Chương 668: Bàn tay quỷ dị, hai vạn tuổi (2)
Hàn Tuyệt dùng thần niệm thăm dò, quét qua một vài khu vực, phát hiện không chỉ mỗi Bách Nhạc Tiên Xuyên, các nơi khác cũng có một số bộ phận chân tay cụt sót lại trong Lượng Kiếp trồi lên khỏi mặt đất, chiếm lĩnh những nơi nồng đậm linh khí, xua đuổi sinh linh Tiên Thiên.
Lúc này Hàn Tuyệt mới hiểu ra.
Hóa ra Tiêu Đại Đế muốn hạn chế sự phát triển của sinh linh Tiên Thiên.
Nếu không phải chỉ nhằm vào mỗi Hàn Tuyệt thôi, hắn không cần quan tâm nhiều.
Cứ như vậy.
Lại thêm bảy trăm năm qua đi.
Bên ngoài Bách Nhạc Tiên Xuyên nghênh đón một lượng lớn tu sĩ, tất cả những tu sĩ đó đều tới vì bàn tay của Tổ Đồ, bọn hắn bày trận pháp xung quanh, gióng trống khua chiêng.
Cảnh tượng này khiến các đệ tử Ẩn Môn chú ý.
“Đệ tử Tiệt Giáo.”
Long Hạo nhận ra thân phận của đám đệ tử kia dựa vào đạo bào bọn hắn đang mặc, tấm tắc xưng kỳ.
Lúc trước giáo chủ Tiệt Giáo từng tới một lần, hiện tại lại có nhiều đệ tử tới như vậy là muốn làm gì?
Những người khác cũng nhìn chằm chằm vào những đệ tử Tiệt Giáo kia.
Hàn Tuyệt đang tu luyện trong đạo quan cũng nhìn.
Mấy ngày sau, đệ tử Tiệt Giáo vây kín xung quanh bàn tay của Tổ Đồ, bắt đầu khởi động trận pháp, từng trận pháp dâng lên, có kim tỏa quấn quanh bàn tay Tổ Đồ, có hắc diễm đốt cháy, cũng có cả khí đỏ quỷ dị thấm vào trong bàn tay Tổ Đồ, mấy ngàn đệ tử Tiệt Giáo không ngừng thi pháp.
Trên bầu trời xuất hiện một bàn quay màu vàng, hệt như được tạo ra từ mấy chục vòng vàng chồng lên nhau, loáng thoáng có văn tự huyền ảo sáng rực lên, huy hoàng tráng lệ.
Bàn tay Tổ Đồ run rẩy kịch liệt, dường như đang giãy giụa.
Ầm!
Một luồng lực lượng quỷ dị mắt thường cũng có thể thấy được bỗng dưng bùng nổ, quét ngang các đệ tử Tiệt Giáo.
Ngay sau đó, những đệ tử Tiệt Giáo đứng hàng trước trực tiếp hóa đá, tan thành tro bụi.
Cảnh tượng này khiến những đệ tử Tiệt Giáo khác sợ tới mức dồn dập lùi xa.
Bàn tay của Tổ Đồ bỗng nhiên nắm thành quyền, nhấc lên cuồng phong quét ngang bát phương, chấn vỡ toàn bộ trận pháp xung quanh nó.
Các đệ tử Tiệt Giáo như phải hứng chịu một đòn nặng nề, lũ lượt ngã xuống giữa núi sông, chỉ thấy thân thể bọn hắn trở nên khô khốc với tốc độ mắt thường có thể thấy được, cuối cùng hóa thành thây khô, cả người run rẩy, muốn phát ra âm thanh nhưng lại không cách nào làm được, cuối cùng tất cả chết hết.
Thiên địa yên tĩnh.
Các đệ tử Ẩn Môn đều sợ ngây người, cái bàn tay này lợi hại thế sao?
Ngay cả Đại La Kim Tiên là Đạo Chí Tôn cũng không khỏi nhíu mày.
Hàn Tuyệt nhìn ra cái bàn tay này sở hữu lực lượng gần như ngang ngửa Chuẩn Thánh, mà những đệ tử kia mạnh nhất cũng chỉ mới Tiên Đế mà thôi, sao có thể đánh bại nó được?
“Tại sao Cảnh Thiên Công lại phái bọn hắn đi tìm chết?”
Hàn Tuyệt không tài nào hiểu nổi.
Thực ra không phải Cảnh Thiên Công bảo bọn hắn đi chịu chết, mà là toàn bộ Tiệt Giáo đều đang thu dọn tàn dư Lượng Kiếp còn sót lại ở khắp nơi, nhóm đệ tử này có ý đồ của riêng mình cho nên mới tới đây.
Sau khi các đệ tử Tiệt Giáo chết, bàn tay của Tổ Đồ chậm rãi thả lỏng ra. Từ trên cao nhìn xuống, phảng phất như có một người khổng lồ bị chôn sống ở đây vậy.
Trận chiến này khiến các đệ tử Ẩn Môn kinh sợ, nhưng Hàn Tuyệt không nói gì nên bọn hắn cũng không lo lắng, chỉ là mỗi lần nhìn thấy bàn tay Tổ Đồ, bọn hắn lại lạnh toát người.
Thời gian tiếp tục trôi đi.
Hơn ba mươi năm sau.
【 Kiểm tra đo lường thấy ngươi đã đủ hai vạn tuổi, ngươi có lựa chọn bên dưới 】
【 Một, lập tức xuất thế, thanh tẩy tàn dư Lượng Kiếp, sẽ đạt được vô lượng công đức, một mảnh vỡ đại đạo, một viên Thiên Đạo Linh Thạch 】
【 Hai, điệu thấp tu luyện, không dính dáng tới nhân quả thế gian, sẽ đạt được một mảnh vỡ đại đạo, một viên Thiên Đạo Linh Thạch 】
Hàn Tuyệt mở mắt ra, ánh mắt sáng lên.
Tới rồi!
Cuối cùng!
Thiên Đạo Linh Thạch!
Không hổ là quà thưởng đủ hai vạn tuổi!
Ách Vận Thư có thể thăng cấp!
Hàn Tuyệt sung sướng nghĩ, dường như hắn đã thấy được ngày chết của Mệnh Cơ Thánh Nhân.
Hắn không chút do dự chọn lựa chọn thứ hai.
Ách Vận Thư đã là chí bảo Đại La, thăng thêm một bậc nữa, tất nhiên sẽ là bậc Đại Đạo!
Hàn Tuyệt lập tức lấy Ách Vận Thư và Thiên Đạo Linh Thạch ra, bắt đầu dung hợp.
Không biết pháp bảo có cấp Chuẩn Thánh hay không, nếu không có thì nó sẽ trực tiếp trở thành pháp bảo Thiên Đạo, lực nguyền rủa này…
Hàn Tuyệt cũng không dám nghĩ sâu!
Lần này Ách Vận Thư mất ba mươi năm để thăng cấp, nhưng trong thời kỳ này, ba mươi năm vốn không tính là gì.
【 Ách Vận Thư thăng cấp từ chí bảo Đại La thành linh bảo Thiên Đạo 】
Không có cấp bậc Chuẩn Thánh!
Trực tiếp thăng lên cấp Thiên Đạo!
Hàn Tuyệt sung sướng.
Hắn không lập tức nguyền rủa Mệnh Cơ Thánh Nhân, mà tiếp tục tu luyện.
Hắn đã cách khá gần với đột phá, tu luyện đến Chuẩn Thánh cảnh hậu kỳ trước rồi nói!
Đã qua hơn sáu ngàn năm kể từ lần đột phá trước đó.
Hàn Tuyệt quay đầu nhìn lại, cảm giác thời gian qua thật nhanh, hệt như mới chỉ hôm qua vậy.
Thiên Đạo ban sơ không có ân oán, không có tranh đấu, định nghĩa thời gian không rõ ràng, chúng sinh đều vội vàng tu luyện.
Tuy có các giáo phái đại khí vận du tẩu Tiên giới, nhưng Tiên giới rộng lớn, nếu thật sự muốn trốn đi tu luyện cũng không phải việc khó.
Bên kia.
Tam Thập Tam Trọng Thiên.
Trong cung điện, Mệnh Cơ Thánh Nhân bỗng nhiên thấy bất an.
Không biết vì sao hắn ta cứ có cảm giác đại họa sắp sửa đổ xuống, loại cảm giác này chưa từng xuất hiện kể từ khi hắn ta chứng đạo.
Hắn ta nghĩ tới Hắc Ám Cấm Chủ trước tiên.
Mấy chục năm gần đây Hắc Ám Cấm Chủ đều không nguyền rủa hắn ta.
Hay là đang chuẩn bị điều gì?
Mệnh Cơ Thánh Nhân càng nghĩ càng hoảng loạn.
Hắn ta còn nghĩ đến việc dạo này các Thánh Nhân có quan hệ tốt với hắn ta dường như đều đang xa cách hắn ta.
“Không được, ta cần phải mượn sức đồng minh khác, Cầu Tây Lai không đáng tin.”
Ánh mắt Mệnh Cơ Thánh Nhân lóe lên, lập tức đứng dậy rời đi.
...
Ba trăm năm sau.
Cuối cùng Hàn Tuyệt cũng nghênh đón thời cơ đột phá.