Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm

Chương 681: Thiền Phật, 25000 tuổi

Chương 681: Thiền Phật, 25000 tuổi
Nữ Oa nương nương mô phỏng theo ngoại hình của các sinh linh sau khi hóa hình mà tạo ra Nhân tộc, từ đó đạt được sự tán đồng của Thiên Đạo, Nhân tộc trở thành chủng tộc Thiên Đạo bậc nhất.
Thiên tộc hiện tại cũng đang duy trì ngoại hình của nhân loại.
Mọi người trong Ẩn Môn thấy toàn cảnh Nhân tộc và sinh linh Tiên Thiên xung quanh chém giết lẫn nhau.
Hàn Đọa Thiên và một loạt các sinh linh Tiên Thiên được coi là đệ tử ký danh của Ẩn Môn đều vô cùng khó chịu.
An ổn tu luyện, không quấy rầy nhau không tốt hay sao?
Nhưng vì có Đạo Tràng ngăn cách nên bọn hắn cũng chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi mà thôi.
Hàn Tuyệt không biết gì về việc này, hắn vẫn luôn bế quan tu luyện.
Hắn vẫn còn cách Chuẩn Thánh cảnh viên mãn khá xa, nhưng hắn có thể cảm nhận được mình đang không ngừng tiến bộ.
Một ngày nọ.
Hàn Tuyệt lấy Ách Vận Thư ra nguyền rủa Mệnh Cơ Thánh Nhân, đồng thời xem bưu kiện.
【 Bạn tốt của ngươi Bàn Tâm bị Chuẩn Thánh tập kích, thân bị trọng thương 】
【 Bạn tốt của ngươi Kỷ Tiên Thần ngộ nhập bí cảnh Phượng tộc Thái Cổ 】
【 Bạn tốt của ngươi Hoàng Tôn Thiên gặp phải nguyền rủa thần bí 】
【 Đồ tôn của ngươi Phương Lương gặp phải nguyền rủa thần bí 】
【 Bạn tốt của ngươi Đại Thần Tướng ngộ đạo thần thông, đạo hạnh tăng mạnh 】
【 Bạn tốt của ngươi Hậu Thổ nương nương được đại năng thần bí chỉ điểm, đạo hạnh tăng mạnh 】
【 Bạn tốt của ngươi Mạc Trúc được Thánh Nhân chỉ điểm, đạo hạnh tăng mạnh 】
...
A?
Nguyền rủa thần bí lại xuất hiện!
Hàn Tuyệt nhướng mày, xem ra tín đồ của Hắc Ám Cấm Chủ vẫn không ít.
Xem hết một lượt, Hàn Tuyệt chú ý thấy Mạc Trúc.
Mạc Trúc còn ở dưới trướng Lý Mục Nhất, lúc trước vì muốn lôi kéo quan hệ với hắn nên Lý Mục Nhất mới thu Mạc Trúc vào Đạo Tràng của mình, hiện giờ hắn và Lý Mục Nhất nảy sinh mâu thuẫn, Mạc Trúc lại được Thánh Nhân chỉ điểm, hắn ngửi thấy mùi âm mưu.
Nhưng hắn chẳng thèm để ý, muốn lợi dụng Mạc Trúc để uy hiếp ta?
Không có khả năng!
Đạo tâm Hàn Tuyệt vững như bàn thạch, sẽ không bị ảnh hưởng.
Các bưu kiện về sau không có gì đáng để Hàn Tuyệt chú ý nữa, Tiên giới vẫn hòa bình như cũ, tạm không có gợn sóng.
Năm ngày sau, Hàn Tuyệt tiếp tục tu luyện.
Qua khoảng hai mươi năm.
Bên cạnh Bách Nhạc Tiên Xuyên, trong thành trì Nhân tộc nghênh đón một vị hòa thượng.
Hòa thượng này chừng hơn bốn mươi tuổi, người mặc áo cà sa, tay cầm quyền trượng, so với Nhân tộc chỉ mặc da thú trên người, hắn ta có vẻ cực kỳ bắt mắt.
Hắn ta vừa vào trong thành đã khiến người Nhân tộc chú ý, chỉ trỏ bàn tán.
“A di đà phật.”
Hòa thượng nhẹ giọng lẩm bẩm, bắt đầu đi dạo trong thành.
Mấy ngày sau, trong thành lưu truyền đủ loại truyền thuyết về Phật Môn, người dân Nhân tộc nghe được liên tục kinh ngạc cảm thán.
Khác với Đan Long vừa đến đã trực tiếp giảng đạo, hòa thượng không vội giảng đạo ngay, hắn ta phổ cập các truyền thuyết văn hóa của Phật Môn trước, cho các bá tánh biết Phàm nhân có thể dựa vào Phật mà đắc đạo như thế nào, chuyện xưa vô cùng lý thú, tràn ngập kích thích.
Bên kia.
Sở Thế Nhân đến bái phỏng Hàn Tuyệt.
“Sư tổ, Phật Môn phái Thiền Phật tới Nhân tộc, Thiền Phật am hiểu nhất là mê hoặc nhân tâm, nếu Nhân tộc bị hắn nắm giữ, Phật Môn sẽ cư ngụ bên cạnh Ẩn Môn, đây không phải chuyện tốt.” Sở Thế Nhân nghiêm túc nói.
Hắn ta đã từng là Thế Tôn Phật Tổ trong Phật Môn, hiểu rất rõ về nội bộ Phật Môn, thậm chí còn rất quen thuộc với các thủ đoạn của Phật Môn.
Hiện giờ hắn ta là đệ tử Ẩn Môn, tất nhiên phải suy nghĩ vì Ẩn Môn.
Hàn Tuyệt nói: “Không có việc gì, Bách Nhạc Tiên Xuyên đã được thần thông của ta ngăn cách, cho dù Phật Môn sử dụng thủ đoạn gì cũng không thể bước vào Bách Nhạc Tiên Xuyên nửa bước.”
Sở Thế Nhân hỏi: “Nếu Nhân tộc cầu xin ngươi thì sao?”
Hàn Tuyệt nói: “Ta không có tình cảm gần gũi gì với Nhân tộc ở đây, Phàm giới nơi ta xuất thân vẫn còn đó, chỉ là bị ta giấu vào sâu trong linh hồn thôi.”
Ánh mắt hắn ngưng lại, thần niệm trực tiếp câu lấy thần niệm của Sở Thế Nhân, kéo thần niệm của Sở Thế Nhân vào trong thế giới tinh thần của mình, chỉ giây lát đã vào Diêu giới.
Còn về thế giới tinh thần, nó bị Hồng Mông Chi Khí che đi, Sở Thế Nhân không thể nhìn thấy.
Thần niệm của Sở Thế Nhân bao trùm khắp Diêu giới, không khỏi khiếp sợ.
Phàm giới này…
Bạch Y Phật đang tu luyện bỗng mở mắt, cảm nhận được thần niệm của Sở Thế Nhân, hắn ta thầm căng thẳng: “Đây chẳng phải Thế Tôn Phật Tổ sao?”
Nghĩ rồi lại nghĩ, Thế Tôn Phật Tổ đã bái nhập thành môn hạ của Hàn Tuyệt, không cần lo lắng.
Mấy phút sau, Hàn Tuyệt ngăn cách thần niệm của Sở Thế Nhân.
Sở Thế Nhân mở to mắt, hít sâu một hơi, cảm khái nói: “Sư tổ quả là đại năng, Nhân tộc bên ngoài thật sự không đáng nhắc tới, ngài đã sớm lưu lại hương khói cho Nhân tộc rồi, thật khiến ta khâm phục!”
Đây là lời chân tâm thật lòng của hắn ta. Với tu vi của Hàn Tuyệt, Diêu giới vốn chẳng thể đem lại lợi ích gì cho hắn, giữ Diêu giới lại chỉ vì thiện ý trong lòng mà thôi.
Trên đời này có quá ít tu sĩ có thể quay đầu chăm sóc Phàm giới nơi mình sinh ra như Hàn Tuyệt.
Tu vi càng cao nhân tính lại càng ít ỏi, đa phần đều biến thành Tiên Thần chỉ sống vì bản thân mình.
“Yên ổn tu luyện đi, thật ra ta coi trọng tư chất của ngươi nhất, ta hy vọng ngươi sẽ có mặt trong top ba đệ tử Ẩn Môn cường đại nhất.” Hàn Tuyệt nhìn chằm chằm Sở Thế Nhân, nói.
Sở Thế Nhân gật đầu, ánh mắt kiên định.
Đi theo người đại thiện như vậy, đạo tâm của hắn ta càng ngày càng ổn định.
Hắn ta muốn phụ tá Hàn Tuyệt đi tới đỉnh phong, sau đó sáng lập ra một Thiên Đạo thế giới thật sự hoà bình, tràn ngập lương thiện!
Sau khi Sở Thế Nhân rời đi, Hàn Tuyệt sử dụng mô phỏng thí luyện kiểm tra đo lường cường địch bên ngoài Bách Nhạc Tiên Xuyên.
【 Thiền Phật: Đại La Kim Tiên cảnh sơ kỳ, một trong số những Phật Tổ của Phật Môn 】
Đại La Kim Tiên cảnh sơ kỳ!
Cũng không tính là yếu.
Hàn Tuyệt lười tiến hành mô phỏng thí luyện với hắn ta, trực tiếp bỏ qua.
...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất