Chương 669: Chuẩn Thánh hậu kỳ, Hồng Mông Tử Khí
Hắn trực tiếp bế quan bắt đầu đột phá, dùng năm mươi năm mới đột phá thành công.
Cả thể xác lẫn tinh thần của Hàn Tuyệt đều sảng khoái, sau đó hắn mở giao diện thuộc tính ra xem xét.
【 Họ tên: Hàn Tuyệt 】
【 Thọ mệnh: 20.380/6.790.009.999.999.999.999.999 】
【 Chủng tộc: Hồng Mông Ma Thần (Vô Lượng Đại Đế) 】
【 Tu vi: Chuẩn Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên cảnh hậu kỳ 】
【 Công pháp: Hồng Mông Luân Hồi Đại Đạo (cấp Đại Đạo), Chu Thiên Thối Thể Pháp 】
【 Đại Đạo: Sinh Tử Đại Đạo, Nhân Quả Đại Đạo, Cực Nguyên Đại Đạo 】
...
Quá sướng!
Thọ mệnh lại tăng gấp bội!
Hàn Tuyệt đang càng ngày càng gần với Thánh Nhân!
Hắn tiếp tục củng cố tu vi, chờ tới khi củng cố tu vi xong sẽ nguyền rủa Mệnh Cơ Thánh Nhân!
49 năm sau.
Hàn Tuyệt củng cố xong tu vi.
Hắn đang muốn lấy Ách Vận Thư ra nguyền rủa, đúng lúc này, một luồng khí tức cường đại bỗng xông tới.
Hắn dùng thần niệm tìm kiếm, chỉ trông thấy một luồng kiếm khí quét thẳng từ phía cuối chân trời tới, đụng trúng bàn tay của Tổ Đồ, trực tiếp chém bàn tay thành hai nửa, máu vẩy ra khắp mặt đất.
Hai nửa bàn tay rung động kịch liệt, muốn khép lại, nhưng từng đạo kiếm khí lại đan xen đánh tới, chém nát bàn tay Tổ Đồ.
Hàn Tuyệt nhướng mày.
Kiếm khí thật cường đại!
Đối phương ít nhất cũng là Chuẩn Thánh!
Hơn nữa kiếm khí này có chút quen mắt.
Hàn Tuyệt nhìn chăm chú, chỉ thấy một vị kiếm khách bạch y đạp kiếm bay tới.
Hả?
Đây không phải là Lý Đạo Không sao?
Lý Đạo Không dừng lại trước bàn tay Tổ Đồ, nhìn xuống khắp núi đồi toàn thịt vụn, nhíu mày.
“Bản chất của sát khí này là ma khí, chẳng lẽ Ma Tổ đang giở trò quỷ?” Lý Đạo Không thầm nghĩ.
Sau đó hắn ta nhướng mày lên, dừng lại trên Bách Nhạc Tiên Xuyên.
Hắn ta đã sớm nghe nói tới Bách Nhạc Tiên Xuyên.
Lần này hắn ta tới không phải vì bàn tay Tổ Đồ, mà là vì Bách Nhạc Tiên Xuyên.
Hắn ta bay đến trước Bách Nhạc Tiên Xuyên, giơ tay sờ vào pháp trận vô hình, âm thầm thúc giục pháp lực, chỉ cảm thấy pháp lực bị một luồng lực lượng cực mạnh ngăn cách, trực tiếp tan rã.
Pháp trận thật cường đại!
Lý Đạo Không nhướng mày, hắn ta ở miệng hỏi: “Ẩn Môn chi chủ, ta là đại đệ tử Nhân Giáo Lý Đạo Không, đặc biệt tới lĩnh giáo đạo hạnh của ngươi!”
Hắn ta đã sớm nghe nói về Ẩn Môn, cũng biết môn chủ Ẩn Môn là ai.
Thiên Đế của Thiên Đình chính là đệ tử Ẩn Môn!
Giọng Hàn Tuyệt chậm rãi truyền tới: “Lý đạo hữu, ngươi lợi hại như vậy, ta không phải đối thủ của ngươi, bỏ đi.”
Hắn thầm hỏi: “Lý Đạo Không tới đây có phải do Thánh Nhân sắp xếp không?”
【 Cần khấu trừ hai tỷ năm thọ mệnh, có tiếp tục hay không 】
Tiếp tục!
【 Không phải do Thánh Nhân sắp xếp, chỉ là hắn ta cảm thấy vô cùng tò mò về ngươi 】
Vô cùng tò mò?
Hàn Tuyệt không còn gì để nói.
Tên này còn muốn thu hắn làm đồ đệ?
“Hàn Tuyệt, ngươi không cho ta vào ngồi một chút được sao, hay là ngươi lo lắng ta sẽ ra tay với ngươi? Lý Đạo Không ta sẽ không làm ra chuyện như đánh lén hay tính kế.”
Giọng nói của Lý Đạo Không vọng tới.
Hàn Tuyệt tiếp tục hỏi trong lòng: “Nếu ta cho Lý Đạo Không vào, liệu có gặp phải nguy hiểm gì không?"
【 Không có 】
Lúc này không bị khấu trừ thọ mệnh, có lẽ hệ thống đã tra xét động cơ của Lý Đạo Không.
Hàn Tuyệt hỏi tiếp: “Lý Đạo Không có trung thành với Nhân Giáo không?”
【 Cần khấu trừ hai tỷ năm thọ mệnh, có tiếp tục hay không 】
Tiếp tục!
【 Tuy trung thành, nhưng không đến mức tử trung 】
Hàn Tuyệt híp mắt, cảm thấy có thể chen tay vào một phen.
Nhân Giáo kết cấu phức tạp, mặt ngoài chỉ có hai vị đệ tử, nhưng số đệ tử thật sự lại nhiều đến mức đếm không xuể, Khương Độc Cô và Lý Đạo Không cùng thuộc Nhân Giáo nhưng có quan hệ tử địch, chắc chắn Lý Đạo Không cũng thấy bất mãn trong lòng.
Hàn Tuyệt mở miệng nói: “Vào đi.”
Hắn trực tiếp dùng thần niệm bao phủ lấy Lý Đạo Không, Lý Đạo Không không chống cự, bị hắn hút vào trong Đạo Tràng, đi vào đạo quan.
Sau khi đáp đất, ánh mắt Lý Đạo Không dừng lại trên người Hàn Tuyệt.
“Thế mà ngươi đã đạt tới Chuẩn Thánh cảnh!”
Ánh mắt Lý Đạo Không sáng ngời, trong lòng tràn ngập khiếp sợ.
Thiên tư này quá kinh khủng!
Lúc mới gặp Hàn Tuyệt, Lý Đạo Không chỉ cảm thấy Hàn Tuyệt là thiên kiêu, nhưng không ngờ tới vạn năm qua đi, vị thiên kiêu này đã hơn hẳn chính mình.
Lý Đạo Không biết rõ tư chất của mình, tốc độ đột phá của hắn đã có thể tính là nhanh nhất trong Lượng Kiếp, nhưng so với Hàn Tuyệt thì…
Hắn ta nghĩ đến những lời Lý Mục Nhất từng nói với mình, dường như hiểu ra điều gì.
Hàn Tuyệt cười nói: “Nếu ngươi chịu khó liên tục bế quan tu luyện đã có thể chứng đạo thành Thánh.”
Hắn phất phất tay, một cái bồ đoàn xuất hiện trên mặt đất, ý bảo Lý Đạo Không ngồi xuống.
Lý Đạo Không ngồi xuống xong bèn cười nói: “Chứng đạo đâu có dễ như vậy, cần có đại khí vận, nhưng ta đã có được đủ đại khí vận từ trong Lượng Kiếp vừa rồi, chỉ thiếu Hồng Mông Tử Khí mà thôi.”
Hàn Tuyệt hỏi: “Trước mắt trong Nhân Giáo có Thiên Đạo Thánh Nhân không?”
Lý Đạo Không nói: “Có, nhưng sư phụ ta đã tự nghĩ ra tiểu Thiên Đạo, không ở dưới Thiên Đạo của Tiên giới.”
“Nói vậy chẳng phải Nhân Giáo cũng có một Hồng Mông Tử Khí?”
Trước mắt Hàn Tuyệt đã biết được tám vị Thiên Đạo Thánh Nhân.
Nữ Oa, Phục Hy Thiên, Nam Cực Thiên Tôn, Cầu Tây Lai, Thiên Tuyệt Giáo Chủ, Mệnh Cơ Thánh Nhân, Kim An Thánh Nhân, Tiêu Đại Đế. Không nói đến Nữ Oa đã ngã xuống, chỉ còn thiếu một vị Thiên Đạo Thánh Nhân mãi chưa thấy hiện thân, hắn đoán Thánh Nhân đó đang trốn ở Nhân Giáo.
Lý Đạo Không nói: “Không sai, nếu không có gì bất ngờ xảy ra ta sẽ là Thiên Đạo Thánh Nhân kế tiếp, ngươi có muốn bái ta làm sư không?”
Hàn Tuyệt hỏi: “Là Thánh vị của Nữ Oa Thánh Nhân hay là Nhân Giáo?”
“Tất nhiên là Thánh vị của Nữ Oa nương nương."
“Ồ?”
Hàn Tuyệt thả lỏng, hóa ra thằng nhãi này cũng bị Thánh Nhân lừa.
Hàn Tuyệt kinh ngạc nói: “Lý Mục Nhất nói muốn giao Hồng Mông Tử Khí của Thánh Nhân cho ta, sao hắn còn hứa hẹn với ngươi?”
Lý Đạo Không nhíu mày.
Hàn Tuyệt tiếp tục nói: “Không chỉ mỗi Lý Mục Nhất, còn cả Cầu Tây Lai Thánh Nhân cũng nói muốn đưa Hồng Mông Tử Khí của Nữ Oa nương nương cho ta, bảo ta tranh đoạt đại khí vận và thanh danh trước. Rốt cuộc Nữ Oa nương nương có mấy Hồng Mông Tử Khí?”