Chương 171. Ngộ Đạo Kiếm (1)
Hàn Tuyệt không hy vọng Phương Lương bước lên con đường nhân sinh như Chu Phàm.
Ngày hôm sau.
Phương Lương trở thành tu sĩ Kim Đan cảnh. Khi bước ra khỏi Tiên Thiên động phủ, hắn ta có cảm giác như đã trôi qua một đời.
Tuân Trường An nhìn về phía hắn ta, kinh ngạc hỏi: "Ngươi đột phá rồi?"
"Nhờ có sư tổ giúp đỡ." Phương Lương gật đầu nói.
Tuân Trường An, Dương Thiên Đông, Hắc Ngục Kê, Mộ Dung Khởi kinh ngạc vô cùng.
Chẳng lẽ thiên địa dị tượng hôm qua là do sư tổ gây nên?
Cũng đúng!
Nghịch thiên cải mệnh vốn là việc lớn!
Bọn hắn vẫn luôn kính nể Hàn Tuyệt, vì một đồ tôn thiên tư hữu hạn mà có thể làm tới mức như vậy. Trông hắn như lạnh nhạt với tất cả, nhưng kì thực hắn vẫn có một trái tim ấm áp.
Phương Lương không nhiều lời, đi thẳng xuống dưới Phù Tang Thụ bắt đầu tu luyện.
Chưa tới nửa năm.
Hắn ta đã đột phá Kim Đan cảnh tầng một.
Ba năm sau, lại đột phá, Kim Đan cảnh tầng hai!
Tốc độ như vậy đã có thể tính là rất nhanh!
Một ngày này.
Phương Lương thăm hỏi Hàn Tuyệt. Hàn Tuyệt nghi ngờ, để hắn ta nhập phủ.
"Sư tổ, vừa nãy có một tảng đá rơi từ trên trời xuống, bên trong ẩn chứa linh khí cực kỳ nồng nặc, hẳn là bảo vật. Nó nện trúng đầu ta, ta muốn hiến nó cho sư tổ."
Phương Lương vừa nói vừa lấy một tảng đá ra.
Tảng đá kia to bằng nắm tay, có màu tím sậm, vừa nhìn đã biết không phải phàm thạch.
Hàn Tuyệt nhận lấy, phất tay ra hiệu cho hắn ta rời đi.
Đây là thiên địa chi tử sao?
Không ra khỏi cửa vẫn có cơ duyên tự đưa tới?
Không hợp lẽ thường!
Hàn Tuyệt bắt đầu quan sát tảng đá kia.
Đợi khi Phương Lương rời khỏi động phủ rồi, Thiên Địa Thảo bỗng kêu lên: "Ta đã từng thấy tảng đá kia!"
"Ngươi đã từng thấy?"
Hàn Tuyệt liếc nhìn Thiên Địa Thảo, thờ ơ hỏi.
Thiên Địa Thảo trả lời: "Trước đó vị... Trong lúc nàng tu luyện sẽ cầm một tảng đá như vậy."
'Tảng đá thần tiên cầm?
Hàn Tuyệt nhìn chằm chằm hòn đá màu tím sâm trong tay, như có điều suy nghĩ.
Hắn dùng thần thức tỉ mỉ kiểm tra, đáng tiếc, cho dù hắn có kiểm tra thế nào cũng thấy đây chỉ là một viên linh thạch, chỉ có điều linh khí ẩn chứa bên trong vượt xa các linh thạch khác.
Hàn Tuyệt ném tảng đá kia đến bên cạnh Thiên Địa Thảo, muốn nhìn xem tảng đá kia có hiệu quả gì.
Nếu chỉ là linh thạch, không đáng để thần tiên cầm trong tay mỗi ngày.
Hàn Tuyệt nhắm mắt lại tiếp tục tu luyện.
Trong lúc hắn bận bịu tu luyện, tu chân giới khắp thiên hạ lại gió nổi mây phun.
Ma tu càng ngày càng sinh động, khiến chính đạo cảm thấy không ổn.
Trước đó, khi Thanh Mãng đại thánh cuốn khắp thiên hạ, tông môn Ma đạo trực tiếp chuồn đi, phần lớn thế lực khai chiến với Thanh Mãng đại thánh là tông môn chính đạo. Cho nên sau khi Thanh Mãng đại thánh chết đi, chính đạo yếu hơn Ma đạo.
Dưới tình huống như thế, đám Ma tu sinh động khiến kẻ khác bất an.
Cho đến khi một tin tức truyền khắp toàn bộ tu chân giới.
Vậy mà Ma Đế vài ngàn năm trước đã sống lại!
Ma Đế đã sáng lập hoàng triều Ma đạo, một hoàng triều do Ma tu cấu thành!
Hắn ta đang chiêu nạp Ma tu khắp thiên hạ gia nhập dưới trướng hắn tat Trong lúc nhất thời, đủ loại truyền thuyết về Ma Đế lưu truyền khắp thế gian.
Bảy năm sau.
Tin tức Ma Đế sống lại truyền tới Đại Yến.
Lúc này, hoàng triều Ma đạo đã thành lập được một thời gian ngắn, xưng bá một phương.
Cửu Đỉnh chân nhân triệu tập các trưởng lão tới đại điện chủ phong nghị sự, Lý Khanh Tử cũng tới.
Khi Lý Khanh Tử nghe thấy tin Ma Đế sống lại, vẻ mặt cổ quái.
"Ai, thiên hạ lại sắp đại loạn."
"Sợ cái gì? Ma Đế cách chúng ta rất xa."
"Tu chân giới vốn là chính ma thay phiên cường thế, đây cũng là nguyên nhân nhân vật anh hùng không cùng lúc xuất hiện, chúng ta không cần lo lắng quá."
"Không sai, Thanh Mãng đại thánh lúc trước cũng rất cường thịnh, nhưng cuối cùng không phải đã chết rồi sao."
"Ma Đế đã từng thống nhất ma tu khắp thiên hạ, nhưng đó đã là chuyện của vô số năm trước, thời đại đã thay đổi từ lâu."
Cửu Đỉnh chân nhân chú ý tới nét mặt cổ quái của Lý Khanh Tử, dường như có chuyện muốn nói nhưng rồi lại thôi.
Hắn ta chợt nhớ tới điều gì, hỏi: "Mấy chục năm trước Lý trưởng lão đã từng hỏi thăm về Ma Đế, chẳng lẽ ngươi biết chuyện gì?"
Lời này vừa ra, mọi người đồng loạt nhìn về phía Lý Khanh Tử.
Lý Khanh Tử do dự nói: "Mấy chục năm trước, Trảm Thần trưởng lão để ta đặc biệt điều tra vê Ma Đế, có lẽ hắn đã tính được cái gì đó, nhưng hắn không nhiều lời, cũng hy vọng ta không nên lan truyền chuyện này ra ngoài."
Cửu Đỉnh chân nhân nhíu mày, các trưởng lão không khỏi xì xào bàn tán.
Quan U Cương trầm ngâm nói: "Chẳng lẽ Trảm Thần trưởng lão đã sớm tính được tu chân giới sẽ gặp trận hạo kiếp này, sở dĩ hắn không nói là vì hắn sợ chúng ta lo lắng?"
Các trưởng lão cảm thấy cách giải thích này rất có lý, rối rít tán thành.
Bọn họ cũng biết trụ cột chân chính của Ngọc Thanh thánh tông là Trảm Thần trưởng lão, nếu ngay cả Trảm Thần trưởng lão cũng đặc biệt hỏi thăm, có thể thấy được tràng hạo kiếp này sẽ không nhỏ.
"Đã vậy, tất cả nhiệm vụ cống hiến của Ngọc Thanh thánh tông đều hạn chế trong Đại Yến. Triệu tập tất cả đệ tử ở ngoài Đại Yến trở về." Cửu Đỉnh chân nhân hạ lệnh.
Liễu Bất Diệt mở miệng nói: "Chưởng giáo, ta muốn dời Huyết Viêm thiên môn đến Đại Yến, có được không?"
Cửu Đỉnh chân nhân lắc đầu: "Đại Yến cũng không có nhiều nơi cho các ngươi tu luyện, thành lập trận pháp truyền tống đi"
"Được!"
Ngày ấy, trưởng lão Ngọc Thanh thánh tông môn bắt đầu bận rộn.
Hàn Tuyệt không biết việc này.
Hắn đang tu luyện, tu vi còn cách Độ Kiếp cảnh tầng bốn một đoạn.
Một ngày này.
Thiên Địa Thảo muốn hóa hình!
Điều quỷ dị là vậy mà khi nó hóa hình lại không gặp thiên kiếp.
Yêu quái muốn hóa thành hình người đều phải trải qua thiên kiếp.
Hàn Tuyệt nhìn về phía hòn đá tím đậm bên cạnh nó, chẳng lẽ chuyện này có liên quan với viên đá kia.
Thiên Địa Thảo phát ra tia sáng trắng chói mắt, linh khí trong động phủ điên cuồng dũng mãnh tràn vào trong cơ thể nó.
Hàn Tuyệt híp mắt.
Phương thức hóa hình này là Pokemon hay là Digitat Monster?
Hàn Tuyệt thầm trêu ghẹo. Trong năm tháng tu luyện khô khan, hắn rất thích não bổ chuyện kiếp trước đến bù đắp trống rỗng.