Chương 207: Diệt Sát (1)
Khí thế Tông Sư cường đại bạo phát, đao khí kiếm khí giao thoa!
Xung quanh kình khí dư âm dập dờn, nhấc lên từng trận bụi mù!
Bốn vị Tông Sư lại thêm hơn mười vị thủ hạ còn lại trong đội ngũ liều mạng ngăn cản, bọn người Trương Hợp không thể cản bước vị Tông Sư lão tam kia!
Mà Trương Hợp dẫn theo tám vị Tông Sư vây giết đội ngũ ba đại thế gia. Mà Lý Nho ở phía sau bình tĩnh nhìn bọn họ, nhưng động tác trong tay không ngừng!
Xung quanh dần dần có cỗ khí độc đang từ từ vây quanh đội ngũ phía trước. Mà lúc này Lý Chính giấu ở phía sau bình tĩnh nhìn vị Tông Sư lão tam kia toàn lực chạy trốn!
Mà trên không trung, hai vị Niết Bàn cảnh sơ kỳ Lữ Bố tay cầm Phương Thiên Họa Kích cùng Vũ Văn Thành Đô tay cầm Phượng Sí Lưu Kim Thang liên thủ đối chiến Niết Bàn cảnh đỉnh phong - Chu Vô Ngôn. Ba người giao chiến cực kỳ khủng bố, kích thế vết đao ngang dọc, chiêu thức của bọn hắn dư âm xuyên đến bên trong núi rừng phía dưới trực tiếp quét lồi lõm một mảng lớn.
Lúc này Chu Vô Ngôn bị hai người đánh đến liên tục bại lui, Chu Vô Ngôn đã sớm nghe uy danh thần tướng của Lữ Bố cùng Vũ Văn Thành Đô, dù sao bọn họ là võ tướng có chiến lực tuyệt thế lấy Tông Sư cảnh chem giết Niết Bàn cảnh trung kỳ!
Chỉ là Chu Vô Ngôn bây giờ lại hoảng sợ nhìn hai người trước mặt đã đến Niết Bàn cảnh sơ kỳ!
Theo ba người giao thủ, trong lòng Chu Vô Ngôn không ngừng rơi xuống đáy cốc!
Không trung chấn động, mây bay bị đánh xơ xác!
Các loại chiêu thức khủng bố bạo liệt trên không trung!
Đinh tai nhức óc!
Vũ Văn Thành Đô cùng Lữ Bố hai người liên thủ bạo phát khí thế bức người, xẹt qua từng đạo từng đạo vết kích không ngừng xé rách không gian!
Chu Vô Ngôn bị đánh liên tục thổ huyết!
Mà lúc này Trương Cư Chính cũng đè ép Hà Dĩ Dũng đánh, Dung bà bà đối chiến với Chu Nham Việt. Bất quá mấy người cũng không dám tới gần chiến trường ở trung gian!
Chỗ đó kình khí kinh khủng, mấy người kia đều không nhất định đỡ được!
Mà phía dưới, Trương Hợp và tám vị Tông Sư cũng dần dần diệt sát đội ngũ còn lại, mà đội ngũ bị vây giết không ít người hoảng sợ nhìn Lý Nho phía sau Trương Hợp, bởi vì trong lúc Lý Nho tán phát khí độc, không ít người trong chiến đấu chậm rãi ngã xuống. Rất nhanh, bốn vị Tông Sư đang liều mạng chống cự sắc mặt cũng dần dần phát xanh, động tác càng ngày càng chậm, sau đó bọn người Trương Hợp trực tiếp nắm lấy cơ hội một lần hành động diệt hết bọn hắn!
Sau khi bọn người Trương Hợp diệt sát hết đội ngũ, một tiếng hét thảm đột nhiên vang lên, trên không trung bộc phát ra hào quang chói sáng, phá lệ chói mắt trong chiều hoàng hôn. Lữ Bố cùng Vũ Văn Thành Đô hai người thi triển một chiêu mạnh nhất, trực tiếp oanh Chu Vô Ngôn nổ tung hóa thành sương máu!
Sau đó Vũ Văn Thành Đô cùng Lữ Bố phân biệt phóng tới Chu Nham Việt cùng Hà Dĩ Dũng. Bốn người liên thủ, Chu Nham Việt cùng Hà Dĩ Dũng trực tiếp bị chém giết!
Sau đó tất cả mọi người tập hợp lại một chỗ, nhìn xung quanh đã là một mảnh hỗn độn, rừng rậm lúc đầu đã không còn tồn tại!
Sau đó Lý Chính phân phó bọn người Lữ Bố:
- Các ngươi nhanh nghỉ ngơi, khôi phục chân khí, bây giờ vị tông sư kia đã trốn về Yến Ngọc thành, thỉnh cầu chi viện!
Bọn người Lữ Bố nghe thế, ào ào tìm địa phương tĩnh toạ khôi phục chân khí. Mà vừa mới trải qua một trận đại chiến, đám yêu thú đã sớm chạy xa, còn người đi đường ngang qua nới đây đã sớm biến mất không còn tăm hơi!
Theo thời gian trôi qua, hoàng hôn dần trôi, màn đêm buông xuống!
Lúc này lão tam mặt mũi tràn đầy máu tươi đã vội vã chạy về Yến Ngọc thành, bọn người Chu Dương Lâm còn đang mai phục tại Yến Ngọc thành nhìn lão tam quần áo tả tơi, thân bị trọng thương, nhất thời vội vàng vọt tới.
Chu Dương Lâm âm thầm giật mình, vội vàng đỡ dậy tam hô lão:
- Chu lão tam, các ngươi làm sao vậy, lão Chu đâu?!
Chu lão tam một mực toàn lực đi đường đã có chút hôn mê, lúc này nghe được tiếng Chu Dương Lâm, nhất thời giật mình, kêu khóc nói:
- Chu trưởng lão nhanh đi cứu Chu trưởng lão, chúng ta bị người Tần Vương phủ mai phục!
- Cái gì!
Hà Tất Ý giật mình, người Tần Vương phủ không phải đến Yến Ngọc thành sao!
Lúc này Chu Dương Lâm trong nháy mắt hiểu rõ, có lẽ Ngô gia mới là cái bẫy!
Chu Dương Lâm hô to:
- Nhanh, tất cả mọi người đi với ta trợ giúp Chu trưởng lão!
Sau đó toàn lực bạo phát khí thế đằng không lao lên, phóng tới phương hướng Nhưỡng thành!
Mà Hà Tất Ý, Chu Vô Lợi hai người tràn đầy lửa giận một mặt đầy hàn ý đi theo đằng sau Chu Dương Lâm, mà người ba đại thế gia phía dưới cũng ào ào theo sát phía sau!
Nhất thời toàn bộ Yến Ngọc thành đều bị chấn động!
Hai mắt Ngô gia gia chủ vô thần nhìn ba đại thế gia rời đi, sắc mặt trắng bệch tự khẽ lẩm bẩm:
- Xong, hết thảy đều xong!
Lúc này Lý Chính, đám người Lữ Bố đã chỉnh đốn hoàn tất, Lý Nho đều vung xuống không ít vật kịch độc vào mỗi thi thể trên chiến trường, xung quanh đã tản ra một loại khí trắng vô vị!
Sau đó Lý Chính, mấy người Lữ Bố lại tiến lên mười dặm về hướng Yến Ngọc thành, sau đó toàn bộ mai phục trong rừng, chờ đợi người ba đại thế gia đến. Trời tối người yên, Lý Chính, bọn người Lữ Bố thu liễm khí tức, xa xa trong rừng thỉnh thoảng truyền ra tiếng dã thú rống to!
Một phút sau, Lý Chính, bọn người Lữ Bố đã xa xa cảm nhận được một cỗ khí thế bàng bạc nhanh chóng lao đến!
Chính là Chu Dương Lâm cùng Hà Tất Ý, Chu Vô Lợi ba người, ba người trực tiếp nhanh chóng xẹt qua từ không trung, mặt đất nhấc lên một làn sóng to lớn!
Mà lúc này bọn người Lý Chính lại không chút nào muốn động, an ổn giấu ở trong rừng hắc ám!
Rất nhanh Chu Dương Lâm, Hà Tất Ý, Chu Vô Lợi ba người đã tới gần chiến trường một mảnh hỗn độn, tàn rừng hoang tàn!