Chương 189: Trời nam đất bắc, nhất chỉ tru địch
"Ma chi Đạo, theo đuổi trường sinh bất tử, trường sinh bất diệt, tùy tâm sở dục, khoái ý ân cừu, không bị Thiên Đạo ước thúc!"
Giọng nói của Kế Nại Hà tràn ngập cảm giác tang thương, dẫn dắt đám Ma tu trở lại thời đại lâu đời trước kia.
Hàn Tuyệt đứng trên đỉnh núi Khổ Tu Thành Tiên xa xa cũng thông qua Thiên Chi Khôi Lỗi nghe thấy những lời hắn ta nói, thầm nhủ thằng này là đa cấp trong Ma đạo sao?
Hàn Tuyệt không vội ra tay. Kế Nại Hà lơ lửng giữa không trung, đây còn chưa phải thời cơ tốt nhất để xuất thủ.
Lúc này, Mộ Dung Khởi, Hắc Ngục Kê, Tuân Trường An, Dương Thiên Đông, Ngộ Đạo Kiếm cũng đã tỉnh lại.
"Sư tổ, đạo chúng ta theo đuổi là thọ mệnh hay linh lực?" Mộ Dung Khởi hỏi.
Hàn Tuyệt trả lời: "Chúng sinh có ý chí của chúng sinh, ý chí của ta là thọ mệnh. Khi ngươi có thể sống đến cuối cùng, ngươi sẽ có lực lượng mạnh nhất."
Dương Thiên Đông hỏi: "Thiên Đạo có thiên quy, sinh tử luân hồi là thiên quy, vậy liệu có phải sau khi thành tiên sẽ nhảy ra khỏi sinh tử luân hồi?"
Hiện tại hắn ta đã từ bỏ dã tâm, chỉ một lòng muốn theo đuổi trường sinh đại đạo.
"Thần tiên chỉ là tồn tại cường đại hơn so với phàm nhân, còn lâu mới đạt tới vĩnh sinh bất tử chân chính. Nếu không trong thần thoại sẽ không có nhiều thần tiên chuyển thế hạ phàm như vậy. Bởi vì tận cùng đại đạo quá xa xôi, chúng ta phải quý trọng trước mắt. Nếu hôm nay tu ít đi một nén nhang, ngàn năm sau sẽ phải lãng phí bao nhiêu thời gian? Vạn năm sau thì sao? Trăm vạn năm sau đó nữa?"
Hàn Tuyệt khoan thai nói, hắn đang không tập trung, nhưng rơi vào trong mắt chúng đệ tử, đó là cao thâm mạt trắc, khám phá hồng trần, hiểu rõ cuộc đời ảo huyền.
"Sư phụ, hôm nay ngài đã đạt tới cảnh giới gì rồi, lúc nào mới có thể Đại Thừa?" Dương Thiên Đông tò mò hỏi.
Chớ nhìn đám sư huynh đệ bọn họ đều có thiên tư rất mạnh mẽ, nhưng trong lòng bọn họ cũng biết rõ.
Luận thiên tư, bọn hắn kém xa Hàn Tuyệt!
Lý Khanh Tử sống giữa sườn núi, thỉnh thoảng nói chuyện phiếm với bọn họ cũng sẽ đề cập tới Hàn Tuyệt năm đó.
Hắn ta là người tận mắt thấy Hàn Tuyệt cường đại lên.
Hàn Tuyệt bình tĩnh nói: "Vi sư đã Đại Thừa."
Lời vừa nói ra, Mộ Dung Khởi, Ngộ Đạo Kiếm, Tuân Trường An, Hắc Ngục Kê đều trừng to mắt.
Đại Thừa cảnh!
Cảnh giới cao nhất ở phàm gian!
Trong lúc mọi người khiếp sợ, Hàn Tuyệt híp mắt lại.
Cơ hội tới!
Bên kia.
Khi Ma Đế Kế Nại Hà đang hùng dũng giải thích lai lịch của Ma, một luồng khí tức đáng sợ bộc phát từ phía trên, vạn quân lôi đình nổ vang mà đến, toàn bộ tu sĩ đồng loạt quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy vô số lôi điện hình thành điện trường lấp kín dài như cắt đôi trời đất, thế không thể cản kéo tới.
Trong lôi đình khắp bầu trời, Kỷ Tiên Thần giậm chân mà đến, thanh y tùy ý phấp phới.
Trên mặt hắn ta lộ ra ý cười phấn khởi, ánh mắt nhìn chòng chọc vào Kế Nại Hà, càn rỡ cười to: "Ma Đế! Lần này ta không thể không giết ngươi!"
Sự xuất hiện của hắn ta khiến toàn bộ tu sĩ trên tế đài Nghênh Ma phấn chấn hẳn lên.
Nhiều năm chính ma đại chiến như vậy, Kỷ Tiên Thần dựa vào thực lực cường đại nổi danh khắp thiên hạ, thậm chí trong mắt bọn hắn, hắn ta đã là thiên hạ đệ nhất!
Kỷ Tiên Thần đến cũng đại biểu cho Thiên Tiên Phủ sắp xuất hiện!
Kế Nại Hà nhíu mày nhìn lại, Huyết Ma lão tổ, Tham Ma La Hán cũng xoay người nhìn theo.
Đối mặt với Kỷ Tiên Thần, bọn hắn đều rất kiêng kỵ.
Người này quá mạnh mẽ!
Tô Kỳ, Hỗn Độn Thiên Cẩu đi theo sau lưng Kỷ Tiên Thần.
Hỗn Độn Thiên Cẩu hưng phấn nói: "Có phải gia hỏa này lại trở nên mạnh mẽ hơn rồi không?"
Tô Kỳ nhìn bóng lưng Kỷ Tiên Thần, trong mắt tràn đầy vẻ chấn động.
Rốt cuộc phải đạt tới tu vi bực nào mới có thể có khí thế như vậy!
Một mình đối mặt toàn bộ Ma đạo, mặc kệ ngàn vạn người ta vẫn hướng tới!
Cùng lúc đó.
Bên tai Hình Hồng Tuyền xuất hiện một giọng nói: "Lấy Thiên Chi Khôi Lỗi ra."
Nghe vậy, Hình Hồng Tuyền ngẩn người, vừa nghe đã biết đây là giọng nói của Hàn Tuyệt. Nàng lập tức lấy Thiên Chi Khôi Lỗi ra.
Hi Tuyền tiên tử đang đứng bên cạnh nhìn thoáng qua Thiên Chi Khôi Lỗi, trong mắt lộ vẻ kỳ lạ, những người khác đều đang nhìn về phía Kỷ Tiên Thần, không ai chú ý tới Thiên Chi Khôi Lỗi vừa xuất hiện.
Dưới cái nhìn soi mói của hai nàng, Thiên Chi Khôi Lỗi nâng tay phải lên, ngón trỏ chỉ thẳng về phía Kế Nại Hà đang đứng trên bầu trời.
...
Núi Khổ Tu Thành Tiên, dưới Phù Tang Thụ.
Mộ Dung Khởi hưng phấn hỏi: "Sư tổ, ngài đã đạt tới Đại Thừa, vậy lúc nào ngài mới phi thăng? Đại Thừa là thế nào? Rốt cuộc Đại Thừa mạnh bao nhiêu?"
Hàn Tuyệt đứng dậy, những người khác cũng đứng dậy theo.
Chỉ thấy Hàn Tuyệt nâng tay phải lên, giơ ngón trỏ ra chỉ về phía xa vời, ánh mắt bễ nghễ, một luồng khí thế kinh khủng bộc phát.
"Đại Thừa là thế nào?"
"Đại Thừa chính là trời nam đất bắc, nhất chỉ tru địch!"
"Đại Thừa chính là có ta vô địch!"
Hàn Tuyệt hăm hở cười nói. Tiếng nói vừa phát ra, hắn chợt bộc phát lục đạo linh lực.
Thiên Địa Huyền Hoàng Phá Giới Kiếm Chỉ!
Kiếm sáng lóng lánh, thiên địa như ban ngày!
Dưới vẻ mặt rung động của đám người Mộ Dung Khởi, một luồng kiếm khí kinh khủng bắn ra từ trong ngón trỏ của Hàn Tuyệt, chỉ chớp mắt đã tan biến ở cuối chân trời, nhấc lên một luồng cuồng phong khiến cây trên núi lay động kịch liệt.
Tình cảnh này khiến bọn hắn bị chấn động thật sâu.
Nhất là Mộ Dung Khởi.
Khí phách Hàn Tuyệt vừa thể hiện ra là thứ hắn ta muốn theo đuổi!
Vô địch!
...
Dưới mây đen cuồn cuộn, Kế Nại Hà nhíu mày nhìn chằm chằm Kỷ Tiên Thần từ xa đánh tới, trong lòng tức giận.
"Đám Ma Cô bị gì vậy? Sao lại thả gia hỏa này ra rồi!"
Trong mắt Kế Nại Hà có sát ý thoáng qua.
Đã như vậy, hắn ta sẽ giết tên thiên kiêu số một Thiên Tiên Phủ này!
Trong mắt Kỷ Tiên Thần cũng đầy ngập sát ý, ngoại trừ sát ý, càng nhiều hơn là hưng phấn.
Hôm nay, nếu có thể tru sát Ma Đế ngay trước mặt chính ma lưỡng đạo, vậy hắn ta sẽ trở thành thiên hạ đệ nhất!
Là đệ nhất cứu vớt thương sanh thiên hạ!
Oanh!
Một tiếng oanh minh kinh khủng truyền đến từ phía sau, khiến Kỷ Tiên Thần bị giật mình, vô thức quay đầu. Nhưng đầu của hắn ta còn chưa chuyển động, kiếm quang đã rọi sáng gương mặt hắn ta, khóe mắt thoáng thấy một luồng kiếm khí đáng sợ.
Hắn ta chưa bao giờ gặp phải kiếm khí kinh khủng như vậy!