Chương 688: Số lượng Thần Cảnh ở Ẩn Môn, Thông Tí Viên Hầu tộc
Năm tháng trôi qua, thương hải tang điền, quay đầu lại nhìn lại, tất cả như chỉ như mới chớp mắt.
1500 năm qua đi.
Hàn Tuyệt vẫn còn cách chứng đạo rất xa, nhưng hắn đã cường đại hơn trước kia không ít.
Một ngày nọ, Hàn Tuyệt lại lần nữa giảng Đại Đạo cho cả Ẩn Môn.
Trải qua nhiều lần giảng đạo, dưới tình huống Ẩn Môn không mở rộng, các đệ tử đều đã bước lên con đường tu luyện Cực Nguyên Đại Đạo.
Cực Nguyên Đại Đạo rất dễ tiếp thu, ngay cả Lý Đạo Không đã là Chuẩn Thánh rồi cũng dễ dàng nhập đạo, Đạo Quả trải qua nhiều năm tu luyện, giờ đã chuyển thành Cực Nguyên Đại Đạo Đạo Quả.
Hiện giờ đệ tử Hàn Tuyệt chờ mong nhất chính là Lý Đạo Không, kỳ vọng dành cho hắn ta đã vượt qua cả đám người Đạo Chí Tôn, Lệ Dao, Triệu Hiên Viên.
Đương nhiên chút tâm tư này hắn chỉ có thể giấu trong lòng, không thể nói ra.
Mặt ngoài hắn phải tỏ thái độ coi trọng tất cả đệ tử!
Hàn Tuyệt vừa chuẩn bị quay về đạo quan, bỗng cảm nhận được cái gì, giơ tay tung một chiêu, kéo Quỷ Dị Thần Linh từ bên ngoài Đạo Tràng vào trong.
Nhiều năm trôi qua, quả nhiên Quỷ Dị Thần Linh đã trở nên cường đại hơn không ít.
Hàn Tuyệt có thể cảm nhận được trong người nó ẩn chứa lực lượng đủ để huỷ diệt Chuẩn Thánh bình thường.
Rốt cuộc thằng nhãi này đã làm gì?
Rõ ràng Quỷ Dị Thần Linh cũng rất hưng phấn vì được gặp lại Hàn Tuyệt, nó dán vào người hắn, cọ cọ không ngừng.
Hàn Tuyệt chơi với nó một chốc rồi mặc kệ cho nó tự hoạt động.
Hiện giờ Quỷ Dị Thần Linh đã có thể khống chế lực lượng của bản thân, sẽ không gây uy hiếp cho các sinh linh khác trong Ẩn Môn.
Mới vừa trở lại đạo quan, Hàn Tuyệt còn chưa đả tọa đã thấy Thánh Nhân báo mộng.
【 Thiên Tuyệt Giáo Chủ báo mộng cho ngươi, có chấp nhận hay không 】
Bỏ qua!
Ta muốn xem ngươi có gấp gáp như Tiêu Đại Đế với Cầu Tây Lai không.
Hàn Tuyệt thầm nghĩ, sau đó đả tọa, bắt đầu tu luyện.
Quả nhiên không phải Thánh Nhân nào cũng có da mặt dày như Cầu Tây Lai, Thiên Tuyệt Giáo Chủ chỉ báo mộng một lần rồi từ bỏ.
Mấy tháng sau.
【 Phương Lương báo mộng cho ngươi, có chấp nhận hay không 】
Phương Lương?
Hàn Tuyệt mở mắt, vẻ mặt kỳ quái.
Trước đây đều là Thánh Nhân báo mộng cho hắn, từ khi nào mà Phương Lương cũng học được bản lĩnh này?
Ngẫm nghĩ, Hàn Tuyệt lựa chọn chấp nhận.
Tiến vào trong mộng cảnh, Hàn Tuyệt có thể cảm ứng rõ ràng mộng cảnh này có kết cấu vô cùng yếu ớt, hắn chỉ cần một ý niệm đã có thể khiến mộng cảnh này tan vỡ.
Phương Lương vẫn quá yếu.
Cảnh tượng trong mộng cảnh là Lăng Tiêu bảo điện, Phương Lương vừa nhìn thấy Hàn Tuyệt lập tức đi tới hành lễ.
m Dương Hộ Sinh Nhật Nguyệt phía sau Hàn Tuyệt tỏa ra thần quang, khiến Phương Lương không thể thấy rõ thần thái của hắn.
Phương Lương nói: “Lần này tùy tiện quấy rầy sư tổ là vì có chuyện lớn.”
Hàn Tuyệt đáp: “Ồ?”
“Kỷ Tiên Thần đã bị coi thành bù nhìn, trong ngấm ngầm, Thiên tộc hôm nay đã đổi chủ mới. Hơn một ngàn năm trước Thiên tộc từng phái Thổ Thần tới Bách Nhạc Tiên Xuyên, kết quả phải chịu nhục nhã một phen, gần đây Thiên tộc chuẩn bị đối phó Bách Nhạc Tiên Xuyên, việc này là do Kỷ Tiên Thần nhờ ta nói cho sư tổ.”
“Chỉ có vậy?”
Hàn Tuyệt không còn gì để nói.
Hắn đã lấy Thánh Nhân làm địch, vậy mà con chó con mèo gì cũng dám tới gây sự với hắn?
Không phải Hàn Tuyệt kiêu ngạo, mà hắn thật sự có thực lực như vậy!
Phương Lương nói: “Sư tổ, không thể sơ ý, Thiên tộc ngư long hỗn tạp, liên quan tới quá nhiều thế lực. Không chỉ có vậy, gần đây ở Nhân tộc cũng có người đang lan truyền lời đồn ác ý về Ẩn Môn, nói Ẩn Môn từng gây hại cho Nhân tộc, dường như muốn bôi đen biến Ẩn Môn thành Ma tộc.”
Hàn Tuyệt lắc đầu nói: “Ngươi không cần lo lắng cho Ẩn Môn, ngươi đã rời đi quá lâu nên không rõ tình huống của Ẩn Môn.”
Nghe vậy, Phương Lương thật cẩn thận hỏi: “Xin hỏi Ẩn Môn có bao nhiêu Thần Cảnh?”
Hiện giờ Phương Lương đã là Thần Cảnh, nhưng đó là do Thiên Đình thất bại trong Lượng Kiếp khiến tu vi của hắn ta không thể tăng mạnh.
Hàn Tuyệt do dự một lát, nói: “Nhiều hơn trong tưởng tượng của ngươi.”
Tốt xấu gì Phương Lương cũng xuất thân từ Ẩn Môn, khi trước từng nhiều lần trợ giúp đệ tử Ẩn Môn ở Thiên Đình, Hàn Tuyệt vẫn hy vọng hắn ta có thể biết quay đầu, trở về Ẩn Môn tu luyện.
Tuy Phương Lương đã là người thừa kế của Đạo Tổ, nhưng Chu Phàm còn là Pháp Tướng của Thất Đạo Thánh, Hàn Tuyệt vốn không sợ người có bối cảnh lớn gia nhập vào Ẩn Môn.
Chỉ cần không phải Thánh Nhân là được!
Phương Lương im lặng.
Hắn ta rất chua xót, hai tay trong tay áo nắm chặt.
Hắn ta rất muốn trở về Ẩn Môn, nhưng cái chữ trở về này như nghẹn trong cổ họng, không thể thốt ra.
Hàn Tuyệt không hiểu hắn ta đang cố kỵ cái gì, chỉ sâu xa nói: “Chỉ cần ngươi muốn trở về, bất cứ lúc nào cũng có thể trở về, dù có phiền phức gì cũng không cần lo lắng. Nhưng đừng chờ đến khi ngươi và Ẩn Môn đã đứng ở thế đối địch rồi ngươi mới muốn trở về, khi đó đừng trách sư tổ ý chí sắt đá.”
Phương Lương hít sâu một hơi, hắn ta hiểu rõ Hàn Tuyệt không nói đùa.
Hàn Tuyệt đối xử rất tốt với hắn ta, nhưng Hàn Tuyệt cũng không phải loại nhân nhượng nương tay.
Nhớ năm đó ở Phàm giới, Hàn Tuyệt mới chỉ là Phàm nhân đã dám đối chọi Thiên Đình!
Hiện tại ngay cả Thánh Nhân Hàn Tuyệt cũng không sợ!
Phương Lương bắt đầu do dự.
Hàn Tuyệt trực tiếp phất tay, mộng cảnh vỡ nát, hắn chỉ để lại một câu:
“Nếu ngươi còn không trở lại, Ẩn Môn sẽ không còn ai nhớ tới ngươi đâu.”
...
Ý thức trở lại đạo quan, Hàn Tuyệt không nghĩ nhiều, tiếp tục tu luyện.
Phương Lương có trở về hay không là do hắn quyết định.
Những gì Hàn Tuyệt có thể làm đều đã làm, hắn không thể cưỡng ép Phương Lương trở về được, nếu thế rốt cuộc hắn là sư tổ hay là cha Phương Lương?
Một ngày nọ.
Lý Huyền Áo đến bái phỏng Hàn Tuyệt.
Hàn Tuyệt cho hắn ta vào đạo quan.
Lý Huyền Áo đi tới trước mặt Hàn Tuyệt, khom lưng hành lễ, nói: “Môn chủ, ta muốn nhận một đệ tử, chính là một trong Hỗn Thế Tứ Hầu, Thông Tí Viên Hầu. Người này có thiên tư trác tuyệt, ta chắc chắn sẽ dạy dỗ hắn ta trở thành Đại La, thậm chí là mạnh hơn.”