Chương 638: Thạch linh đệ nhất Thiên Đạo, Chu Phàm khiếp sợ (1)
Hàn Tuyệt ngẫm nghĩ, cho Thiên Chi Khôi Lỗi của mình đi.
Thiên Chi Khôi Lỗi sau khi được hắn rót pháp lực vào sẽ có tu vi tương đương với Đại La Kim Tiên, muốn bay lên Tam Thập Tam Trọng Thiên không phải chuyện khó.
Nửa năm sau, Thiên Chi Khôi Lỗi mang theo thần hồn của Tô Kỳ trở về.
Hàn Tuyệt trực tiếp thu hắn ta vào trong thế giới tinh thần, trấn áp trong một ngôi sao, ngăn chặn Ách Vận, chờ đến thời cơ thích hợp sẽ thả Tô Kỳ đi chuyển thế.
Trong đạo quan chỉ còn lại một mình Hàn Tuyệt, gần đây Quỷ Dị Thần Linh thích chuyển động xung quanh Bách Nhạc Tiên Xuyên, rất ít khi trở về. Vì nó đã có thể khống chế được lực lượng của mình, sẽ không gây nguy hiểm cho những người khác, cho nên Hàn Tuyệt để mặc nó hành động tự do, chỉ cần không rời khỏi Đạo Tràng là được.
Hàn Tuyệt lấy Ách Vận Thư ra bắt đầu nguyền rủa Mệnh Cơ Thánh Nhân.
Bách Nhạc Tiên Xuyên có Đạo Tràng ngăn cách, ở đạo quan lại có kết giới của hệ thống ngăn cách, hai lớp phòng ngự, Hàn Tuyệt không lo mình sẽ bị phát hiện.
Nhiều năm trôi qua, hắn chưa từng bỏ bê nhiệm vụ nguyền rủa Mệnh Cơ Thánh Nhân, giữ vững mười năm một lần.
...
Thời gian qua rất nhanh.
Ba trăm năm nhanh chóng trôi đi.
Cuối cùng cũng có một quả trứng Kỳ Lân trong hang động dưới Bách Nhạc Tiên Xuyên nở ra, Hàn Tuyệt cho Luân Hồi Phân Thân là Lưu Bị đến chăm sóc chúng, Lưu Bị báo chuyện này cho Hàn Tuyệt đầu tiên.
Hàn Tuyệt truyền âm cho Lưu Bị, bảo hắn chăm sóc con Kỳ Lân này.
Tất nhiên Lưu Bị rất vui, bồi dưỡng được bọn nó rồi có khi ngày sau chi Kỳ Lân tộc này sẽ nghe lời hắn răm rắp, đến lúc đó, hắn ta sẽ có tiếng nói trong Ẩn Môn.
Tuy Lưu Bị là phân thân của Hàn Tuyệt, nhưng hắn ta cũng có tư duy độc lập của bản thân, ngoại trừ tuyệt đối không phản bội Hàn Tuyệt ra thì hắn ta cũng có nhân tâm.
Nhiều năm trôi qua, các đệ tử Ẩn Môn ra ngoài vẫn chưa trở về, có lẽ bọn hắn còn đang thu lượm bảo vật, không thấy bưu kiện thông báo có người nào bị thương.
Hàn Tuyệt vẫn cách Chuẩn Thánh cảnh rất xa, nhưng mà hắn không vội, hiện giờ thứ hắn không thiếu nhất chính là thời gian.
Một ngày nọ, Thiên Đạo Lệnh của Hàn Tuyệt truyền đến giao động thần niệm.
Hàn Tuyệt lấy Thiên Đạo Lệnh ra, liên kết thần niệm.
“Sư tổ.” Giọng nói cung kính của Phương Lương truyền đến.
Hàn Tuyệt cười nói: “Ngươi còn sống à.”
Tất nhiên hắn biết Phương Lương vẫn còn sống, chỉ là cố ý chọc hắn ta thôi.
Phương Lương lúng túng nói: “Khụ khụ, xem như đã chống đỡ qua, hiện tại Thiên Đạo lấy Thiên tộc vi tôn, tộc trưởng của Thiên tộc là Kỷ Tiên Thần. Sư tổ, nếu ngài có thể thì trở về Tiên giới đi, ở đây vô cùng an toàn.”
Hàn Tuyệt trả lời: “Ta đã trở lại rồi.”
“Ồ? Ở đâu vậy, đồ tôn có thể tới bái phỏng không?”
“Tạm thời không thể nói ra, ngươi có việc gì nữa không?”
Hàn Tuyệt rất cẩn thận, cũng không hoàn toàn tin tưởng đồ tôn của mình.
Phương Lương nói: “Thiên Đạo khởi động lại, ta muốn mời ẩn môn gia nhập Thiên Đình, trở thành tiên thần, như vậy ngày sau sẽ có cơ hội trở thành Thiên tộc. Thiên tộc là chủng tộc của Thiên Đạo, sẽ không bị Lượng Kiếp tương lai ảnh hưởng.”
Hàn Tuyệt nhướng mày.
Nghe có vẻ như Thiên Đình đã trở thành thế lực phụ thuộc vào Thiên tộc rồi.
“Thiên Đình hiện tại lấy Thiên tộc vi tôn?” Hàn Tuyệt hỏi thẳng.
Phương Lương trầm mặc một lát, nói: “Đây đã là biện pháp tốt nhất ta có thể nghĩ ra được, quan hệ giữa ta và Kỷ Tiên Thần rất tốt, chúng ta liên thủ tương đương với đã khống chế chủng tộc Thiên Đạo, thế lực Thiên Đạo, đợi một thời gian nữa, chúng ta có thể không cần quan tâm tới ánh mắt của Thánh Nhân.”
Hàn Tuyệt không khỏi hồi tưởng, đúng là Kỷ Tiên Thần và Phương Lương có quan hệ không tồi, đã ở bên nhau mấy ngàn năm rồi.
Nhưng nếu Hàn Tuyệt là hắn ta, nhất định sẽ không ỷ lại vào người khác.
“Hay là thôi đi, chỉ cần có nguy hiểm, ta sẽ không để đồng môn của ngươi dễ dàng nhúng tay vào.” Hàn Tuyệt bình tĩnh nói.
Phương Lương thở dài, cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Hắn ta tò mò hỏi: “Bây giờ ai là đệ tử mạnh nhất trong Ẩn Môn?”
Hàn Tuyệt nói: “Mạnh nhất cũng chỉ mới đạt tới Tiên Đế.”
“Cũng không tệ lắm.”
“Đúng vậy, khổ tu vẫn rất hữu ích.”
“Sư tổ nói đúng.”
Hai người hàn huyên vài câu rồi cắt đứt liên hệ.
Lăng Tiêu bảo điện.
Phương Lương buông Thiên Đạo Lệnh xuống, yên lặng thở dài.
Sư tổ trở nên khách sáo, dường như quan hệ giữa hai người đã bị kéo xa.
Nói cho chính xác hơn thì là sư tổ đang lo lắng hắn ta sẽ kéo các đệ tử Ẩn Môn xuống nước.
Phương Lương không khỏi nghĩ lại, con đường mình đi có thật sự là con đường chính xác không?
Hắn ta không tin đệ tử mạnh nhất trong Ẩn Môn chỉ mới đạt tới Tiên Đế, chắc chắn đã có người đạt tới Thần Cảnh!
Lúc này, Đại Thần Tướng đi vào trong điện.
Hắn ta đi tới trước mặt Phương Lương hành lễ, nói: “Bệ hạ, Phật Môn, Tiệt Giáo, Xiển Giáo, Nhân Giáo cùng với chỗ dựa của Thiên tộc - Thánh địa của Nhân tộc - liên tiếp xuất thế, đều đang bày trận, Thiên Đình chúng ta nên làm như thế nào?”
Phương Lương nói: “Thiên Đạo khởi động lại, chúng sinh còn chưa xuất hiện, hiện giờ bày trận thế nào được? Chỉ có thể chiếm lĩnh địa bàn mà thôi.”
Đại Thần Tướng nói: “Bệ hạ, ngươi có thể gọi Phương thị nhất tộc hạ phàm, không ngừng sinh sản, về sau sẽ tự thành một tộc.”
“Được, ý kiến hay.”
Phương Lương thay đổi giọng điệu, hỏi: “Thiên Thần Tướng, Vũ Thần Tướng đâu?”
Đại Thần Tướng bình tĩnh nói: “Bọn hắn đã gia nhập Nhân Giáo.”
Phương Lương trầm mặc.
Sau khi trải qua Vô Lượng đại kiếp, đếm hết toàn bộ tiên thần ở Thiên Đình còn chưa đến trăm người, tất cả thiên binh thiên tướng đều đã bị Diệt Đạo Thần Thông giết chết.
Ít ỏi, tồi tàn, là Thiên Đình ngay lúc này.
Dường như Đại Thần Tướng nhận ra cảm xúc của Phương Lương không được tốt, nên mở miệng an ủi: “Bệ hạ, Thiên Đình có thể sống sót đã là cơ duyên lớn trời ban, Lượng Kiếp chúng ta vừa trải qua là Lượng Kiếp có các Thánh Nhân đại chiến, công tích của ngài đã đủ lớn, không cần tự trách bản thân.”
Phương Lương nở một nụ cười, nói: “Trẫm có Đại Thần Tướng, tất nhiên vẫn còn hi vọng.”
...
Lại thêm mười năm qua đi.
Hàn Tuyệt lấy Ách Vận Thư ra, vừa nguyền rủa Mệnh Cơ Thánh Nhân vừa xem xét bưu kiện.