Chương 190: Phàm gian có Chân Ma, cầu Nại Hà (1)
Quá nhanh!
Nhanh đến mức Kỷ Tiên Thần hoàn toàn không kịp phản ứng.
Cảm thụ của Kế Nại Hà còn mãnh liệt hơn cả Kỷ Thiên Thần. Hắn ta chỉ cảm thấy từ trống rỗng sau lưng Kỷ Tiên Thần xuất hiện một luồng kiếm khí, xuyên thủng hàng vạn hàng nghìn lôi điện của Kỷ Tiên Thần, trực tiếp giết về phía mình.
Kế Nại Hà không kịp nghĩ nhiều, vô thức muốn tránh né.
Đáng tiếc!
Không kịp!
Không đỡ được!
Kế Nại Hà trừng to mắt, kiếm quang rọi sáng gương mặt hắn ta.
Trong chớp nhoáng này, đầu óc hắn ta trống rỗng, không hề nghĩ được bất cứ điều gì, trong lòng còn đang duy trì sát ý với Kỷ Tiên Thần.
Cho đến khi.
Hắn ta bị kiếm khí bao phủ, thần hình câu diệt!
Trên mặt đất, toàn bộ Ma tu và tu sĩ chính đạo cũng không kịp phản ứng. Bọn hắn chỉ thấy một luồng kiếm khí xuất hiện từ trong trống rỗng, cắt ngang vòm trời, xé rách mây đen vô biên vô tận, trực tiếp đụng trúng Ma Đế.
Không có tiếng nổ đinh tai nhức óc, cũng không có nổ tung lay động đất trời. Khi kiếm khí tiêu tán đi, Ma Đế đã không còn ở đây.
Huyết Ma lão tổ, Tham Ma La Hán trừng to mắt, hai người đều bị sợ tới choáng váng.
Kỷ Tiên Thần cũng dừng lại, ngây người tại chỗ.
Hắn ta vô thức quay đầu nhìn lại, trên vòm trời sau lưng không có người nào khác, trên vùng đất kia thì có người, một người một khuyển.
Là ai?
Kỷ Tiên Thần động dung, cả người run rẩy.
Làm sao có thể!
Vừa nãy là tiên nhân ra tay sao?
Phàm nhân không thể nào có được lực lượng như thế!
Thật đáng sợ!
Kỷ Tiên Thần chưa bao giờ cảm thấy sợ hãi như vậy.
Cho dù là lúc đối mặt với Quan Vũ trên núi Khổ Tu Thành Tiên.
Ngoại trừ Quan Vũ, trong thiên địa này còn có người càng mạnh hơn sao?
Thiên địa tịch liêu, chỉ còn lại lôi đình đang nổ vang dưới chân Kỷ Tiên Thần.
Mọi người rơi vào yên lặng, không thể tin được chuyện vừa xảy ra trước mắt.
Một lúc lâu sau.
Hoàng Cực Hạo không nhịn được nói: "Ma Đế chết rồi sao?"
Giọng nói của hắn ta không nhỏ, trực tiếp đánh vỡ yên lặng.
Oanh!
Trên tế đài Nghênh Ma trực tiếp bùng nổ!
Toàn bộ tu sĩ đều đang hoan hô.
Hình Hồng Tuyền, Hi Tuyền tiên tử thì sững sờ nhìn Thiên Chi Khôi Lỗi.
Cửu Đỉnh chân nhân, Quan U Cương, Liễu Bất Diệt vừa lúc thoáng thấy Thiên Chi Khôi Lỗi, Thiên Chi Khôi Lỗi còn đang duy trì động tác chỉ về phía Ma Đế Kế Nại Hà.
Hàn Tuyệt có thể bắn trúng Kế Nại Hà là nhờ Thiên Chi Khôi Lỗi chịu trách nhiệm nhắm chuẩn.
Chẳng lẽ...
Ba người Cửu Đỉnh chân nhân nghĩ tới một khả năng không tưởng nổi.
Thân hình Thiên Chi Khôi Lỗi cực kỳ giống một người.
...
Trên núi Khổ Tu Thành Tiên, Hàn Tuyệt thu tay lại. Phù Tang Thụ còn đang lay động theo gió, lá rụng bay tán loạn.
Ngộ Đạo Kiếm si mê nhìn bóng lưng Hàn Tuyệt, Tuân Trường An, Dương Thiên Đông cũng bày ra vẻ sùng bái vô cùng.
Hắc Ngục Kê trợn to đôi mắt gà, có vẻ cực kỳ buồn cười.
Mộ Dung Khởi nắm chặt song quyền, hưng phấn hỏi: "Sư tổ! Đây là thần thông gì?"
Hàn Tuyệt liếc nhìn hắn ta, nói: "Thiên Địa Huyền Hoàng Phá Giới Kiếm Chỉ, muốn học không?"
"Muốn!"
"Không phải ngươi không thích kiếm sao?"
"Ta có thể thử cải biên thành thương thuật, quá khí phách rồi!"
Hàn Tuyệt cười cười, lại lần nữa đi tới trước Phù Tang Thụ ngồi xuống, những người khác cũng ngồi theo.
Thiên địa lại khôi phục bình tĩnh.
Đám người Mộ Dung Khởi còn tưởng Hàn Tuyệt chỉ đang bày ra sự cường đại của Đại Thừa cảnh cho bọn hắn thấy, cũng không biết nhất chỉ của Hàn Tuyệt vừa rồi đã cứu vớt thương sinh thiên hạ!
Hàn Tuyệt cũng không kích động, trong lòng chỉ thở phào nhẹ nhõm.
Lần này hẳn chính đạo ổn rồi chứ?
Từ sau khi tru sát Kế Nại Hà, trong lòng Hàn Tuyệt như mất đi một tảng đá lớn. Hắn vừa giải thích điểm đáng ngờ cho các đồ tử đồ tôn, vừa chú ý tới tình huống bên phía Ma đạo hoàng thành.
Kế Nại Hà vừa chết, Huyết Ma lão tổ, Tham Ma La Hán thiếu chút nữa bị hù chết, lập tức bỏ chạy khỏi nơi đó.
Kế Nại Hà có thực lực không chênh lệch quá nhiều so với bọn hắn, bọn hắn cũng không nhìn rõ rốt cục Kế Nại Hà đã chết như thế nào, nói rõ người xuất thủ có thực lực vượt xa bọn hắn, bọn hắn nào dám dừng lại!
Kỷ Tiên Thần bị cướp đầu người nổi giận, bắt đầu tàn sát Ma tu phát tiết.
Đại điển Nghênh Ma bị gián đoạn như vậy!
Đám tu sĩ chính đạo được cứu trợ!
Dưới sự dặn dò của Hàn Tuyệt, Hình Hồng Tuyền lại lần nữa thu hồi Thiên Chi Khôi Lỗi vào trữ vật giới chỉ.
Tiếng hoan hô vang vọng trong vùng đất hôn ám này.
"Ôi trời ơi, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra!"
"Đại năng ra tay! Vậy mà lại trực tiếp tru sát Ma Đế!"
"Là Kỷ Tiên Thần giết sao?"
"Chắc chắn là không phải, vừa nãy Kỷ Tiên Thần cũng bị hù dọa!"
"Rốt cuộc là ai, không phải Ma Đế đã là tu sĩ Đại Thừa sao? Chẳng lẽ là tiên nhân ra tay?"
"Trời phù hộ chính đạo ta!"
...
Tô Kỳ, Hỗn Độn Thiên Cẩu ngây người tại chỗ.
Bọn hắn còn đang khiếp sợ. Đạo kiếm khí vừa nãy xẹt qua đỉnh đầu bọn hắn, hệt như thần tích.
Tô Kỳ phấn khởi nắm chặt song quyền, càng không ngừng hoan hô.
"Chắc chắn là sư phụ!"
Nghe thấy những lời Tô Kỳ nói, Hỗn Độn Thiên Cẩu sửng sốt, vô cùng kinh ngạc hỏi: "Là chủ nhân đã giết Ma Đế sao?"
Tô Kỳ gật đầu nói: "Nhất định là hắn, hắn vẫn luôn âm thầm che chở cho ta, nếu không ta đã chết từ lâu!"
Hỗn Độn Thiên Cẩu vừa nghe vậy không khỏi buồn bực.
Sao chủ nhân không bảo vệ ta?
Trong lòng nó vẫn không tin.
"Tranh thủ thời gian chuồn đi, ta muốn quay về Đại Yến!"
Tô Kỳ thấy Kỷ Tiên Thần còn đang đại sát tứ phương, cảm thấy đây là cơ hội tốt, sau khi nói xong câu đó hắn ta lập tức quay đầu rời đi.
Hỗn Độn Thiên Cẩu vội vàng đuổi theo sau.
Nó không muốn làm thú cưỡi cho Kỷ Tiên Thần.
Bên kia.
Hàn Tuyệt vẫn luôn quan sát chiến cuộc thông qua Thiên Chi Khôi Lỗi, bảo đảm phía Ngọc Thanh thánh tông bình yên vô sự.
Cái chết của Ma Đế đã tạo thành đả kích nghiêm trọng với sĩ khí của đám Ma tu. Các tu sĩ trên tế đài chưa người nào chết, chúng Ma tu sợ hãi quá đỗi, không biết vì sao Kỷ Tiên Thần lại cứ đuổi theo không bỏ.
...
Trở lại trong Tiên Thiên động phủ, Hàn Tuyệt ngồi tĩnh tọa trên giường.