Chương 188: Khởi nguồn của Ma, đại đạo trường sinh
Trước khi bị bắt, bọn hắn đều cho rằng thắng lợi trong tầm mắt.
Không nghĩ tới...
Ác mộng mới vừa bắt đầu!
Cửu Đỉnh chân nhân hết nhìn đông tới nhìn tây, âm thầm kinh hãi, vì sao lại có nhiều Ma tu như thế?
Vì sao đám tu sĩ chính đạo này có thể biến thành Ma tu nhanh như vậy?
Theo lý mà nói, muốn chuyển linh lực thành ma khí cần có một quá trình tu luyện, há có thể tán công trùng tu chỉ trong một khoảng thời gian ngắn?
Trên mặt đất bằng phẳng có xây mấy chục cung điện khổng lồ, khắp nơi là lều trại dựng sẵn, số lượng Ma tu nhiều tới mức khó có thể đánh giá. Ma khí hình thành mây đen cuồn cuộn che khuất bầu trời, như đang chạng vạng.
Từ trên cao nhìn xuống, đám cung điện vây quanh thành một vòng tròn to lớn, toàn bộ đại môn đều hướng về cùng một phương hướng, đó là một dàn tế thật lớn dài rộng ngàn trượng, toàn thân trắng bệch như được chế tạo từ xương trắng, lành lạnh khiếp người.
Dàn tế Nghênh Ma!
Xung quanh dàn tế có một đám Ma tu vây vòng, mỗi người đều mặc hắc bào, trông như quỷ sai địa phủ.
Ầm ầm!
Mây đen phía trên tế đàn điên cuồng lăn lộn, hình thành một vòng xoáy đáng sợ, sấm sét vang dội.
Nhìn về phía xa, trên một ngọn núi nhỏ, Tô Kỳ, Hỗn Độn Thiên Cẩu nằm phía sau một hòn đá, thăm dò nhìn xung quanh.
"Thật nhiều Ma tu, chúng ta phải lên thật sao?"
Hỗn Độn Thiên Cẩu run giọng hỏi. Vất vả lắm mới có thể chạy thoát lòng bàn tay của Ma Đế, nó không muốn phải mạo hiểm thêm lần nữa.
Tô Kỳ nghiêm mặt nói: "Chúng ta là người chính đạo, há có thể sợ hãi? Nếu hôm nay Ma Đế thực hiện được đại kế, thiên hạ gặp nạn, đến lúc đó sư phụ ta, chủ của ngươi đừng mong có thể an tâm tu luyện. Đến lúc đó nhìn lại, rất có thể vì thiếu một phần lực lượng từ chỗ chúng ta mới tạo thành hậu quả như vậy!"
Vẻ mặt Hỗn Độn Thiên Cẩu tràn đầy đau khổ, tiểu tử này quá chính nghĩa đi!
Nó bỗng cảm thấy nhớ nhung Kỷ Tiên Thần.
Nếu tên kia đánh tới thì tốt biết bao nhiêu!
...
Trên núi Khổ Tu Thành Tiên.
Hàn Tuyệt đã giảng đạo xong, chúng đồ tử đồ tôn còn đang nằm trong trạng thái ngộ đạo, thật lâu không thể lấy lại tinh thần.
Lúc này.
Lý Khanh Tử tới, hắn ta tới bên cạnh Hàn Tuyệt, liếc nhìn đám người Mộ Dung Khởi, Ngộ Đạo Kiếm, nhỏ giọng nói: "Hàn trưởng lão, mấy người chưởng giáo đã bị bắt, chúng ta nên làm gì bây giờ?"
Cách quá xa, dẫn đến phải hơn một năm sau hắn ta mới nhận được tin tức.
Hàn Tuyệt trả lời: "Chờ đi."
Hắn muốn nói rằng bọn họ sẽ không gặp phải chuyện gì đâu, nhưng ngộ nhỡ có xảy ra chuyện gì thì sao?
Chuyện kiểu này không thể nói chắc được!
"Cũng không hiểu đám thánh địa kia bị sao, đột nhiên cả đám đều biến mất tăm, thật đáng giận!"
Lý Khanh Tử nghiến răng nghiến lợi, hắn ta luôn cảm thấy sau lưng chuyện này có âm mưu lớn.
Hàn Tuyệt nói: "Rất có thể bọn hắn cũng gặp phiền phức."
Những lời này là thật. Lúc trước khi hắn xem bưu kiện, phát hiện Thiên Tiên Phủ Kỷ Tiên Thần, Quý Lãnh Thiền, Quý Không đạo nhân đều đang gặp phải Ma tu tập kích, số lần bị tập kích đều vượt xa đám người Ngọc Thanh thánh tông.
Xem ra hẳn bọn hắn đang bị kiềm chế.
Lý Khanh Tử thở dài một hơi, sau đó rời đi.
Trông Hàn Tuyệt rất bình tĩnh, nhưng trên thực tế hắn đang dùng Thiên Chi Khôi Lỗi quan sát tình huống ở Ma đạo hoàng thành.
Hắn đang đợi một người.
Ma Đế Kế Nại Hà!
Chỉ cần giết Kế Nại Hà, đương nhiên Ma đạo sẽ tán loạn!
Cũng không lâu lắm.
Các tu sĩ Ngọc Thanh thánh tông đã bị áp giải đến dàn tế Nghênh Ma. Bọn hắn bị giam lâu như vậy, dưới sự tàn phá của ma khí, bọn hắn đã sớm mất đi lực chiến đấu, chỉ có thể căm hận nhìn đám Ma tu xung quanh.
"Đây là đại điển Nghênh Ma?"
"Trên trời có gì vậy?"
"Không phải bọn hắn muốn triệu hoán Chân Ma chứ?"
"Trong truyền thuyết, Ma từng là chủng tộc cường đại nhất xuất hiện trước cả Nhân, Yêu lưỡng tộc..."
"Đáng chết, ta không thể điều động linh lực trong cơ thể!"
"Ma Đế đang ở đâu?"
...
Các tu sĩ nghị luận ầm ĩ, khủng hoảng, căng thẳng, bất an lan tràn trên tế đài.
Càng ngày càng có nhiều tu sĩ bị kéo tới dàn tế Nghênh Ma.
Tham Ma La Hán đứng bên cạnh dàn tế, nhắm mắt lại niệm kinh.
Có tu sĩ muốn phản kháng, kết quả hắn ta bị Ma tu đánh bại, bị phế kinh mạch ném lên dàn tế. Trong lúc nhất thời, tiếng kêu rên vang lên không ngừng, tình cảnh vô cùng thê thảm.
Hoàng Cực Hạo đi tới trước mặt Cửu Đỉnh chân nhân, nhẹ giọng hỏi: "Trảm Thần trưởng lão của quý tông đã tới rồi sao?"
Ở trong mắt hắn ta, Hàn Tuyệt là tu sĩ cường đại nhất, nếu hắn tới có lẽ bọn hắn còn có chút hy vọng sống.
Cửu Đỉnh chân nhân lắc đầu.
Hắn ta cảm thấy rất may mắn vì không để Hàn Tuyệt đến đây, nếu Hàn Tuyệt đến, sợ rằng Ngọc Thanh thánh tông sẽ đứt gãy truyền thừa.
Hoàng Cực Hạo lộ ra vẻ tiếc nuối.
Ầm ầm!
Phía trên tế đàn có huyết khí cuồn cuộn bốc lên. Từ trong huyết khí, có một bóng người xuất hiện, rõ ràng là Huyết Ma lão tổ.
Huyết Ma lão tổ bao quát dàn tế Nghênh Ma, khẽ gật đầu.
Hắn ta trực tiếp tản mát uy thế khủng bố của bản thân ra, bao phủ đại địa, khiến toàn bộ tu sĩ trên tế đài cảm giác như bị búa tạ gõ trúng ngực, vô cùng khó chịu.
Đợi toàn bộ tu sĩ lên dàn tế, ngoại trừ Ma tu thủ vệ xung quanh tế đài, toàn bộ Ma tu khác rối rít quỳ xuống triều bái dàn tế.
Thiên địa rơi vào yên tĩnh.
Trên tế đài, số lượng tu sĩ chính đạo đã vượt quá mười vạn, tất cả mọi người không dám hé răng, căng thẳng nhìn lên bầu trời.
Tiếp tới sẽ có chuyện gì xảy ra?
"Cung nghênh Ma Đế phủ xuống!"
Huyết Ma lão tổ mở miệng hô lên. Tiếng nói vừa phát ra, chục vạn Ma tu cùng hò hét theo.
"Cung nghênh Ma Đế bệ hạ!"
"Cung nghênh Ma Đế bệ hạ!"
"Cung nghênh Ma Đế bệ hạ!"
Chúng Ma tu đồng thanh hô lên, giọng nói tụ vào một chỗ, đinh tai nhức óc, trên mặt mỗi một Ma tu đều tràn ngập vẻ cuồng nhiệt.
Trên bầu trời, trong vòng xoáy ma khí có một bóng người xuất hiện.
Chính là Ma Đế Kế Nại Hà. Hắn ta giơ hai tay lên, mở miệng nói: "Những người thừa kế của Ma đạo."
Toàn bộ Ma tu nghe vậy rối rít câm miệng, chăm chú nhìn hắn ta.
Đám tu sĩ chính đạo càng căng thẳng hơn, không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.
"Thiên địa sơ khai, vạn vật Hỗn Độn, trước có Ma, sau lại có Thần, sau đó mới tới Nhân tộc sinh ra, xuất hiện Tiên Nhân."