Chương 689: Thiên tộc đoạt quyền, đạo lữ của Hàn Tuyệt
“Đúng rồi, môn chủ, rất có thể đằng sau Thông Tí Viên Hầu còn một chi của Thông Tí Viên Hầu tộc, ta có một ý hay.”
Thông Tí Viên Hầu?
Hàn Tuyệt nhướng mày.
Hắn không khỏi nhớ tới Tây Du Ký, không chỉ có Tây Du Ký, trong Phong Thần Diễn Nghĩa cũng có Thông Tí Viên Hầu.
Thông Tí Viên Hầu tộc!
Truyền thuyết về Hỗn Thế Tứ Hầu quả thật rất nhiều, Hàn Tuyệt cũng không nghi ngờ tư chất của Hỗn Thế Tứ Hầu, chỉ là hắn không ngờ Thông Tí Viên Hầu lại có hẳn một tộc.
Hàn Tuyệt híp mắt hỏi: “Ngươi có ý tưởng gì?”
Lý Huyền Áo điều chỉnh cảm xúc, nói: “Trực tiếp thu nhận Thông Tí Viên Hầu tộc vào Ẩn Môn cũng không có ý nghĩa gì lớn lắm, chúng ta cần một thế lực ám tuyến bên ngoài. Ở Nhân Giáo cũng vậy, gần như các đại chủng tộc đều có thế lực tay sai của riêng mình, mặt ngoài Nhân Giáo chỉ có ta và sư huynh, khi Lượng Kiếp mở ra, cho dù ta và sư huynh có nhập kiếp, chúng sinh cũng sẽ không cho rằng Nhân Giáo có thể uy hiếp tới đại thế của Thiên Đạo. Nhưng sự thực là trong Thiên tộc, tu sĩ của Nhân Giáo chiếm phần nhiều, trong các Thánh Nhân, Nhân Giáo có thể tính là người thắng lớn nhất.”
Hàn Tuyệt nghe hiểu ý của hắn ta, tuy hắn cảm thấy không cần phải làm vậy, nhưng nếu các đệ tử muốn tìm một vài chuyện để làm cũng không phải không thể.
Hắn ngẫm nghĩ, nói: “Chọn ra một Thông Tí Viên Hầu gia nhập vào Ẩn Môn đi, về sau ngươi dạy hắn ta thế nào cũng được.”
Lý Huyền Áo vô cùng mừng rỡ, vội vàng hành lễ rồi xoay người rời đi.
Hàn Tuyệt cũng không lo hắn ta giả vờ, dù sao cũng có độ hảo cảm lục tinh, huống hồ hắn ta đã là người tu hành Cực Nguyên Đại Đạo, đã bị Hàn Tuyệt buộc chặt trên một chiếc thuyền.
...
74 năm sau.
Trong đạo quan, Hàn Tuyệt đang tu luyện.
“Ta, Chiến Thần của Thiên tộc, Thiên Thần Tướng kêu gọi chúng sinh Tiên giới, chiêu mộ các tiên thần tới Thiên tộc, sáng lập ra chư thiên vạn giới. Bất cứ người nào đạt tới Thái Ất Kim Tiên cảnh đều có thể tới Thập Tam Trọng Thiên gặp mặt ta, lấy một Thần chức!”
Giọng nói này như tiếng sấm rền, vang vọng khắp Tiên giới.
Hàn Tuyệt mở to mắt, vẻ mặt cổ quái.
Thiên tộc chiêu mộ tiên thần!
Làm vậy là muốn đuổi tận giết tuyệt Thiên Đình!
Từ nay về sau, tất cả chúng sinh đều cho rằng tiên thần là đại biểu cho Thiên tộc, vậy Thiên Đình còn có tác dụng gì nữa?
Chờ đến khi tiên thần ở Thiên Đình càng ngày càng ít đi, chỉ còn lại một mình Phương Lương lẻ bóng, e rằng lúc đó chính là ngày chết của Phương Lương.
Hàn Tuyệt không khỏi nghĩ đến Thiên Đế.
Thiên Đế từng phó thác cho hắn, bảo hắn ra tay tương trợ Thiên Đình vào lúc Thiên Đình nguy nan.
Nhưng mà hiện tại Thiên Đình còn chưa đến độ quá gian nan, trước khi chứng đạo Hàn Tuyệt không dám làm xằng làm bậy.
“Các ngươi cứ tiếp tục diễn đi, chờ lão tử chứng đạo thành Thánh rồi sẽ tính sổ hết một lượt!”
Hàn Tuyệt hừ một tiếng, Thiên tộc đã muốn tính kế hắn, hiện giờ còn tính kế Thiên Đình, về sau phải giáo huấn một phen.
Hàn Tuyệt bỗng nghĩ đến đạo lữ đầu tiên của mình, Tuyên Tình Quân, nàng cũng đang ở Thiên tộc.
Hắn tâm huyết dâng trào, thi triển Hắc Ám Mộng Yểm với Tuyên Tình Quân, tiến hành báo mộng.
Hai người trực tiếp tiến vào mộng cảnh.
Non xanh nước biếc, trời xanh mây trắng, gió nhẹ thoảng qua núi rừng, làm dịu lòng người.
Hàn Tuyệt lại lần nữa nhìn thấy Tuyên Tình Quân, nàng thay đổi rất nhiều so với hai vạn năm trước, mặc một bộ váy tím, tư thái đoan trang, dung nhan tuyệt mỹ vô cùng thanh lãnh, ánh mắt bễ nghễ.
Nhớ vào lần đầu tiên gặp mặt, Tuyên Tình Quân còn cải trang thành người bình thường.
Tuyên Tình Quân nhìn thấy Hàn Tuyệt, không khỏi cảnh giác, thần quang của m Dương Hộ Sinh Nhật Nguyệt đã che mất dung mạo của Hàn Tuyệt, khiến nàng không thể thấy rõ.
Nàng đang tu luyện đột nhiên bị kéo vào trong mộng cảnh, bản năng khiến nàng cảnh giác.
Nhưng rất nhanh, dường như nàng đã nghĩ đến điều gì, thật cẩn thận hỏi: “Hàn Tuyệt?”
Hàn Tuyệt cười nói: “Gần đây có khỏe không?”
Lần trước gặp nhau trong mộng cảnh đã là chuyện hơn vạn năm.
Tuổi lớn, gặp cố nhân, luôn khó tránh khỏi cảm khái đôi phần.
Chủ yếu là do người Hàn Tuyệt gặp trong đời không nhiều lắm, chết một người là ít đi một người.
Tuyên Tình Quân cười cười đánh giá Hàn Tuyệt, nói: “Ta rất khỏe, thoạt trông ngươi còn khỏe hơn, hẳn Ẩn Môn là do ngươi sáng lập?”
Hàn Tuyệt cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, thân phận của hắn đã sớm không giấu nổi, đặc biệt là đối với người quen biết hắn.
“Không sai, bây giờ ngươi ở Thiên tộc thấy thế nào?”
Hàn Tuyệt hỏi, khi trước Tuyên Tình Quân từng đưa cho hắn tài nguyên tu hành, hắn vẫn luôn nhớ rõ chuyện này.
Tuyên Tình Quân nói: “Lấy được một chức Thần, nhưng mà cũng chỉ là đục nước béo cò mà thôi, không có thực quyền. Đúng rồi, có thể sắp tới Thiên tộc sẽ nhắm vào Bách Nhạc Tiên Xuyên, ngươi cẩn thận một chút.”
Hàn Tuyệt nói: “Ta đã biết, lâu không tới hỏi thăm ngươi, nếu ngươi không muốn ở lại Thiên tộc có thể tới chỗ ta bất cứ lúc nào. Còn về mưu toan của Thiên tộc, ngay cả Chuẩn Thánh của Nhân tộc còn không thể xông vào, Thiên tộc không có khả năng thành công.”
Tuyên Tình Quân cười nói: “Được, ta bằng lòng gia nhập Ẩn Môn.”
Sảng khoái như vậy sao?
Hàn Tuyệt hơi sửng sốt.
Tuyên Tình Quân nói: “Ta rất thích bầu không khí ở Ẩn Môn, lúc trước ta không đồng ý chủ yếu là vì phải tranh đoạt khí vận, hiện tại ta đã có được khí vận, ngươi mời ta nhập Ẩn Môn, tất nhiên ta sẽ đồng ý. Nhưng trước khi gia nhập, ta muốn lấy một thứ cho ngươi.”
“Thứ gì?”
“Đến lúc đó ngươi sẽ biết, chắc chắn sẽ là bất ngờ lớn.”
“Được.”
Hàn Tuyệt cười đồng ý, trong lòng lại không cho là đúng.
Làm sao?
Ngươi còn có thể mang Hồng Mông Tử Khí tới nhờ cậy ta hay sao?
Hàn Tuyệt bắt đầu ôn chuyện với Tuyên Tình Quân, nghe Tuyên Tình Quân kể lại những chuyện đã xảy ra trong mấy năm gần đây.
Tuyên Tình Quân kể chuyện cũng khiến Hàn Tuyệt dao động, nàng cũng rất thích khổ tu, sau khi Lượng Kiếp kết thúc nàng hiếm khi ra ngoài, nhưng mấy lần ra ngoài lại có hành trình vô cùng phong phú, tất cả đều có thể viết thành chuyện xưa mạo hiểm, Hàn Tuyệt nghe đến thích thú.
Hai người hàn huyên hồi lâu.
Sau đó kết thúc báo mộng.
Ý thức của Hàn Tuyệt trở lại trong hiện thực.