Chương 639: Thạch linh đệ nhất Thiên Đạo, Chu Phàm khiếp sợ (2)
【 Đồ đệ của ngươi Triệu Hiên Viên đạt được Nhân tộc chí bảo, khí vận tăng cao 】
【 Bạn tốt của ngươi Lý Đạo Không được Thánh Nhân chỉ điểm, khí vận được khai thông, đạo hạnh tăng cao 】
【 Bạn tốt Ngộ Đạo Kiếm của ngươi đạt được Thiên Đạo linh bảo, khí vận tăng cao 】
【 Bạn tốt của ngươi Đạo Chí Tôn vào nhầm lãnh thổ của Thái Cổ chủng tộc 】
【 Bạn tốt của ngươi A Đại cắn nuốt linh mạch, đạo hạnh tăng cao 】
【 Bạn tốt của ngươi Tiểu Nhị cắn nuốt linh mạch, đạo hạnh tăng cao 】
【 Bạn tốt của ngươi Chu Phàm được đại năng thần bí hồi sinh, trở về Tiên giới 】
【 Bạn tốt của ngươi Hậu Thổ nương nương khôi phục Lục Đạo Luân Hồi 】
...
Tất cả đều là bưu kiện cơ duyên!
Hàn Tuyệt nhìn thấy Chu Phàm lại lại lại lại lần nữa sống lại, không hề thấy kinh ngạc.
Điều này đủ để thấy rõ Đại Đạo Thần Linh Thất Đạo Thánh có ý đồ với Thiên Đạo, cho nên mới lặp đi lặp lại nhiều lần hồi sinh Chu Phàm.
Mạc Phục Cừu đáng thương, xem như chôn cùng.
Năm ngày sau.
Hàn Tuyệt kết thúc nguyền rủa, đang định tiếp tục tu luyện.
【 Kiểm tra đo lường thấy người có Tiên Thiên Khí Vận, có xem xét lai lịch người này không 】
A?
Đã lâu không nhìn thấy bưu kiện như vậy, Hàn Tuyệt cảm thấy thật mới lạ.
Hắn lập tức chọn xem xét.
【 Đọa Thiên Thạch: Sinh linh Tiên Thiên, đệ nhất thạch linh sau khi Thiên Đạo khởi động lại, ẩn chứa đại khí vận Thiên Đạo 】
Đệ nhất thạch linh Thiên Đạo, chắc là đá tinh đầu tiên.
Hàn Tuyệt lập tức kiểm tra đo lường vị trí của Đọa Thiên Thạch, đang ở trong Bách Nhạc Tiên Xuyên.
Đó là một cục đá màu đen, Hàn Tuyệt đã có thể cảm nhận được linh trí của nó.
Ngẫm nghĩ, Hàn Tuyệt quyết định tạm thời không tới quấy rầy nó, chờ tới khi nó sắp hóa hình rồi tính.
“Về sau sẽ càng ngày càng nhiều sinh linh Tiên Thiên xuất hiện, cảm giác như mới khai thiên vậy.”
Hàn Tuyệt im lặng nghĩ, trong lòng lại có chút chờ mong.
Vô số năm sau, hắn sẽ là đắc đạo lão tổ trong thần thoại, nghĩ thôi đã thấy hưng phấn.
...
Bên trên một vách đá, Triệu Hiên Viên, Sở Thế Nhân, Chu Minh Nguyệt, Lữ Hóa Hư đang đả tọa tu luyện.
Chu Minh Nguyệt không nhịn được mở mắt hỏi: “Triệu sư tổ, rốt cuộc chúng ta đang đợi cái gì?”
Triệu Hiên Viên là đệ tử đời thứ hai của Ẩn Môn, Chu Minh Nguyệt là đệ tử đời thứ tư, cho nên nàng gọi hắn ta là sư tổ.
Triệu Hiên Viên nói: “Một cố nhân.”
Sở Thế Nhân liếc nhìn Chu Minh Nguyệt, khiến Chu Minh Nguyệt sợ tới mức im lặng.
Mấy canh giờ sau.
Một bóng người bay tới từ nơi chân trời, chính là Chu Phàm.
Chu Phàm mặc áo tím viền vàng, đầu đội phát quan nạm ngọc, khí chất siêu phàm, đã sớm không còn là phàm nhân nữa.
Hắn ta dừng lại trước mặt Triệu Hiên Viên, cười nói: “Triệu huynh, đã lâu không gặp, không ngờ ngươi lại có thể sống qua Lượng Kiếp, ngươi đã gia nhập vào Thiên tộc sao?”
Triệu Hiên Viên thản nhiên cười nói: “Không có, nhưng mà ta đã bái được một vị sư phụ thần thông quảng đại, cả môn phái chúng ta đều thành công tránh kiếp, còn có được khí vận Vô Lượng Đại Đế.”
Chu Phàm không khỏi tò mò, hỏi: “Ai vậy?”
Hắn ta quay đầu nhìn về phía ba người Sở Thế Nhân, bấm tay tính toán, sắc mặt thay đổi.
Hắn ta khiếp sợ hỏi: “Các ngươi đều đến từ Xích Vân giới? Đợi đã, có phải các ngươi quen Hàn Tuyệt không?”
Những người vươn lên từ Xích Vân giới đều có quan hệ mật thiết với Hàn Tuyệt.
Cả hắn ta cũng vậy!
“Sao ngươi dám gọi thẳng đại danh của sư tổ ta?” Chu Minh Nguyệt bất mãn nói.
Tuy thoạt nhìn Chu Phàm rất mạnh, nhưng có mạnh đến đâu cũng không thể mạnh hơn Triệu Hiên Viên.
Triệu Hiên Viên cũng lộ ra vẻ mặt bất mãn.
Chu Phàm nhìn về phía Triệu Hiên Viên, kinh ngạc hỏi: “Chẳng lẽ sư phụ ngươi là Hàn Tuyệt?”
Triệu Hiên Viên lạnh lùng nói: “Khách khí một chút, sư phụ ta không phải tiền bối của ngươi sao?”
Chu Phàm khiếp sợ.
Triệu Hiên Viên và Đạo Chí Tôn đều có thể chất Hỗn Độn, lúc trước hắn ta đã từng nghe nói hai người bái cùng một vị sư phụ, chỉ chưa nói là ai thôi.
Không ngờ lại là Hàn Tuyệt!
Sau khi khiếp sợ xong, Chu Phàm lại thấy phấn khởi.
“Hàn… Hàn tiền bối hiện giờ rất mạnh sao?” Hai mắt Chu Phàm sáng quắc hỏi.
Triệu Hiên Viên nhìn thấu suy nghĩ của hắn ta, không chút khách khí nói: “Nếu không làm sao giúp cả môn phái sống sót được?”
Ngụ ý, Hàn Tuyệt còn mạnh hơn Thánh Nhân!
Chu Phàm nói: “Có thể dẫn ta đi gặp hắn được không, ta và hắn là đồng môn, trước kia khi chúng ta còn là phàm nhân đã quen nhau rồi.”
Triệu Hiên Viên nói: “Nói về Thái Cổ bí cảnh trước đi, cấm chế bên trong quá mạnh, ta cần ngươi liên thủ với ta.”
“Được!”
Chu Phàm sảng khoái đáp ứng, nhưng dòng suy nghĩ của hắn ta đã trôi tới trên người Hàn Tuyệt.
...
Lại thêm một trăm năm qua đi.
Hàn Tuyệt đi tới trước Đọa Thiên Thạch, Đọa Thiên Thạch đã có thể cử động.
Nó trưởng thành vô cùng nhanh, ít nhiều gì cũng nhờ linh khí nồng đậm trong Đạo Tràng.
Nhìn thấy Hàn Tuyệt xuất hiện, Đọa Thiên Thạch sợ tới mức lập tức dịch đi trốn, dáng giống con cua, làm Hàn Tuyệt nhìn mà buồn cười.
Đợi sau khi nó trốn xong, Hàn Tuyệt lại lần nữa xuất hiện trước mặt nó, nó tiếp tục sợ hãi trốn đi, Hàn Tuyệt cho nó trốn thỏa thuê xong lại tìm.
Vòng đi vòng lại.
Sau mấy mươi lần, Đọa Thiên Thạch mệt rồi, ngừng trước bụi cỏ không chịu nhúc nhích.
Hàn Tuyệt đứng trước mặt nó, cười hỏi: “Sao không tiếp tục trốn nữa?”
Đọa Thiên Thạch im lặng.
Hàn Tuyệt giơ một ngón tay lên, một luồng ánh sáng chui vào trong Đọa Thiên Thạch, giúp nó có được năng lực giao lưu ngôn ngữ.
Hàn Tuyệt thu tay lại, kiên nhẫn chờ Đọa Thiên Thạch hấp thu xong ký ức ngôn ngữ của Hàn Tuyệt.
Thật lâu sau.
Đọa Thiên Thạch bỗng nhiên mắng: “Mẹ ngươi!”
Hàn Tuyệt sửng sốt.
Câu này chỉ có hắn biết nói, ở thế giới này không có mẹ ngươi, chỉ có nương ngươi.
Hắn cũng không tức giận, ngược lại còn vui vẻ.
Không hổ là sinh linh Tiên Thiên, năng lực dung hợp vô cùng mạnh.
Hàn Tuyệt cười hỏi: “Ngươi tức giận lắm sao?”
Đọa Thiên Thạch hỏi ngược lại: “Nếu là ngươi thì ngươi có tức không?”
“Ta có thể giết ngươi không?”
“…”
Sau khi được Hàn Tuyệt chỉ điểm, Đọa Thiên Thạch đã biết tử vong đại biểu cho điều gì, nó bị dọa đến thân đá run lẩy rẩy.