnh, như thế có vẻ hơi bịt tai mà đi trộm chuông!
- Bọn họ đã làm như thế, như vậy có thể khẳng định, Ngô gia đã đầu nhập vào ba đại thế gia, người Ngô gia đã truyền tin chúng ta phát cho Ngô gia cho ba đại thế gia!
Trương Cư Chính híp mắt nói tiếp:
- Bọn họ vì câu dẫn chúng ta tiến vào Yến Ngọc thành, cố ý phái người giả trang ba người bọn họ, để cho chúng ta cho rằng kế hoạch thành công, đến lúc đó bọn họ ở Yến Ngọc thành thiết trí bẫy rập chờ chúng ta xông vào!
Lý Chính nghe hai người phân tích, cười lạnh một tiếng:
- Nhưng bọn họ không nghĩ tới, mục tiêu của chúng ta cũng là đám người tiến về Nhưỡng thành!
- Ha ha, không sai!
Lý Nho cười nói:
- Người ba đại thế gia tất sẽ phái ba vị cường giả Niết Bàn cảnh tiến về Nghiêm gia, một là vì để cho chúng ta buông lỏng cảnh giác, dẫn chúng ta vào Yến Ngọc thành, thứ hai bọn họ cũng biết Nghiêm gia chính là nội ứng của chúng ta, muốn đi trước Nhưỡng thành, diệt Nghiêm gia, lấy đó cảnh cáo!
- Ngạch, không phải chúng ta đến đây mai phục ba vị cường giả Niết Bàn cảnh đỉnh phong tiến về Nhưỡng thành sao, nghe các ngươi vừa nói như vậy, thật giống như chúng ta mai phục không phải bọn họ!
Lý Nho nhìn mấy người Lữ Bố đang lộ ra vẻ nghi hoặc cười nói:
- Là bọn họ, cũng có thể nói không phải bọn họ. Mục đích chủ yếu của chúng ta là tiêu diệt sáu vị cao thủ Niết Bàn cảnh, chỉ cần không phải sáu vị Niết Bàn cảnh cường giả bên đối phương đồng thời cùng một chỗ, chúng ta hoàn toàn có thực lực tiến hành tiêu diệt bọn họ!
- Bởi vậy mặc kệ bọn hắn tới là ba vị cường giả Niết Bàn cảnh, chỉ cần chúng bây giờ ta tiêu diệt ba người trong sáu người bọn họ, cho dù là ba vị Niết Bàn cảnh trung kỳ. Coi như đến lúc đó chúng ta lại đối phó ba vị cường giả Niết Bàn cảnh đỉnh phong, đều có thể đánh bại bọn họ!
Bọn người Lữ Bố nghe được Lý Nho giải thích, ánh mắt sáng lên, lộ ra vẻ không sai, đã hiểu rõ Lý Nho dự định.
Lý Chính nhìn vẻ mặt của mọi người, trực tiếp hỏi:
- Vậy các ngươi có thể phán đoán ra, ba vị Niết Bàn cảnh cường giả có tu vi ra sao!
Trương Cư Chính cùng Lý Nho nhìn nhau, Trương Cư Chính đầu tiên mở miệng nói:
- Căn cứ tin tức chúng ta đưa cho Ngô gia, bọn hắn cho rằng chúng ta khẳng định muốn chém giết ba vị cường giả Niết Bàn cảnh trung kỳ lưu tại Yến Ngọc thành, như vậy bọn họ hẳn là chia làm hai phe, thứ nhất cũng là trực tiếp phái ba vị Niết Bàn cảnh trung kỳ tiến về Nhưỡng thành, diệt Nghiêm gia!