Chương 206: Vây Giết Chu Vô Ngôn
Khi mọi người còn đang nhìn Trương Cư Chính, muốn hỏi loại thứ hai, trông thấy Trương Cư Chính cười cười với Lý Nho. Sau đó Lý Nho bên cạnh tiếp tục mở miệng nói:
- Loại thứ hai sẽ là bọn họ sẽ phân một vị Niết Bàn cảnh đỉnh phong và hai vị Niết Bàn cảnh trung kỳ tiến về Nhưỡng thành!
- Bởi vì thế này ổn thỏa nhất, đã có thể sử dụng khí tức giấu diếm chúng ta, đến lúc đó nếu như chúng ta chạy trốn, cũng có thể từ Nhưỡng thành vây quanh chúng ta!
- Nói cách khác mặc kệ người nào đến, chúng ta đều có thể ăn hết, mà còn lại những người kia hoàn toàn không phải đối thủ của chúng ta!
- Đến lúc đó còn có thể vọt thẳng đến Yến Ngọc thành giải quyết hết bọn hắn!
Vũ Văn Thành Đô hưng phấn nói.
Lý Nho lộ ra nụ cười âm hiểm:
- Không không không, tại sao muốn chúng ta tiến đến, để bọn hắn xông lại, chúng ta dùng khỏe ứng mệt không tốt sao?!
- Ừm!
Lý Nho không để cho bọn họ đợi bao lâu, tiếp tục nói:
- Ta nghĩ bọn hắn rất có thể sẽ chấp hành phương pháp thứ hai!
- Nói cách khác đến lúc đó đến đây có một Niết Bàn cảnh đỉnh phong trong ba người của tam đại thế gia cùng hai vị Niết Bàn cảnh trung kỳ, đến lúc đó chúng ta giao chiến, trước thả đội ngũ mấy người bọn họ trở về báo tin, mà Lữ Bố cùng Vũ Văn Thành Đô liên thủ lấy tốc độ nhanh nhất giết vị Niết Bàn cảnh đỉnh phong kia, lấy thực lực Giang Lăng Công cùng Dung bà bà hoàn toàn có thể đối phó hai vị Niết Bàn cảnh trung kỳ còn lại. Mà chúng ta thì vây giết đội ngũ còn lại!
- Chúng ta nhất định lấy tốc độ nhanh nhất đánh giết, bởi vì đến lúc đó cường giả Niết Bàn cảnh ở Yến Ngọc thành nhất định sẽ đến trợ giúp, nếu như lấy tốc độ Niết Bàn cảnh cường giả chạy tới, không đến một canh giờ đã có thể đến!
- Người bọn họ phái trở về báo tin nhất định là cường giả Tông Sư, bởi vậy chúng ta có tối đa ba canh giờ để giải quyết địch nhân!
Mọi người đều gật gật đầu.
Lý Nho lại tiếp tục nói:
- Nếu như bọn họ phái chính là ba vị cường giả Niết Bàn cảnh trung kỳ, lấy thực lực của chúng ta, hoàn toàn có thể lấy tốc độ nhanh nhất để toàn quân bọn hắn bị diệt. Như vậy chúng ta đều không muốn buông tha bất cứ ai, trực tiếp giếthết toàn bộ bọn họ, mà đến lúc đó chúng ta lặng lẽ tiến về Yến Ngọc thành!
Lại đến kế trong kế......
…
Hoàng hôn buông xuống, trời chiều thỉnh thoảng thông qua lá cây rừng rậm tản mát trên người bọn người Lý Chính. Lúc này tất cả đều đang nín thở liễm tức, hết sức chăm chú nhìn phía đường lớn. Bởi vì đám người Chu Vô Ngôn đang tới, một đoàn người Lý Chính đã nghe được tiếng xe ngựa bọn họ. Hiện tại Chu Vô Ngôn, Chu Nham Việt ba người căn bản không có ý thức được nguy hiểm khi ngồi ở trên xe ngựa, bởi vì bọn hắn mười phần tin tưởng tình báo của Ngô gia, bọn họ căn bản nghĩ không ra Lý Nho, Trần Cung, Trương Cư Chính ba người đã sớm cảm thấy Ngô gia có vấn đề!
Lúc này Chu Vô Ngôn còn một mặt đắc ý suy nghĩ.. Đợi lát nữa đến Nghiêm gia, thế nào sửa trị Nghiêm gia!
Khi đội ngũ Chu Vô Ngôn dần dần đi vào vòng vây đám người Lý Chính,
Lữ Bố và Trương Cư Chính bên cạnh nhìn Vũ Văn Thành Đô cùng Dung bà bà đối diện bên đường, bốn người đồng thời gật gật đầu. Sau đó toàn lực bạo phát khí thế Niết Bàn cảnh, trong nháy mắt lao nhanh ra, sử dụng chiêu thức mạnh nhất toàn lực đánh tới xe ngựa!
Mà xe ngựa đột nhiên nổ tung, thời điểm bốn người Lữ Bố phát ra khí thế, ba người Chu Vô Ngôn nhất thời cảm ứng được, trực tiếp bạo phát nổ tung xe ngựa!
Khi ba người Chu Vô Ngôn nhìn bốn người cường đại tấn công, trong nháy mắt vận hành chiêu thức toàn lực ngăn cản!
Bành!
Nổ vang rung trời!
Kình khí tán loạn!
Theo bảy vị Niết Bàn cảnh toàn lực phát ra khí thế, rừng rậm xung quanh trong nháy mắt bạo liệt, lá cây vỡ nát, phấn mộc bay loạn. Mà Xích Diễm Sư kéo xe ngựa Tông Sư trực tiếp bạo thành sương máu!
- Tần Vương phủ!
Bảy người gặp nhau, ba người Chu Vô Ngôn bị đánh lui, lúc này Chu Vô Ngôn cắn răng hô.
Vẻ mặt Chu Vô Ngôn lúc này lúc đỏ, lúc trắng, khí huyết trong cơ thể quay cuồng. Mà Chu Nham Việt và người còn lại trực tiếp miệng phun máu tươi, hiển nhiên vừa đối kháng đã bị thương tổn không nhẹ!
Mà lúc này bốn người Lữ Bố phân biệt phong bế đông tây nam bắc tứ phía ba người!
Bọn người Lữ Bố một mặt cười lạnh, sau đó không nói hai lời trực tiếp cầm lấy vũ khí xông lên!
Mà mặt mũi ba người Chu Vô Ngôn đầy nộ khí, biết mình hiện tại khó có thể chạy trốn, chỉ có thể liều mạng!
Sau đó ào ào lao tới hư không, chiến đấu cùng bốn người Lữ Bố!
Oanh! Oanh!
Mây bay tan vỡ! Không khí bạo liệt! Khí lưu tán loạn!
Trên không nhất thời vang lên âm thanh bọn họ giao thủ khủng bố. Phía dưới đều có thể cảm nhận được áp lực khủng bố đến cực hạn trên không!
- Giết!
Theo một tiếng gào!
Mà lúc này phía sau đội ngũ ba đại thế gia, bọn người Trương Hợp, Lý Nho xông lên, lao thẳng tới đội ngũ ba đại thế gia!
A!
Không ít người đột nhiên bị chém giết, nhất thời huyết nhục văng tung tóe!
Lúc này đội ngũ ba đại thế gia bắt đầu kịp phản ứng liều mạng chống cự, sau đó thống lĩnh Tông Sư trong đội ngũ nhìn bên mình bị lấy mai phục, trưởng lão lại bị người ngăn chặn, lập tức hô với Tông Sư khác:
- Lão tam mau trở lại Yến Ngọc thành, báo cho Chu trưởng lão!
Vị cường giả Tông Sư trung kỳ lão tam nghe được lời này, nhìn thủ hạ đang bị sát hại phát ra từng tiếng kêu thảm, hai mắt đỏ bừng, bổ một đao tới đến vị Tông Sư đang lao tới, toàn lực bỏ chạy về phía sau!
Mà lúc này có mấy vị Tông Sư còn muốn đuổi theo, ngăn cản lão tam không cho đối phương rời đi!
Cản! Cản!
Đao kiếm ngang dọc, cát bay đá chạy!
Đường lớn lúc đầu vốn đã bị cày một lần, lại bị phá hư nghiêm trọng!