Phân phó nữ phiên dịch đi về trước, Hướng Nhật một mình tiến vào trong giáo đường. Ngọn đèn vàng chiếu xuống bên trong hành lang làm cho khung cảnh càng thêm quỷ dị, hành lang hai bên treo rất nhiều tranh chân dung nhưng đối với Hướng Nhật quả thực một caí cũng không biết. Đi đến cuôí hành lang thì thấy một cánh cửa lớn, ẩn ẩn bên trong có thể nghe thấy âm thanh. Hướng Nhật đoán Lưu Phi cùng các năm tu sĩ chắc chắn là ở bên trong. Cửa vốn không khoá nên Hướng Nhật cũng chẳng cần phải động chân động tay, trực tiếp đẩy cửa bước vào trong. Bên trong là một sảnh đường lớn với những dãy ghế dài đặc trưng của giáo đường, phía trên là bục gỗ nơi các cha xứ thường đứng giảng đạo, trên cao là một bức tượng Jesus chịu khổ nạn trên cây thánh giá.
Năm tu sĩ mặc áo bào đen đứng trên đài cao, trong tay cầm thánh kinh lầm rầm gì đó không rõ. Lưu phi ngồi trên ghế dài, vẻ mặt thú vị nhìn đám tu sĩ, biểu tình thoải mái như xem ca kịch.
Hướng Nhật thấy nàng không có việc gì, trong lòng cũng yên tâm hơn. Nhưng lại thấy kì quái là làm sao quỷ hút máu cùng tu sĩ lại có thể hoà bình cùng ở chung một chỗ? Xem sắc mặt trang trọng của năm tên tu sĩ, hình như định dùng kinh văn để cảm hoá Lưu Phi.
Có lẽ tiếng bước chân đã làm kinh động Lưu Phi, nàng quay đầu lại thấy Hướng Nhật biểu tình đầu tiên là kinh ngạc sau đó vui mừng hỏi:
- Jack tiên sinh, sao anh lại đến đây.
Lưu Phi nói rất to nhưng đám tu sĩ vẫn như không nghe thấy gì im lặng tụng kinh tiếp. Hướng Nhật liếc mắt về phía đài cao, sau đó quay sang lãnh diễm mĩ nhân nói:
"Lưu phi tiểu thư, cô có biết tuỳ tiện đi cùng người lạ sẽ làm người khác lo lắng hay không?" Hướng Nhật quả thật cũng hơi tức giận, nữ nhân này thật là báo hại mình lo lắng cho nàng, trong khi đó nàng ta biểu tình lại chẳng có chút âu lo nào.
"Jack tiên sinh, cám ơn anh đã lo lắng cho tôi " Lưu phi có chút bối rối nói, mặt hơi đỏ không biết vì xấu hổ hay gì khác nữa. Hướng Nhật cố gắng nín nhịn, hừ hừ lần sau thì đừng hòng ông quan tâm. Tuy rất muốn dạy dỗ lãnh diễm mĩ nhân một chút nhưng lại nghĩ quan hệ giữa mình và nàng chưa sâu đến mức đó nên lại thôi, nói lảng sang chuyện khác:
- Nói tôi nghe, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?
Lưu Phi vẻ mặt ta sai rồi chỉ lên đài cao nói: - Bọn họ nói ta là ma quỷ muốn bắt ta đến Vantican để nhận thần phạt.
- Biết thế mà còn đi theo chúng đến đây. Hướng Nhật hoàn toàn bó tay, không biết nên nói cô nàng này thế nào nữa.
Lưu Phi bối rối nói:
- Nhưng ta sợ động thủ ở ngoài sẽ làm ảnh hưởng đến người vô tội.
Hướng Nhật á khẩu tức thì, tuy tức giận nhưng không làm cách nào để phát tiết được. Lưu Phi tâm địa thiện lương, điều ấy Hướng Nhật đã sớm biết, lúc trước mình giả bộ là người bình thường đi theo nàng hai người vốn không quen không biết mà nàng còn liều mạng bảo hộ cho mình. Lưu Phi tuy là quỷ hút máu nhưng tâm địa rất thiện lương, Hướng Nhật cũng chẳng tìm được lí do gì để trách cứ nàng, ngữ khí trở nên hoà hoãn, nhìn năm tu sĩ trên đài cao hỏi:
- Bọn chúng làm cái trò gì trên đó vậy?
- Hình như là đang cử hành một nghi thức gì đó - Lưu Phi giọng không chắc chắn nói. Trên thực tế đúng là nàng cũng không biết bọn họ đang làm gì. Đưa mình đến giáo đường rồi liên mồm đọc kinh, cũng không lập tức động thủ giống như sinh tử đối đầu bình thường. Nhưng có thể cảm giác được, năm tu sĩ sau khi tụng kinh thân thể có chút biến hoá, có thể cảm nhận được thực lực của họ có tăng lên.
Đối với mấy cái nghi thức cùi bắp (nguyên văn là chó má) Hướng Nhật một chút cũng chẳng quan tâm, cũng không muốn lãng phí thời gian thêm nữa, kéo tay Lưu Phi nói:
- Đi thôi, ta không có hứng thú xem xiếc khỉ. Nói xong xoay người rời đi.
"Đứng lại " Đúng lúc này trên đài cao có một tiếng hét lớn vang lên, cư nhiên là dùng tiếng Trung.
Hướng Nhật quay đầu nhìn lại, thấy trên đài cao trong năm tu sĩ, kẻ đứng giữa sắc mặt tức giận, áng chừng 30 tuổi hình như là hỗn huyết (con lai) Á&Âu. Nhìn bộ dáng cũng có vài phần uy thế.
-
" Cái jè, muốn mời ăn cơm à " Hướng Nhật ung dung quay đầu đi
" Ngại quá, vừa ăn xong còn no, nếu là mời bữa tối thì có thể ta sẽ suy nghĩ lại".
Nghe Hướng Nhật mặt tỉnh như không nói, hỗn huyết tu sĩ tức hộc máu, bất quá dù gì cũng là tu sĩ có chút tu dưỡng, nhanh chóng bình tĩnh lại, xin lỗi một tiếng rồi làm làm dấu thánh giá, che dấu sự tức giận. Mấy tu sĩ trẻ bên cạnh, tuy không hiểu Hướng Nhật nói gì nhưng xem thần sắc tức giận của hỗn huyết tu sĩ có thể đoán ra đối phương nói ra lời không dễ nghe, tất cả đều nhìn Hướng Nhật với ánh mắt tức giận. Cũng khó trách, tuổi trẻ dễ xúc động, sao có được tu dưỡng như hỗn huyết tu sĩ.
- Rốt cuộc ngươi là ai? Hỗn huyết tu sĩ nhìn Hướng Nhật vừa hỏi vừa đưa tay ngăn trở mấy tu sĩ định lao lên động thủ.
- Ta và vị tiểu thư này là bạn. Hướng Nhật thản nhiên nhìn Lưu Phi nói.
- Ngươi cũng là ma quỷ. Hỗn huyết tu sĩ ánh mắt sắc bén nhìn về phía Hướng Nhật, nhưng bỗng nhiên nghi hoặc nói:
"Không đúng, ta không cảm nhận thấy hơi thở ma quỷ trên người ngươi ".
Mẹ mở miệng ra là ma quỷ, trái một cái ma quỷ, phải một cái ma quỷ, ma quỷ ông gặp còn ít sao, Hướng Nhật quả thực muốn trở mặt mà đi luôn, nhưng ngẫm lại, nói thế nào đi nữa mình cùng Vantican cũng có chút giao tình, không muốn gây sự với đám người này nên nói:
- Hỏi tí, có phải các ngươi là người của Vantican?
- Ngươi hỏi cái đó để làm gì? Hỗn huyết tu sĩ cảnh giác đứng lên, vì đối phương tự nhiên đổi sang tiếng Pháp nói chuyện.
- Không có gì, chỉ muốn hỏi các ngươi có biết một người là hồng y Mathew hay không? Hướng Nhật cố ý dùng tiếng Pháp nói, hắn muốn cho mấy tên tu sĩ trẻ cũng nghe được mình nói gì.
-
"Hồng y Mathew?" năm tu sĩ làm dấu thánh giá, biểu tình thập phần tôn kính cùng ngưỡng mộ.
Trong đám tu sĩ trẻ có người thấy Hướng Nhật nói đến hồng y Mathew mà ngữ khí có vẻ đùa bỡn không nhịn được chỉ tay vào Hướng Nhật nói:
- Tên của ngài một kẻ như ngươi cũng có thể tuỳ tiện nói sao?
Xem ra cái lão già gân đấy cũng có ảnh hưởng không nhỏ với cái đám tu sĩ này, Hướng Nhật thầm oán, cũng không để ý đến tu sĩ trẻ tuổi nọ mà nói:
- Ta cùng hồng y Mathew quen biết đã lâu, kêu tên chắc không vấn đề gì chứ. Đúng rồi còn có cái người kêu là Anna, Mã Lệ Á nữ nhân đó đang ở chỗ của ta đấy.
- Ngươi biết Anna tế tự? Năm tu sĩ biểu tình sợ hãi, tu sĩ trẻ vừa chỉ tay vào Hướng Nhật biểu tình còn khoa trương hơn, tay run run chỉ vào Hướng Nhật.
- Đương nhiên ta cùng nàng có quan hệ khá gần gũi, Hướng Nhật nhìn biểu tình của tu sĩ trẻ, đại khái đoán ra ý tứ gì đó.
- Anna tế tự.bây giờ, bây giờ đang ở đâu? tu sĩ trẻ tuổi không khống chế được tâm tình run run giọng nói, nếu không phải là đang ở trên đài cao phỏng chừng đã chạy tới túm lấy Hướng Nhật mà hỏi cho rõ ràng.
Hướng Nhật đã đoán ra tên này rất có hảo cảm với Anna, nói không chừng là yêu thầm nàng ta cũng nên, dù sao bây giờ Lưu Phi cũng không có việc gì, đùa giỡn với mấy tên này một chút cũng không sao. Hướng Nhật nhìn ánh mắt chờ mong của tu sĩ trẻ tuổi thủng thẳng nói:
- Ngươi có muốn nghe giọng nói của nàng ta không?
Tu sĩ trẻ tuổi gật đầu lia lịa, bên cạnh chợt vang lên tiếng ho nhẹ của hỗn huyết tu sĩ ý chừng nhắc nhở hắn biểu tình nãy giờ không giống với địa vị một tu sĩ chút nào.
Tu sĩ trẻ tuổi im lặng biểu tình bối rối, vẻ mặt không cam tâm, hỗn huyết tu sĩ thay hắn nói:
- Nếu có thể cho chúng ta được nghe giọng nói của nàng thật vô cùng cảm kích.
Hướng Nhật lấy di động ra trực tiếp gọi cho tóc vàng mĩ nữ đang ở Bắc Hải, đầu bên kia vừa bắt máy, Hướng Nhật nhìn lướt qua năm tu sĩ, cố ý nói to:
- Anna là ta đây.
Năm tu sĩ lập tức nhìn hắn với ánh mắt căm tức, ngay cả hỗn huyết tu sĩ là kẻ có công phu hàm dưỡng cao nhất trong bọn cũng nhìn Hướng Nhật với ánh mắt hình viên đạn nói gì đến tu sĩ trẻ tuổi, biểu tình kích động khỏi phải nói.
- Đừng có gọi tên ta thân thiết như vậy. Hướng Nhật đang đắc ý thì đầu bên kia truyền đến tiếng nói lãnh đạm của Anna.
- Ấy đừng lạnh lùng thế chứ, ở đây hình như có kẻ quen biết cô. Hướng Nhật hắc hắc cười, quả thật trêu chọc mĩ nữ thật là sảng khoái.
- Là ai? Vẫn là giọng nói lạnh lùng của Anna vang lên.
Hướng Nhật dời điện thoại ra một chút quay qua tu sĩ trẻ tuổi nói:
- Ê, ngươi tên gì thế?
Từ khi nghe Hướng Nhật gọi thẳng tên của mĩ nữ tóc vàng Anna, tu sĩ trẻ tuổi vẻ mặt giận dữ, lúc này mặt không có một tia hảo cảm sẵng giọng nói:
- Paul, Paul Médicaments du privé (1).
- À là một kẻ tên là Paul
Im lặng, một lúc sau mới thấy vọng lại tiếng của mĩ nữ tóc vàng:
- Hắn cũng ở Hàn Quốc sao?
- Hai người quen biết nhau thật hả? Không phải là trước đây có quan hệ gì đó.khó nói ra giữa hai ngươi chứ? Hướng Nhật biểu tình khoa trương nói lớn.
- Ngươi nói gì.
- Rồi, rồi, Anna, bất kể là có hay không, thật hay giả quan hệ giữa cô và hắn, tên kia hình như muốn nói gì đó với cô đấy, đưa điện thoại cho hắn không vấn đề gì chứ. Đầu bên kia mĩ nữ tóc vàng khẽ
" uhm " một tiếng. Hướng Nhật hướng về phía đài cao nói với tu sĩ trẻ tuổi:
- Đứng đấy làm éo gì xuống đây mà nghe điện thoại.
Tu sĩ trẻ tuổi vẻ mặt kích động chạy xuống, cướp điện thoại trong tay Hướng Nhật chạy sang một bên để nghe. Các tu sĩ khác tuy thấy Hướng Nhật cùng Anna tế tự thân thiện xưng hô thì có chút không thoải mái, tuy nhiên thấy đối phương có thể dễ dàng liên lạc với Anna tế tự nên sắc mặt tuy có chút khó coi nhưng thái độ đã khá hơn. Dù sao việc Anna tế tự được điều đi làm nhiệm vụ bí mật đã được nội bộ giáo đình lưu truyền, nam nhân này không chỉ quen biết hồng y Mathew, còn có thể cùng Anna tế tự đang làm nhiệm vụ bí mật liên hệ, như vậy khẳng định thân phận quả thật không bình thường.
- Vị tiên sinh này không biết phải xưng hô như thế nào? Hỗn huyết tu sĩ biểu tình không tự nhiên hỏi.
- Ta họ Hướng, là người Trung Quốc. Hướng Nhật cố ý nói mình là người Trung Quốc vì thấy đối phương nói lưu loát tiếng Trung Quốc, phỏng chừng là có quan hệ gì đó.
Hỗn huyết tu sĩ làm bộ không nghe thấy Hướng Nhật nói, chỉ vào Lưu Phi hỏi:
- Vậy.vị tiểu thư này là.
- Là bạn của ta, có vấn đề gì không?
- Ta cảm nhận được hơi thở ma quỷ rất mãnh liệt trên người nàng ta. Hỗn huyết tu sĩ không muốn nói thẳng Lưu Phi là ma quỷ nên giọng lập lờ nói.
Hướng Nhật mặc kệ hắn ta đi về phía tu sĩ trẻ tuổi đang cầm điện thoại của mình, tủm tỉm cười nói:
- Sao nói hết chuyện chưa.
Tu sĩ trẻ tuổi khuôn mặt khó coi, tựa như mất mát cái gì đó biểu tình đờ đẫn đi đến trước mặt Hướng Nhật, như cái máy đưa điện thoại cho Hướng Nhật:
- Anna tế tự có chuyện muốn nói cùng ngươi.
- Hả? Hướng Nhật vẻ mặt ngạc nhiên, nữ nhân kia cùng hắn bây giờ quan hệ tuy đã dịu đi nhưng chưa đến mức cần thiết nói
" tạm biệt " cùng hắn. Hơn nữa lấy hiểu biết của Hướng Nhật về Anna, hẳn là cô ả phải cúp máy ngay chứ sao lại còn muốn cùng hắn nói chuyện?
Con mẹ nó, gặp quỷ rồi!
(1) Paul, Paul Médicaments du privé (Nguyên văn là: Bảo La, Bảo La Thước Tu Tư - nhưng thấy người Pháp mà tên như vậy không hợp nên dịch ngược từ Việt >>> > Trung >>>> Pháp có gì sai sót mong anh em lượng thứ với lại dịch ra là Paula nhưng đàn ông ai lại tên là Paula nên để là Paul cho nó man ^_^ ae ai biết tên gốc của nhân vật này thì góp ý hộ tôi cái - phamhuytq).