Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 234: Đánh Lén

Chương 234: Đánh Lén
Hoàng phu nhân một mặt hiền lành nói:
- Mau đi đi!
Sau đó mấy người Hoàng Trung Trạch đi ra Hoàng phủ, thẳng đến Túy Hoa lâu...
Túy Hoa lâu bởi vì trước chuyện lúc để nơi đây càng náo nhiệt hơn!
Trên đường cái người đến người đi, trong dòng người nối liền không dứt thỉnh thoảng có ba hai nam tử thông đồng đi tới Túy Hoa lâu!
Khi mấy người Hoàng Trung Trạch đong đưa Ngọc Phiến, một mặt thần khí bước vào, Túy Hoa lâu lúc đầu tiếng người huyên náo, ồn ào nhất thời yên tĩnh. Khách nhân ở trong Túy Hoa lâu mở to hai mắt nhìn bọn người Hoàng Trung Trạch, mấy ngày nay những người này nghị luận trào phúng Hoàng Trung Trạch không ngừng miệng nha!
- Ấy nha! Hoàng đại công tử, ngài rốt cuộc đã đến!
Tú bà một mặt nhiệt tình chạy nhanh tới.
Sau đó tiếng ồn ào lại vang lên, chỉ bất quá âm thanh nhỏ đi rất nhiều, không ít người dùng ánh mắt còn lại nhìn bọn người Hoàng Trung Trạch.
- Ừm!
Hoàng Trung Trạch một mặt ý lạnh nhìn tú bà,
- Đi gọi Nguyệt Mị tiểu thư đến đây cho ta!
- A! Cái này...
Sắc mặt tú bà biến hóa, dừng lại!
Trong mắt Hoàng Trung Trạch lóe lên tức giận:
- Thế nào, bổn công tử không thể gọi Nguyệt Mị tiểu thư sao?!
Hoàng Trung Trạch thấy ánh mắt tất cả mọi người nhìn tới, nộ khí tăng lên!
Tú bà nhìn Hoàng Trung Trạch tức giận, vội vàng cười bồi nói:
- Làm sao có thể, Nguyệt Mị tiểu thư có chút không thoải mái, ta sợ quấy rầy đến nhã hứng của Hoàng công tử!
- Không thoải mái, làm sao không thoải mái, ta đi xem một chút, nhanh đi!
Hoàng Trung Trạch nhìn chăm chú tú bà, nghĩ xem có phải tú bà cố ý tìm cớ hay không!
- Ta lập tức thì gọi Nguyệt Mị ra hầu hạ Hoàng công tử!
Tú bà cười bồi, quay đầu vừa nghĩ: Hoàng công tử cũng không phải nàng có thể đắc tội, mà lại Trương phó tướng kia mỗi ngày đều rất sớm đã tới, bây giờ còn chưa có đến, hẳn là sẽ không tới!
Tú bà lập tức dẫn theo Hoàng Trung Trạch đi lên lầu. Mà mấy người Lục Viễn Bằng đi theo phía sau, Lục Viễn Bằng đi ở phía sau cúi đầu, trong mắt lóe lên một tia sáng không ai thấy!
Mà lúc này Trương phó tướng đang đi trên đường cái, phương hướng chính là Túy Hoa lâu!
Sau khi mấy người Hoàng Trung Trạch lên lầu, tất cả mọi người dưới lầu bắt đầu nói lớn tiếng!
Nhất thời ồn ào một mảnh!
Có vài khách nhân châu đầu ghé tai khe khẽ bàn luận:
- Làm sao Hoàng công tử lại tìm đến Nguyệt Mị tiểu thư!
- Chẳng lẽ hắn không sợ Trương phó tướng?
- Hắc hắc, chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu, Nguyệt Mị tiểu thư kiaa là ai, chúng ta gặp đều khó gặp, Hoàng Trung Trạch là một sắc quỷ, làm sao có thể bỏ được Nguyệt Mị tiểu thư!
- Không sai, không sai, mà lại lấy thân phận Hoàng gia sau lưng Hoàng Trung Trạch, cũng không nhất định sợ Trương phó tướng!
- Hắc hắc, các ngươi nói nếu như Trương phó tướng tới thì sao, có trò vui nhìn rồi...
Một khách nhân cầm lên chén rượu uống một ngụm, tùy tiện ném mấy hạt đậu phộng vào miệng, lộ ra vẻ hưng phấn!
- Ngô...
Mấy người bên cạnh còn chưa nuốt thịt rượu vào bụng, gật đầu ra hiệu, lộ ra ánh mắt hưng phấn!
Mà lúc này Hoàng Trung Trạch một người tiến về bên trong gian phòng Nguyệt Mị, khi Hoàng Trung Trạch tiến vào gian phòng, trong phòng hiện tại, ở giữa có một cái bàn dùng đàn mộc khắc thành, phía trên bàn tỉ mỉ khắc hoa văn khác biệt, khắp nơi tỏa ra cảm giác tinh tế tỉ mỉ dịu dàng thuộc về nữ nhi.
Vén lên bức rèm che, trên giường gỗ đàn hương có treo màn lụa màu hồng phấn, đối diện giường hơi chếch là một bàn trang điểm, trên bàn trang điểm có các loại hộp trang điểm danh quý. Nguyệt Mị đang ngồi trước bàn trang điểm, mặc một bộ quần áo màu tím nhạt trong suốt, như ẩn như hiện, mười phần mê người!
Hoàng Trung Trạch mở to hai mắt nhìn bóng lưng mê người của Nguyệt Mị, nhẹ giọng hô:
- Mị Nhi, ta tới thăm ngươi!
Mà lúc này toàn thân Nguyệt Mị run lên, cũng không dám quay đầu!
Hoàng Trung Trạch nhìn tình huống như vậy, nhướng mày, vội vàng đi tới, đưa tay chạm vai thơm hỏi.
- Thế nào Mị Nhi?
Nguyệt Mị khóc ồ lên, quay người ôm lấy Hoàng Trung Trạch:
- Hoàng công tử ngươi rốt cuộc đã đến, thiếp thân rất nhớ ngươi!
Hoàng Trung Trạch đột nhiên trông thấy bên trên gương mặt tinh xảo tuyệt diễm của Nguyệt Mị trong ngực xuất hiện một vết bày tay hồng hồng nhàn nhạt, trong mắt nhất thời tràn ngập lửa giận nói:
- Là ai làm, có phải Trương Phong kia hay không!
Nguyệt Mị chăm chú tựa ở trên người Hoàng Trung Trạch nghe thấy hắn tức giận, tiếng khóc lớn hơn!
Mà lúc này đang trong lúc hưng phấn, Trương Phong phó tướng uy phong lẫm lẫm bước vào Túy Hoa lâu!
Khách nhân Túy Hoa lâu yên tĩnh, nhưng ánh mắt lộ ra thần sắc cực kỳ hưng phấn!
Lại có trò hay để nhìn!
Không uổng công đi chuyến này!
Mà tú bà thấy Trương phó tướng đến, trong lòng đầy khẩn trương, âm thầm kêu khổ!
Mặt mũi tú bà tràn đầy tái nhợt tới bên người Trương phó tướng, miễn cưỡng cười vui nói:
- Trương tướng quân, ngài đã tới!
- Ừm!
Trương phó tướng bình tĩnh nhìn tú bà,
- Nhanh đi gọi Nguyệt Mị tiểu thư đến, bản tướng quân tiếp tục muốn nàng bối tiếp!
- Cái này... Cái này...
Sắc mặt tú bà trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy ròng.
- Trương tướng quân, mấy ngày nay Nguyệt Mị tiểu thư một mực bồi tiếp ngài, nàng hiện tại có chút không thoải mái, có muốn đổi một người khác tới hầu hạ ngài hay không?
- Ồ? Có đúng không, hôm qua lúc bản tướng quân rời đi, nàng còn rất tốt, hiện tại thì không thoải mái.
- Bản tướng quân đi xem một chút, xem Mị Nhi của bản tướng quân bị gì rồi!
Trương phó tướng âm thầm cười lạnh, hắn đã biết Hoàng Trung Trạch đã tới tìm Nguyệt Mị!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất